Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 250 -

“Cha, sao cha lại nhờ Vương gia làm những chuyện như vậy.” Vân Sơ đỡ trán: “Bản lĩnh của nữ nhi ngài tới đâu ngài cũng không biết sao, tìm binh khí tốt làm gì?”
Vân Tư Lân cười ha ha: “Chính vì bản lĩnh của con quá kém nên mới cần binh khí tốt để phòng thân, ta và Bình Tây Vương có giao tình, con cũng đừng áp lực.”
Nếu đã nói như vậy thì Vân Sơ cũng ném chuyện này sang một bên.
Nàng theo Vân Tư Lân vào thư phòng, lấy một xấp giấy từ trong tay áo đưa qua đó.
Vân Tư Lân mở giấy, vừa nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức thay đổi: “Sơ nhi, đây đều là những chuyện xảy ra trong giấc mơ của con sao?”
Vân Sơ gật đầu.
Vân Tư Lân vô cùng khiếp sợ.
Trên tờ giấy này đều là chuyện của Vân gia, ngoài việc thời gian có chút mơ hồ thì nguyên nhân, quá trình và kết quả của từng sự kiện đều rất rõ ràng.
Đều nói giấc đều rất mơ hồ, đa số người mơ xong rời giường đã quên hết, cho dù có nhớ thì cũng không thể nhớ rõ ràng như vậy.
Vốn dĩ ông ấy cũng không tin giấc mơ của nữ nhi, nhưng từng sự kiện trong giấy quá mức chân thật.
Lúc này, âm thanh của gia đinh từ bên ngoài thư phòng vọng vào: “Tướng quân, nhóm tộc lão tới, nói có chuyện quan trọng cần thương nghị.”
Vân Tư Lân gấp giấy lại: “Đi, Sơ nhi, đi xem thử xem có chuyện gì.”
Trong lòng ông ấy, nữ nhi vẫn là một thành viên của Vân gia, tộc lão tới đây, cũng nên ra gặp mặt thỉnh an nhóm lão nhân.
Vân Sơ theo đến đại sảnh, còn chưa vào trong đã nghe thấy tiếng khóc.
Một phụ nhân dòng bên đang nắm tay Lâm thị khóc lóc: “Thấm nhi quá khổ rồi, gả qua đó nửa năm, gần như ngày nào cũng bị đánh, một chân của con bé đã bị đánh gãy... nếu để con bé tiếp tục ở lại Phương gia thì cả tính mạng cũng không còn mất...”
Vân Sơ cùng Vân Tư Lân liếc nhìn nhau.
Sự kiện đầu tiên trong tờ giấy kia là nữ nhi Vân Thấm của dòng bên Vân gia muốn hòa ly.
Vân Tư Lân vô cùng khiếp sợ.
Dòng bên Vân gia có rất nhiều người, lại cứ là người này, lại là muốn hòa ly, cũng là vào lúc này.
Tất cả đều trùng khớp.
Chứng minh giấc mộng của Sơ nhi là thật!
Chuyện trong mộng đều sẽ xảy ra!
“Phu nhân, ta muốn xin phu nhân ra mặt giúp Thấm nhi hòa ly, thoát ly Phương gia!”
Phụ nhân kia vừa nói xong thì đám tộc lão ngồi bên cạnh đã lập tức lên tiếng phản đối.
“Vân gia ở kinh thành một trăm hai trăm năm, còn chưa bao giờ có chuyện hòa ly, một nữ tử hòa ly thì hôn sự của tất cả nữ nhân Vân gia đều bị ảnh hưởng.”
“Hiện giờ tướng quân hồi kinh, Hoàng Thượng tự mình nghênh đón, có hoàng tử nào không cho tướng quân mặt mũi, hẳn là Phương gia cũng sẽ thu liễm một chút.”
“Không thì thế này đi, tộc lão cùng phu nhân tới Phương gia một chuyến, gây áp lực cho Phương gia, như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì nữa.”
“Ta cũng cho rằng nên như thế.”
“Nên như thế.”
Nhóm tộc lão đồng lòng nhất trí với phươn án này.
Nhóm tộc lão chỉ có một nam nhân, còn lại đều là phụ nhân vì nam đinh Vân gia đa số đều mất sớm.
Vân Tư Lân bước vào, trong phòng lập tức yên tĩnh.
Lâm thị mở miệng nói: “Tướng quân hẳn cũng nghe thấy rồi, người Phương gia dám ngược đãi nữ nhi đã xuất giá của Vân gia, bây giờ ta muốn cùng nhóm tộc lão đến Phương gia, ngài thấy thế nào?”
Vân Tư Lân hừ một tiếng.
Sơ nhi đã viết rất rõ ràng, sau khi Vân gia tạo áp lực cho Phương gia, Phương gia quả thật an phận một thời gian.
Nhưng sau khi ông ấy rời kinh, lá gan của Phương gia lại to ra, đánh Vân Thấm mù một mắt, nhưng xuất phát từ đủ loại nguyên nhân nên không hòa ly được, cuối cùng ông ấy chỉ có thể tìm cớ điều tiểu tử Phương gia kia đến Tây Cương làm việc, cả đời không thể hồi kinh.
Gãy một chân chưa đủ, còn muốn thêm một con mắt sao, nào có đạo lý như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận