Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 758 -

Vân Sơ nhíu mày.
Trong cung không yên ổn, những thế lực móc nối chằng chịt với nhau, người không có đầu óc như Khánh Hoa sẽ rất dễ bị cuốn vào.
Nhưng Khánh Hoa là nữ nhi thân sinh của Hoàng Thượng, nữ nhi tới thăm phụ thân bệnh nặng, thật là không tìm được lý do để ngăn cản.
Nàng dừng một chút rồi mở miệng: “Trong phủ còn có rất nhiều sân viện bỏ không, con khuyên nhủ mẫu thân con đi, bảo nàng ở cùng với con.”
Cuộc chiến đoạt đích này, không cẩn thận một chút là mất mạng ngay.
Tuy nàng không thích Khánh Hoa nhưng Khánh Hoa là thân tỷ của Sở Dực, ít nhiều cũng nên cẩn thận.
“Con biết gần đây trong cung không an bình, con sẽ thuyết phục mẫu thân, xin cữu mẫu yên tâm.” Mạnh Thâm nghiêm túc nói.
Năm nay nó đã mười tuổi, không phải tiểu hài tử cái gì cũng không biết.
Gần đây ngoại công bệnh nặng, trong cung xảy ra đủ thứ chuyện, nó ở Quốc Tử Giám cũng cảm nhận được hơi thở khẩn trương.
Nó cũng không biết bản thân có thể làm gì, chỉ đành nỗ lực đọc sách.
Cả đêm này Vân Sơ ngủ chẳng yên giấc.
Từ ngày gả cho Sở Dực, nàng rất ít khi nhọc lòng mưu tính những việc này, hiện giờ Sở Dực rời kinh, nàng chỉ có thể một mình suy tư đến sáng sớm, vô cùng hao tâm tổn sức.
Sáng sớm, quản sự trong phủ đến bẩm báo công việc, Vân Sơ giao tất cả cho Thính Sương xử lý.
Thu Đồng đến tây sương phòng truyền đạt tin tức cơ quan tình tra được cho nàng nghe: “Mấy ngày nay Trang Thân Vương phi bái phỏng một số thế gia đại tộc hầu gia bá gia trong kinh thành, nghe nói đã tặng rất nhiều của hồi môn ra ngoài.”
Vân Sơ kéo kéo khóe môi.
Nữ tử dùng của hồi môn của mình để lót đường cho trượng phu là một hành vi vô cùng ngu xuẩn.
Đời trước nàng cũng làm như vậy, đời này Tô Tử Nguyệt cũng làm như thế.
Nàng rơi vào kết cục bị độc chết, không biết Tô Tử Nguyệt sẽ như thế nào...
Thu Đồng tiếp tục nói: “Trang Thân Vương Sở Thụy lén triệu tập người Phùng gia và Lâm gia...”
Vân Sơ hiểu rất rõ chuyện này.
Phùng gia là nhà mẹ đẻ của Thái Hậu, còn Lâm gia là nhà mẹ đẻ của mẫu phi của Sở Thụy.
Hai gia tộc này, người Phùng gia đã bị lưu đày, Lâm gia chỉ là quan Lục phẩm hèn mọn...
Sở Thụy đang muốn làm gì chứ?
Vân Sơ nhíu mày.
Trong thân thể Sở Thụy có một tử cổ, nếu hắn ta thúc giục tử cổ khiến Hoàng Thượng đề bạt người Lâm gia thì Lâm gia sẽ quật khởi, trở thành trợ lực cho Sở Thụy.
Nếu giết Sở Thụy không phải một việc dễ dàng thì chi bằng khiến Hoàng Thượng không thể nào cảm giác được sự mê hoặc của cổ trùng...
“Thính Sương, chuẩn bị một chút, ta muốn vào cung.”
Vân Sơ lập tức đổi xiêm y, mang theo hai nha hoàn ngồi xe ngựa vào cung.
Đến cửa cung, xuống xe ngựa, đi bộ đến Dưỡng Tâm Điện, ngoài điện là một đám thái y đang quỳ gối, còn có cung nữ và thái giám.
Ngày hôm qua Cao công công tử vong, Hoàng Thượng trực tiếp hôn mê, vẫn luôn nôn ra máu, toàn bộ Thái Y Viện đều tới bắt mạch nhưng vẫn không tìm ra nguyên nhân.
“Phế vật, một đám phế vật! Khụ khụ khụ!”
Âm thanh của Hoàng Thượng từ trong đại điện vọng ra.
“Hoàng Thượng, xin bớt giận.” Thục phi ôn nhu nói: “Đây là phương thuốc mà mười mấy vị thái y cùng nghiên cứu ra, Hoàng Thượng uống thuốc đi, thần thiếp hầu hạ ngài uống.”
Có thể là hoàng đế cũng không còn sức lực nữa, không hề từ chối việc uống thuốc.
Uống xong một chén thuốc, cảm xúc ổn định hơn nhiều, đám thái y run rẩy lui ra.
Lúc này, Phàn Minh mới đi vào đại điện bẩm báo: “Hoàng Thượng, Thái Tử Phi cầu kiến.”
Hoàng đế nhắm hai mắt nói: “Tuyên.”
Vân Sơ cúi đầu đi vào, nhún người hành lễ rồi mới nói: “Bệnh tình của phụ hoàng không chuyển biến tốt đẹp, mỗi lần Thái Tử viết thư gửi về đều hỏi thăm long thể của phụ hoàng, nhi tức hận không thể gánh chịu tất cả thay cho phụ hoàng, nhi tức đã nghĩ kỹ rồi, quyết định dọn vào Đông Cung, ở bên hầu hạ phụ hoàng, xin phụ hoàng đáp ứng.”
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận