Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 277 - Rượu hoa cúc và bánh dày đường đỏ 2




Trương Nhất Tiệp nhìn thấy mình đặt đơn hàng thành công, rốt cục thở dài một hơi, lúc này mới có lòng dạ kiểm tra mình đã mua cái gì.
“Không phải chứ! Rượu hoa cúc là cái quỷ gì?”
Trương Nhất Tiệp không giống với đàn ông bình thường, anh ta không thích uống rượu chút nào.
Trương Nhất Tiệp nhìn rượu hoa cúc nổi bật trên đơn đặt hàng, lâm vào sự mê mang đối với cuộc đời.
Cho nên sự cố gắng lần này của anh ta chỉ đạt được một bình rượu mà mình không thích uống?
Trương Nhất Tiệp gật đầu: “Không ngờ kẻ đen đủi đúng là mình.”
Rất nhanh, người của app Feiniao đã giao rượu hoa cúc mà Trương Nhất Tiệp đặt tới. Rượu hoa cúc được chứa trong bình rượu sứ màu trắng, một bình chỉ có 100ml, chỉ có non nửa bình hồng trà đá.
Trên bình rượu sứ viết “Rượu hoa cúc bổ gan sáng mắt nhưng đừng quá chén, nếu không sẽ say, còn có thể hại cơ thể. Kiến nghị lượng uống mỗi ngày không nên vượt quá một bình.”
“Nào có người bán rượu nhắc nhở người khác đừng uống nhiều rượu chứ, tiệm cơm Bạch Ký này thật là lạ.” Trương Nhất Tiệp lầm bầm lầu lầu.
Lúc đầu anh ta không hề có ham muốn đối với rượu hoa cúc, thậm chí có chút chán ghét, thế nhưng sau khi nhìn thấy lời nhắc nhở này thì bắt đầu có hứng thú.
“Người chủ không sợ sau khi nhắc nhở lượng tiêu thụ sẽ kém đi, chẳng lẽ rất tự tin đối với loại rượu hoa cúc này?” Trương Nhất Tiệp hừ một tiếng: “Cho dù có người thích uống rượu hoa cúc này thì cũng sẽ không phải là mình.”
Thế là anh ta mở bình gốm sứ ra, đúng lúc này, một mùi rượu xộc vào mũi. “Ơ?” Trương Nhất Tiệp ngẩn người: “Mùi rượu này... Không thối mà rất thơm.”
Trương Nhất Tiệp cẩn thận ngửi mùi hương trong không khí, hương vị của rượu hoa cúc giống với bánh trôi hoa quế rượu ngọt, mùi rượu thanh nhã, mùi hoa tươi mát.
Ở trong mắt người chán ghét rượu như Trương Nhất Tiệp, hai mùi hương này đan vào một chỗ không hề khó ngửi, ngược lại vô cùng mềm mại.
Trương Nhất Tiệp dừng lại, tìm được cái cốc dùng một lần, rót ít rượu hoa cúc vào, sau khi uống một ngụm thì trợn mắt thật to.
Có hai phương pháp làm rượu hoa cúc, một loại là dùng rượu để ngâm hoa cúc, một loại là cho thêm hoa cúc vào trong quá trình ủ rượu.
Bạch Nhất Nặc dùng cách sau, bỏ hoa cúc và các loại dược liệu như đương quy vào trong nồi, sắc ra nước, sau đó cho thêm men rượu rồi bỏ vào hũ sành để lên men. Làm như vậy thì số độ của rượu hoa cúc sẽ không cao không bị nóng, uống vào mới thoải mái.
Tết trùng cửu là một tập tục quan trọng, già trẻ đều hợp uống rượu hoa cúc, không thể là rượu mạnh. Có ma men nói, loại rượu độ thấp này không nên gọi là rượu, chỉ có thể gọi là đồ uống, chỉ có rượu mạnh mới là rượu thực thụ. Thế nhưng thiểu số phải thuận theo đa số, rượu mạnh hại thân, rượu ôn hòa phù hợp khẩu vị của nhiều người hơn, đi vào trong mọi gia đình.
“Nồng độ của rượu hoa cúc này không cao.” Hai mắt Trương Nhất Tiệp tỏa sáng.
Hương hoa cúc ngọt ngào, men rượu mát mẻ, nâng cao tinh thần, đầu óc tỉnh táo khiến cả người anh ta nhẹ nhõm hơn.
Dưới ngòi bút của Khuất Nguyên có “Ăn hoa rụng bên nhành thu cúc”, cổ nhân đã sớm hiểu được giá trị của hoa cúc. “Ngưng sương ủ rượu ngon, hương sâu càng thuần chất.” là nói đến chỗ kì diệu của rượu hoa cúc.
Trương Nhất Tiệp uống hết ngụm này đến ngụm khác, rất nhanh cốc rượu hoa cúc nhỏ đã thấy đáy.
Đến khi anh ta nghiêng cốc nhưng không uống được chút rượu nào, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, ý thức được cốc rượu hoa cúc này đã bị mình uống hết rồi.
Mùi vị của rượu hoa cúc lấy vị ngọt tươi mát làm chủ, thậm chí còn khiến anh ta quên mất mùi vị của rượu.
Trương Nhất Tiệp phát hiện mình uống rượu mà không hề khó chịu giống bình thường nữa, cả khoang miệng đều là vị ngọt đọng lại, vui vẻ thoải mái.
Trương Nhất Tiệp nhìn chằm chằm rượu hoa cúc còn dư lại, lẩm bẩm: “Mình là người tiết kiệm, sẽ không lãng phí. Không phải là vì mình thích rượu hoa cúc này nên mới uống, là vì mình tiết kiệm!”
Sau ba phút, cái chai 100ml rượu hoa cúc này không thừa lại lấy một giọt, tất cả đều vào trong bụng Trương Nhất Tiệp.
Trương Nhất Tiệp chép chép miệng, nhớ lại mùi hoa và mùi rượu lâu dài trong miệng, có phần chưa thỏa mãn. Anh ta nhìn lời nhắc nhở trên bình, có phần lơ đễnh, uống hết một bình rượu này.
A, chỉ là hơi ngà ngà say.
Trong lòng Trương Nhất Tiệp có phần đắc chí, bởi vì anh ta không thích uống rượu, chỉ có mấy lần uống rượu là do bị bạn bè khuyên, anh ta không biết tửu lượng của mình như thế nào.
“Thì ra tửu lượng của mình khá như vậy!” Trương Nhất Tiệp dương dương đắc ý trong lòng: “Không hổ là mình.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận