Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 184 - Khô bò xé sợi 14




Mặc dù khô bò xé sợi mà cửa tiệm bán cũng rất đẹp mắt, nhưng người có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được cái sau càng đẹp hơn.
Khô bò xé sợi, chính là cần phải có đèn mới đẹp mà.
Tô Tô cảm thấy trái tim thiếu nữ bấy lâu nay của bản thân mình đã rung động rồi, lập tức muốn kéo bạn trai còn chưa xuất hiện của mình cùng nhau ăn bữa tối dưới ánh nến.
Điều làm người ta thương tiếc đó là, người cùng với chị ấy ăn bữa tối dưới ánh nến lại không phải là bạn trai của chị ấy, mà là những đồng nghiệp của chị.
Các đồng nghiệp nhìn chằm chằm kỹ lưỡng đĩa khô bò xé sợi này, nhẹ nhàng phát ra một tiếng kinh hô.
"Đẹp quá."
"Trợ lý của chủ tịch hội đồng quản trị vừa mới nói đây gọi là khô bò xé sợi. Tôi có thể dựa vào ánh sáng đèn xuyên qua thịt bò nhìn thấy cái bóng yếu ớt của vật thể."
Sau khi nhân viên phục vụ nói các món ăn đã được đưa lên hết rồi, mọi người bưng ly rượu lên, hoặc dùng đồ uống, hoặc dùng trà cụng ly, bọn họ nhấp rượu trong miệng, nhưng ánh mắt vẫn luôn chưa từng rời khỏi khô bò xé sợi.
Sau khi cụng ly, có thể chính thức dùng bữa rồi.
Tô Tô nhanh tay nhanh mắt, lập tức cầm đũa lên, dùng cái tay độc thân hai mươi năm trời nhanh chóng duỗi về phía khô bò xé sợi.
Không ít người còn đang thán phục về sự thần kì của khô bò xé sợi, còn chưa có hứng thú đi gắp thức ăn. Sau khi bọn họ nhìn thấy Tô Tô và những người khác ra tay vội vã như vậy, có chút luống cuống.
"Tô Tô, mọi người chú ý đến hình tượng chút."
"Mọi người ăn nhanh như thế làm gì, thịt bò này không phải có nguyên một đĩa rất lớn sao?"
"Mà món khô bò xé sợi này không phải nhà hàng lớn Hải Thị làm, không biết chừng không ngon đâu."
Bọn họ vừa nói, vừa làm theo đám đông gắp khô bò xé sợi vào trong bát, không nghiêm túc mà thử một miếng, con mắt tức thời mở to.
"Quá thơm!"
Khô bò xé sợi cay tê giòn ngon, vị tê vừa phải, vị cay vừa vặn, vị mặn cũng vừa đủ, đạt được một tỉ lệ tuyệt vời, khiến cho mọi người đã ăn một lần thì sẽ không thể quên được cái mùi vị này.
Tuyệt diệu nhất là hương vị phong phú của khô bò xé sợi, bởi vì lấy phần thịt bắp chân của thịt bò vàng hảo hạng làm thành, càng nhai càng thơm, khiến người ta không nỡ nuốt xuống.
Thịt bò này và thịt bò ngày thường bọ họ hay ăn không giống nhau, quá dẻo, quá thơm, quá giòn.
Hơn nữa sau khi ăn xong một miếng khô bò xé sợi, bọn họ phát hiện khắp cả miệng đều là hương thơm, khô bò xé sợi không dễ mắc răng, cả miệng đều dễ chịu, không hề có cảm giác khó chịu.
Bọn họ không nhịn được ngẩn người tại chỗ, tận hưởng dư vị vừa rồi.
Sau một lúc, bọn họ mới hồi thần trở lại, sau đó cảm thấy kinh ngạc là khi bản thân đang choáng váng, khô bò xé sợi trước mặt trống trơn rồi!
"Khô bò xé sợi đâu? Một đĩa khô bò xé sợi to như thế kia đâu rồi?"
Tuy nhiên trong cái đĩa trước mặt đã chẳng còn thừa lại cái gì cả, ngay cả vụn thịt bò cũng đều biến mất không thấy nữa, chỉ dư lại một ngọn nến trống không. Ngọn nến đong đưa theo gió, tỏ rõ trái tim đang hoang vắng của bọn họ.
Cuối cùng bọn đã biết vì sao Tô Tô ăn vội như vậy rồi.
Tuy rằng một đĩa khô bò xé sợi rất nhiều, nhưng một bàn đủ hơn mười người, chia ra thì một người chỉ ăn được có một miếng.
Bọn họ nhìn Tô Tô ăn đến mức thỏa mãn không thôi, trong lòng chảy nước mắt hối hận. Bọn họ cảm thấy bản thân mình giống như quả nhân sâm của Trư Bát Giới, mới vừa nhai ra được chút vị, thì hết mất rồi.
Sơ ý quá!
Nếu như cho bọn họ một cơ hội, bọn họ tuyệt đối sẽ không coi thường khô bò xé sợi. Nhưng mà bây giờ, cho dù tốc độ tay của bọn họ không kém hơn so với Tô Tô, thì cũng không có chỗ để bọn họ phát huy nữa rồi.
………………
Hồ Dao ngồi ở đối diện Thịnh Tu Viễn, có hơi ngốc ngốc mà nhìn Thịnh Thu Viễn.
Lấy tư cách là thư ký của Thịnh Tu Viễn, cô vô cùng hiểu rõ Thịnh Tu Viễn bình thường vui buồn tức giận đều không thể hiện ra bên ngoài, tâm hồn ăn uống không nặng, cô làm việc nhiều năm như vậy chưa từng thấy Thịnh Tu Viễn đặc biệt thích ăn cái gì cả.
Cách cư xử trên bàn ăn của Thịnh Tu Viễn rất thận trọng, hết sức tao nhã, nhưng tốc độ tay không hề chậm chạp. Vả lại đồ ăn mà Thịnh Tu Viễn ăn luôn được mua từ tiệm cơm Bạch Ký, mấy món còn lại đụng cũng không thèm đụng.
Không lẽ bốn món này thật sự còn ngon hơn so với nhà hàng lớn Hải Thị sao?
Ánh mắt của Hồ Dao chuyển tới trên cá quế chiên xù.
Nhân viên phục vụ dựa theo yêu cầu của trợ lý, lấy nước sốt mang đến từ cửa tiệm Bạch Ký, đem nước sốt nóng hầm hập đổ lên trên cá quế chiên xù, cá quế chiên xù biến dạng do nhiệt độ cao, không khí bên trong phát sinh rung động, phát ra âm thanh xèo xèo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận