Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 682 -

Từ khi hài tử của Thính Sương cai sữa thì nàng ấy đã quay lại hầu hạ Vân Sơ, trở thành ma ma quản sự trong viện của Vân Sơ.
Nha hoàn bà tử khác căn bản không ngăn được tiểu thế tử và tiểu quận chúa, nhưng Thính Sương đứng đó, hai đứa nhỏ cũng không dám lỗ mãng, chỉ đành ngoan ngoãn chờ bên ngoài.
“Thế tử, quận chúa, đừng lo lắng, Vương phi và hài tử đều không sao.” Lộ Vi từ phòng sinh đi ra: “Chờ thu dọn sạch sẽ thì hai vị tiểu chủ tử có thể đi vào.”
Nghe nói hai người đều không có việc gì, Sở Hoằng Du nhẹ nhàng thở ra, vội hỏi nói: “Là muội muội sao?”
Lộ Vi sửng sốt, lúc nãy nàng ấy còn chưa để ý xem là nam hài hay nữ hài, Vương gia Vương phi không hỏi, bà đỡ cũng không cơ hội nói.
“Phụ vương! Phụ vương!” Sở Hoằng Du la lớn.
Sở Dực ở trong phòng mồ hôi đầy đầu, ôm hài tử cũng không biết ôm, không biết phải làm cái gì, đang muốn ra ngoài hít thở không khí.
Hắn bước ra nhỏ giọng nói: “Nương các con vừa sinh xong, cần phải nghỉ ngơi, nhỏ tiếng một chút.”
“Phụ vương!” Sở Trường Sinh bước lên: “Là đệ đệ vẫn hay muội muội vậy?”
Sở Dực cũng chưa hỏi chuyện này, người lớn trẻ nhỏ đều bình an, hắn cũng chẳng có hơi sức quan tâm mấy việc này nữa.
Một bà đỡ từ trong phòng bước ra, cười nói: “Là một vị công tử, tiểu công tử trắng trẻo mập mạp, vừa nhìn đã biết là người có phúc khí.”
“A? Là đệ đệ sao?” Sở Hoằng Du nhíu mày: “Ta không thích đệ đệ.”
“Nam hài tử ầm ĩ lắm.” Sở Trường Sinh cũng có chút mâu thuẫn: “Không phải đã nói là muội muội sao?”
Bà đỡ yên lặng rũ mắt.
Theo bà ta biết trên phố có một số người đến sòng bạc đặt cược, cược xem thai này của Bình Tây Vương phi là nam hay nữ, còn đánh cược nếu thai này là đích trưởng tử thì hài tử này có thay thế vị trí thế tử hay không.
Bây giờ xem ra trong lòng thế tử Bình Tây Vương cũng vô cùng mâu thuẫn với việc Vương phi sinh con, dù sao mẫu thân thân sinh của tiểu thế tử cũng là điềm xấu, mà hài tử của Vương phi lại chính là huyết mạch dòng chính, theo quy củ thì chỉ có đích trưởng tử con vợ cả mới được thỉnh phong thế tử, kế thừa tước vị...
E là phủ Bình Tây Vương sắp loạn rồi.
Bà đỡ là người trong cung, biết rõ có một số việc có thể nói, có một số việc không thể nói, chỉ yên lặng đi làm việc của mình.
Hai đứa nhỏ nào biết tâm sự của người lớn.
Bọn nó chỉ là cảm thấy muội muội thơm tho mềm mại, chắc chắn sẽ rất ngoan, rất nghe lời cho nên mới bài xích đệ đệ theo bản năng
Nhưng đến khi bọn nó được phép bước vào phòng, nhìn thấy đứa nhỏ trắng nõn trong ngực Vân Sơ, bàn tay bé con bắt lấy ngón tay của hai đứa nhỏ theo bản năng, một chút mâu thuẫn và bài xích trong lòng Sở Hoằng Du và Sở Trường Sinh nháy mắt tan thành mây khói.
“Ôi, đệ đệ thật đáng yêu.”
“Đệ đệ thật trắng, trên mặt có rất nhiều thịt, nương, con có thể nựng một chút không?”
Cũng không đợi Vân Sơ gật đầu, Sở Hoằng Du trực tiếp ra tay véo vào mặt bé con.
“Oa oa oa!”
Hài tử lập tức khóc thật to.
“Ca ca, ca mạnh tay rồi!” Sở Trường Sinh trừng to mắt: “Không cho ca tới gần đệ đệ nữa, hừ!”
Sở Hoằng Du vội vàng nắm lấy chân bé con, ôn nhu nói: “Đệ đệ, ca ca không phải cố ý, đừng khóc, đừng khóc nhé, ta sai rồi, sau này sẽ không làm như vậy nữa.”
Hài tử mới sinh nào hiểu được thằng bé đang nói gì, càng khóc càng dọa người.
“Thế tử, quận chúa, nhị công tử đói bụng.” Thính Sương cười nói: “Nô tỳ ôm hài tử đến cho nhũ mẫu đút sữa.”
Nhũ mẫu đã sớm chờ bên cạnh, khi có sữa vào miệng, tiểu gia hỏa lập tức yên tĩnh trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận