Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 442 -




Nhưng hỗn loạn thì sẽ cho cơ hội, AD đối diện di chuyển xuất hiện sai sót, Tiếu Nam Ninh bèn nắm bắt cơ hội giết chết AD của đối phương. Bỗng chốc dưới sân khấu truyền đến tiếng hò hét: “Tự Bạch mãi mãi là thần!”
“Tự Bạch siêu nhân của tôi!”
Nhưng năng lực của Mid đối phương không phải dạng vừa đâu, chỉ trong phút chốc thì đã ném một kỹ năng khống chế cho Tiếu Nam Ninh, khiến anh ta choáng váng hai giây, sau đó vứt kỹ năng sát thương, Tiếu Nam Ninh bị đánh tới mức chỉ còn lại một ít máu.
Vẻ mặt của Tiếu Nam Ninh bình lặng, lập tức lợi dụng kỹ năng tốc biến lùi lại, sau đó đánh lính vài nhát để hồi máu, nhân lúc Mid đối phương tiến lại gần anh ta, trở tay giết chết Mid đối diện.
Sau khi người thuyết minh nhìn thấy cảnh này, đứt hơi khản tiếng: “Tự Bạch anh ấy đứng ra ngoài rồi!”
“Không ăn bất cứ một kỹ năng khống chế nào, không cho bất kỳ cơ hội nào.”
“Tất cả chiến lược chỉ là nói suông. Năng lực phân biệt, tốc độ tay và não mới là nhất!”
Sau khi hai người gánh team tử vong, trên sân chỉ còn lại Tiếu Nam Ninh và JG của đối phương. JG của đối phương không cho bất cứ cơ hội nào, nhân lúc Tiếu Nam Ninh kỹ năng hồi chiêu không thể tốc biến, lợi dụng ultimate giết chết Tiếu Nam Ninh.
Nhưng Tiếu Nam Ninh đã kéo dài đủ thời gian, đồng đội lần lượt hồi sinh rồi.
JG đối diện thấy vậy, chỉ đành lùi lại.
Khi một số fans nhìn thấy đợt chiến tập thể trước kia không thành công thì đã tắt máy tính, không chuẩn bị xem tiếp, nhưng lại bị bạn của mình kéo về: “Tự Bạch double kill kìa, chúng ta vẫn còn cơ hội!”
Thật ra kinh tế của hai bên không chênh lệch bao nhiêu. Sau khi chiến đội ST hồi sinh, nắm bắt thời gian hồi sinh của mấy người đối diện, đánh hạ trụ điểm cao, sau cùng thành công một đợt, giành được thắng lợi của cuộc thi đấu, lấy được quán quân giải thi đấu thế giới.
Tiếu Nam Ninh cũng vì một loạt thao tác quan trọng này mà bị phong làm đại ma vương Liên Quân.
Trong khâu livestream phỏng vấn, phóng viên kích động nói: “Chúc mừng anh, anh đã lấy được quán quân giải thi đấu thế giới, anh kích động không?”
“Ừm.” Tiếu Nam Ninh khó che giấu sự mừng rỡ.
Sau khi phóng viên hỏi xong rất nhiều câu hỏi, cuối cùng hỏi một câu ngoài lề: “Tự Bạch, sau khi anh giành được quán quân giải thi đấu thế giới lần này, đã là tuyển thủ có giá cao nhất trong Liên Quân. Nghe nói đã có khá nhiều câu lạc bộ có ý muốn mời anh, anh quyết định vào câu lạc bộ nào?”
“Tuổi tác hoàng kim của tuyển thủ chuyên nghiệp là mười tám tới hai mươi bốn tuổi, năm nay tôi hai mươi lăm tuổi, đã tính là tướng già rồi. Trước đây tôi dự tính đến hai mươi lăm tuổi thì không đánh nữa.” Tiếu Nam Ninh thản nhiên nói.
Phóng viên trừng to hai mắt, cảm thấy phỏng vấn hôm nay của mình đáng rồi, lại đào ra được một tin tức khổng lồ. Tin tức Tự Bạch chính thức nghỉ thi đấu vừa ra, chắc chắn sẽ khiến cả hội Liên Quân chấn động.
Phóng viên không nhịn được kinh ngạc nói: “Thế sau này anh dự tính làm gì?”
Tiếu Nam Ninh vuốt đầu của mình, nở nụ cười: “Tôi và cô chủ có một hẹn ước, tôi nói sau khi nghỉ thi đấu sẽ đến chỗ cô ấy làm nhân viên phục vụ, không biết cô chủ còn đồng ý nhận tôi không?”
Phóng viên: “?”
Khán giả: “?”
Tiệm cơm nào thần tiên tới cỡ này? Có thể khiến quán quân thế giới đi làm nhân viên phục vụ?
“Tiệm cơm Bạch Ký.” Tiếu Nam Ninh thản nhiên nói: “Tiệm cơm rất có tiếng đó.”
[Tôi vốn vô cùng mê mẩn, tưởng rằng Tự Bạch đang nói đùa. Nhưng sau khi nghe thấy tên của tiệm cơm Bạch Ký, tôi lại bắt đầu ngưỡng mộ rồi. Người đó là thần tượng của tôi, tiệm cơm mà thần tượng của thần tượng đều đang ăn.]
[Hóa ra là tiệm cơm Bạch Ký à, thế không sao rồi. Thần tượng thì là gì chứ, trước kia khi tôi đi ngang còn gặp được nhà giàu nhất Hải Thị ở đó nữa. Tiệm cơm Bạch Ký là khó tìm được một chỗ, chức vị cũng vậy.]
[Tôi vẫn luôn canh chừng thông tin tuyển dụng của tiệm cơm Bạch Ký giúp idol tôi đấy, gần đây không nghe thấy nó cần nhận người mà. Đáng ghét, có phải Tự Bạch đi cửa sau không!]

Sau khi cô từ chối Tiếu Nam Ninh, đã không còn bao nhiêu ứng viên tốt nữa. Tô Mạt Mạt vô cùng phiền não: “Đều do vấn đề của em, em nên viết hình thức tuyển dụng chi tiết hơn, lượt bỏ những người chỉ có thể làm bán thời gian, với lại người như Tiếu Nam Ninh này.”
“Chúng ta còn chuẩn bị nước chanh và quả khô cho bọn họ nữa, lỗ quá đi!”
Bạch Nhất Nặc an ủi cô ấy: “Bọn họ cũng là thật lòng muốn tới đây làm thêm, bọn họ ở xa còn có lòng đến chạy bộ, cũng không dễ dàng. Những thứ này không đáng tiền, cũng không tốn sức, cứ xem như quảng cáo vậy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận