Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 580 - Bữa tiệc toàn cá 16




Trước khi Ngụy Khải lên sân khấu đã thoáng liếc thấy Bạch Nhất Nặc làm cá.
Ngụy Khải nghĩ đến chuyện này bèn cười lạnh một tiếng.
Bà chủ Bạch này đúng là không biết trời cao đất rộng, nếu như cô từng điều tra tư liệu thì nên biết anh ta làm cá rất lợi hại. Châu ngọc của anh ta ở phía trước, Bạch Nhất Nặc mà còn muốn làm cá, rõ ràng là lấy trứng chọi đá, không biết tốt xấu.
Trong sân, độ chú ý của cuộc thi nhóm hai người là cao nhất, rất nhiều ánh mắt đều đổ dồn vào chỗ này, sau khi hai vị đầu bếp làm đồ ăn xong, ánh mắt hội tụ ở chỗ này càng nhiều hơn.
“Mọi người nhìn thấy biểu cảm của ông Trịnh Vân Phi chưa? Ông ấy luôn luôn ít nói cười nhưng sau khi ăn được đồ đầu bếp Ngụy làm lại nở nụ cười thì món ăn này phải ngon cỡ nào chứ?”
“Tôi tới làm chứng, hai cuộc tranh tài trước đó ông Trịnh Vân Phi chưa từng cười, còn cực kì nghiêm túc giống như chủ nhiệm lớp. Xác suất thắng của đầu bếp Ngụy tăng vọt rồi.”
Nhóm nhân viên phục vụ và người ủng hộ của bà chủ Bạch nghe người khác nói thế thì trong lòng hơi hoảng loạn.
Một người hâm mộ siết bảng đèn led của mình, không mấy chắc chắn: “Không phải chứ không phải chứ? Bà chủ Bạch sẽ không thua thật chứ?”
“Đầu bếp Ngụy này thực sự rất lợi hại, thành tích trên baidu cực kì nhiều, thường xuyên giao lưu cùng các đầu bếp chuyên làm tiệc cho chính phủ, được người trong ngành coi trọng lắm.”
Đại fan an ủi bọn họ: “Bà chủ Bạch còn chưa làm xong, mọi người đừng gấp gáp, phải tin tưởng bà chủ Bạch.”
Trong tiếng hô hào, trong sự mong chờ của mọi người, cuối cùng Bạch Nhất Nặc cũng hoàn thành trong dê giấu cá của mình.
Bạch Nhất Nặc bưng đồ ăn của mình đến chỗ giám khảo ngồi, lập tức có tiếng kêu lên kinh ngạc.
Một nữ giám khảo kinh ngạc nói: “Thật xinh đẹp.”
Một nam giám khảo khác gật đầu, trong mắt là vẻ ngạc nhiên: “Quả thực là vậy.”
Bạch Nhất Nặc bưng nhiều phần trong dê giấu cá lên, giao từng phần cho giám khảo.
Ánh mắt mọi người đều hội tụ ở trên món trong dê giấu cá này.
Ở dưới cùng của đĩa là canh cá thuần trắng trong suốt, không chút tạp chất, vô cùng nguyên chất. Bên trên canh cá bày một con cá chép không hoàn chỉnh, cá chép này chỉ có đầu và đuôi, phần giữa cá chép thì được thay thế bởi một miếng thịt dê vuông vức. Phía trên miếng thịt dê có một khối băng khắc to, băng khắc chữ tươi với nét bút sắc bén.
Cameraman nhìn trong dê giấu cá trong ống kính, hai mắt tỏa sáng, cố ý đưa ông kính tới gần, đặc tả nhiều mặt của nó. Đây là đãi ngộ mà đầu cá kho bằng nồi đất của Ngụy Khải không được hưởng.
Người khác có thể không biết cụ thể phần trong dê giấu cá này đẹp ở nơi nào, chỉ biết chỗ nào cũng tinh tế đẹp đẽ, thế nhưng trong lòng cameraman chuyên nghiệp hiểu rất rõ, một tấm hình ưu tú không chỉ cần cảnh sắc mỹ lệ mà còn cần có cảm giác không cân bằng, cho người ta cảm giác động, như vậy mới mang cảm giác tự sự.
Nếu như không có cảm giác động thì một tấm hình đẹp thì đẹp đấy song lại tựa như một vũng nước, không cho người khác cảm giác tự sự.
Mà mọi chi tiết của món trong dê giấu cá này đều rất tinh tế đẹp đẽ, hơn nữa còn đầy cảm giác động.
Món trong dê giấu cá này đẹp đến mức không giống đồ ăn mà giống tác phẩm nghệ thuật hơn, động tác của cá rất tự nhiên. Đầu và đuôi của cá chép đều uốn lên, động tác này khiến nó trông như một giây sau sẽ nhảy lên, cực kì sinh động.
Một nữ giám khảo kinh ngạc nói: “Đây, đây là chữ khắc tư băng ư?”
Chữ tươi này rất lớn, không hoàn toàn trong suốt, toàn thân là màu trắng sữa nhàn nhạt.
Bạch Nhất Nặc cười gật đầu: “Không sai, băng khắc sẽ tan, hi vọng mọi người mau chóng thưởng thức.”
Trịnh Vân Phi nghi ngờ hỏi: “Nếu như cô muốn khắc chữ thì có thể dùng trái cây rau dưa bình thường để khắc, vì sao lại cố ý khắc băng chứ?”
Khắc băng đẹp thì đẹp nhưng không lâu sau sẽ tan mất, ngoại trừ mỹ quan ra thì không có tác dụng khác, hơn nữa mỹ quan này cũng không duy trì được thời gian quá dài.
Bạch Nhất Nặc cười nói: “Mọi người ăn một miếng sẽ biết.”
Trịnh Vân Phi hơi nghi hoặc, đưa chiếc đũa về phía thịt dê. Ông bở thịt dê vào trong miệng, con mắt tức thì trợn to, động tác trên tay hơi ngừng.
Nhóm giám khảo khác thưởng thức trong dê giấu cá xong cũng ngây ngẩn cả người.
Bởi vì trên thịt dê có một khối băng khắc cho nên thịt dê hơi lạnh, chạm vào đầu lưỡi hơi nóng như băng sơn đụng hỏa sơn khiến người ta cảm thấy kích thích gấp bội.
Sau khi trận kích thích này qua đi, đầu lưỡi bùng nổ mùi vị mằn mặn tươi ngon.
Vừa ăn một miếng, ngon tuyệt cú mèo.
Thịt dê không chỉ có mùi vị tươi ngon mà còn có cảm giác rất mềm khi ăn, là do dùng dê sữa thượng hạng, không hề có một chút mùi gây nào, thịt rất non lại dai dai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận