Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 147 - Cua hấp cam 4




Toàn bộ tâm trí của Lưu sư phụ đều bị cái bánh bao hấp trước mặt hấp dẫn, sắc mặt thận trọng cầm đôi đũa bên cạnh lên, thuần thục chọc một lỗ nhỏ trên bánh bao hấp, cúi đầu xuống húp nước súp bên trong.
Ngon! Vị mặn và vị ngọt của thịt dường như rất vừa miệng. Hơn nữa, mặc dù thịt to nhưng không hề có dầu mỡ, không hề ngấy chút nào, ăn hết bánh bao hấp sẽ cảm thấy ngọt lịm trong miệng, cực kỳ sảng khoái. Đợi đến khi ăn hết cả cái bánh bao, ông ấy mới hoảng hốt lấy lại tinh thần, chợt ý thức được mình đã ăn hết thức ăn, một miếng cũng không chừa lại.
Lưu sư phụ ăn xong bánh bao hấp, cả người lâm vào trầm tư. Ông ấy làm vỏ bánh bao hấp không mỏng đến trong suốt như cái này, nước súp cũng không ngon như vậy, mới ăn có vị hơi béo, suy cho cùng, đây là nhược điểm khó tránh khỏi của món thịt. Ông ấy không biết món bánh bao hấp này được chế biến như thế nào, mà lại có thể khiến người ta không cảm thấy béo ngậy, ngược lại còn rất muốn húp, sau khi húp xong cả miệng đều cảm thấy sảng khoái.
Trong lúc Lưu sư phụ đang ngơ ngác sau khi ăn xong bánh bao hấp, Vương sư phụ lại vỗ vào vai của ông ấy và nói: "Ông nếm thử món thịt viên hầm này đi, wow, nước dùng này thật sự rất ngọt."
Lưu sư phụ múc một muỗng nước dùng đưa vào miệng, ngay lập tức ngạc nhiên bởi độ thơm ngon của nước dùng.
Nước dùng của thịt viên hầm theo cùng một cách làm với nước bắp cải trắng luộc, chỉ khác nhau một chút về nguyên liệu. Nước dùng được đun với các nguyên liệu như gà mái già, vịt mái già và ống xương ròng rã cả một ngày, tất cả tinh hoa của nguyên liệu đều được hầm ra, vị ngon ngọt phát huy đến cực hạn.
Không hề thêm chút gia vị nào, nhưng lại ngon ngọt đến mức khiến người ta muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Vương sư phụ không ngừng gật đầu: "Thật lợi hại, một tiệm cơm nhỏ thế này, mà lại nấu ra được nước dùng như vậy. Hơn nữa còn làm ra được nước dùng có vị thuần hậu như thế, tay nghề của đầu bếp đúng là không tầm thường."
Lưu sư phụ đã không còn tâm trạng để nói chuyện với Vương sư phụ, cả người ông ấy đều chìm đắm trong thế giới thịt viên hầm, chỉ biết không ngừng gắp thịt viên hầm bỏ vào miệng.
Hiện tại, cuối cùng ông ấy đã hiểu tại sao các bình luận dưới tài khoản công khai kia lại ca ngợi tiệm cơm Bạch Ký như thế. Dù sao những người có đầu óc sáng suốt, bao gồm cả ông ấy, đều có thể nhận thấy món bánh bao hấp này quả thực ngon hơn món bánh bao hấp gạch cua của ông ấy làm.
Ngoài ra, để tăng độ thơm ngon cho món bánh bao hấp gạch cua, ông ấy đã sử dụng cua lông ở hồ Dương Trừng, giá thành đương nhiên không hề rẻ. Thế mà bánh bao ở đây chỉ cần lấy gạch cua, đã có thể làm ra loại có vị ngọt thịt đẳng cấp như vậy, có nhiều tầng cảm xúc như vậy.
Ông ấy biết, mình đã thua.
Ông ấy nhìn sang Trương sư phụ ở bên cạnh, vốn hết sức tức giận Trương sư phụ đang ăn hết thịt viên hầm, đã sớm không còn cùng bọn họ cuồng vọng tự đại nhận xét cái tiệm này, cả người đều trở nên yên lặng. Lưu sư phụ thấy ông ta liên tục ăn thịt viên hầm, thỏa mãn đến mức híp hai mắt lại, nếp nhăn trên mặt đều giãn ra.
Lưu sư phụ nghĩ đến Vương sư phụ vừa rồi nhắc nhở mình tuyệt đối đừng nên coi thường người khác, nếu không về sau sẽ hối hận, mà bản thân lại nói như chém đinh chặt sắt là sẽ không hối hận.
Ông ấy cảm giác mặt mình loáng thoáng truyền đến cảm giác nhoi nhói. Haiz! Sớm biết như vậy, ông ấy đã không nói thế rồi.
Ông ấy luôn luôn sĩ diện, sẽ không dễ dàng chịu thua, nhưng bây giờ ông ấy nhịn không được mà nói một câu: "Tôi đã chủ quan rồi."
…………………………
Sau khi ba người họ ăn xong, liền đi đến trước mặt Kỷ Tử Hoài.
Kỷ Tử Hoài vừa tiễn xong một đoàn khách, nhân lúc đang rảnh, thế là nói với Lưu sư phụ: "Thầy, thầy tìm em có chuyện gì không?"
Anh ấy vốn cho rằng Lưu sư phụ cố ý đến tìm mình, không ngờ Lưu sư phụ lại bày ra bộ dáng muốn nói lại thôi.
Kỷ Tử Hoài hơi mơ hồ: "Thầy à, có chuyện gì cứ việc nói thẳng."
Lưu sư phụ có chút ngượng ngùng nói: "Cái kia...thầy biết em sao lại tới đây làm nhân viên phục vụ rồi. Có phải bởi vì em muốn học làm bánh bao, bị chủ tiệm ở đây thu phục làm học trò đúng không."
"Thầy cũng muốn học cách làm vỏ và nhân bánh bao...Em có thể bảo chủ của em nhận thầy vào không?"
Kỷ Tử Hoài một mặt mờ mịt: "???"
Thầy giáo cũ đây là muốn đến giành làm học trò của Bạch Nhất Nặc với mình sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận