Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 525 -

Hoàng đế cùng Hoàng Hậu đã đến, tiệc trừ tịch chính thức bắt đầu.
Hoàng đế nói mấy câu mở màn, Hoàng Hậu hân hoan tiếp lời rồi cho những quý nữ trong cung bắt đầu hiến nghệ.
Mọi người đều biết Bình Tây Vương muốn chọn một Vương phi trong bữa tiệc trừ tịch này, những nữ tử mong ước được gả vào hoàng thất đều tỉ mỉ chuẩn bị ca múa.
Mỹ nhân hát thánh thót, dáng người quyến rũ nhẹ nhàng nhảy múa, còn có người đánh đàn, thổi tiêu, vẽ tranh, đủ loại tài nghệ khiến người ta hoa cả mắt.
“Du ca nhi, nữ tử đang vẽ tranh là trưởng nữ của Lễ bộ Thượng thư, cầm kỳ thư họa, tri thư đạt lý.” Công chúa Khánh Hoa nhỏ giọng nói: “Con cầm ngọc bội đưa cho nàng đi.”
Sở Hoằng Du ngẩng đầu, nhìn về phía hoàng đế đang ngồi trên chỗ cao: “Hoàng tổ phụ, cô cô bảo con đưa ngọc bội cho nữ tử đang vẽ tranh, rốt cuộc là con chọn mẫu thân hay là cô cô chọn?”
Hoàng đế lạnh lùng liếc sang: “Khánh Hoa, ngươi vươn tay quá dài rồi đó.”
Sắc mặt của công chúa Khánh Hoa trở nên trắng nhợt.
Từ nhỏ nàng ta đã là một người không biết nói ngọt, từ trước đến nay luôn không được phụ hoàng yêu thích nên vô cùng sợ hãi ông ta.
Ánh mắt lạnh lẽo của ông ta khiến nàng ta không dám nói gì nữa.
Nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư đã vẽ xong, một bức tranh sơn thủy bao la hiện ra trước mặt mọi người.
“Tuyệt!” Vương tử Hồng Nam không nhịn được đứng lên vỗ tay: “Bức họa này nhìn như nước chảy mây trôi, quả thật là tác phẩm của một danh gia, tại hạ bội phục bội phục.”
Nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư hành lễ nói: “Vương tử quá khen.”
Hoàng Hậu cười mở miệng: “Vương tử Hồng Nam thích quốc họ của Đại Tấn ta, nữ nhi của Thượng thư chính là quý nữ vẽ tranh đẹp nhất kinh thành, cái này gọi là cao sơn lưu thủy ngộ tri âm.”
Hoàng đế hợp thời nói: “Nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư năm nay bao lớn rồi?”
“Tiểu nữ năm mười sáu.” Lễ bộ Thượng thư đi lên trước: “Hiện giờ vẫn còn ở thâm khuê, chưa có hôn phối.”
Từ khi hôn sự của công chúa Cổ Lệ và hoàng tử bị mắc cạn, Lễ bộ Thượng thư đã nhìn ra Hoàng Thượng muốn chọn nhà của một trong những đại thần để liên hôn.
Lựa chọn nữ nhi của ông ấy cũng không kỳ lạ.
Vì thế, dưới tình huống hai bên đều biết rõ ràng, hoàng đế tứ hôn cho nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư và vương tử Hồng Nam, tác thành cho một đoạn nhân duyên.
Ban đầu vốn nên là công chúa Hồng Nam liên hôn với Đại Tấn nhưng cuối cùng lại xảy ra nhiều chuyện như vậy nên cũng không còn khả thi nữa.
Dù sao liên hôn chính là để củng cố mối bang giao giữa hai nước, hai người cũng phải tâm đầu ý hợp.
Kế tiếp, các quý nữ tiếp tục hiến nghệ.
Người này nối tiếp người nọ, mấy thấy phần hiến nghệ đã gần kết thúc, Ân phi có chút sốt ruột: “Du ca nhi, không chọn được ai phù hợp để làm mẫu thân của con sao?”
Sở Hoằng Du lắc đầu: “Con đều không thích.”
“Vậy rốt cuộc con thích các dạng gì?” Công chúa Khánh Hoa vô cùng sốt ruột: “Còn lại vài nữ tử, cũng chỉ chỉ có vị mặc y phục vàng nhạt kia là có gia thế tốt, đợi lát nữa con...”
Sở Hoằng Du xoay đầu: “Hoàng tổ...”
Công chúa Khánh Hoa lập tức bịt miệng nó.
Sao tiểu tử này lại thích cáo trạng như vậy, thật là tức chết nàng ta.
Cứ như vậy, chờ đến khi hiến nghệ kết thúc, ngọc bội trong tay hai đứa nhỏ vẫn chưa rơi vào tay ai.
Hoàng đế nhíu mày: “Du ca nhi, con khóc lóc đòi mẫu thân, ta cho con cơ hội tự mình lựa chọn mà con lại bỏ qua, rốt cuộc con muốn làm cái gì?”
Sở Hoằng Du tủi thân dẩu miệng nhỏ: “Bọn họ đều không được.”
“Sao lại không tốt?” Hoàng Hậu ôn hòa cười hỏi: “Vị Chu tiểu thư kia không được sao?”
“Nàng ta xấu quá.” Tiểu gia hỏa nhíu mày: “Người ngoài vừa nhìn vào là đã biết nàng ta không phải mẫu thân thân sinh của con và Trường Sinh.”
Hoàng Hậu tiếp tục hỏi: “Vị Hà tiểu thư kia thì sao?”
“Nàng ta quá gầy, chắc chắn không ôm được muội muội, không được.”
“Lý tiểu thư?”
“Nàng ta béo quá, lỡ đâu nàng ta ức hiếp con và muội muội, phụ vương chắc chắn không đánh lại nàng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận