Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 559 -

Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào sân.
Tuyết trên mái nhà đã tan ra, từng giọt nước rơi tí tách.
Thời tiết vẫn còn lạnh, Vân Sơ ngồi trong noãn các xem sổ sách, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn hai đứa nhỏ đang đuổi bắt nhau ngoài sân.
“Tiểu thư, thánh chỉ trong cung tới!”
Thính Phong hấp tấp chạy từ tiền viện vào.
Bên kia cổng tò vò, Trình tổng quản chạy tới nói: “Vân tiểu thư, trong cung tới tuyên chỉ cho Vương gia, lão nô đưa hai tiểu chủ tử đến tiền viện tiếp chỉ.”
Vân Sơ đã đoán được nội dung của thánh chỉ.
Nàng nhanh chóng thay một bộ xiêm y thích hợp rồi theo nha hoàn tới tiền viện.
Người tới tuyên chỉ là Cao công công bên cạnh hoàng đế.
“Vân tiểu thư xin nghe chỉ.”
Vân Sơ lập tức quỳ xuống.
“Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu rằng, nghe nói nữ nhi Vân Sơ của Trụ Quốc đại tướng quân kiêm Đại tư mã, tĩnh dung uyển nhu, vô đãi tuần hoàn, hữu nghị gia nhân, là duyên trời tác hợp của Bình Tây Vương, để thành toàn cho một mối nhân duyên, nay phong nữ nhi Vân gia Vân Sơ làm Bình Tây Vương phi, quốc sư tân nhiệm đã tính ra ngày hai mươi tám tháng hai là ngày hoàng đạo, là ngày tốt để thành hôn, khâm thử!”
“Mệnh phụ tiếp chỉ!”
Vân Sơ đưa tay cao qua đầu, nhận lấy thánh chỉ.
Mà cách một bức tường, Sở Dực cũng đã nhận được thánh chỉ.
Người đến truyền chỉ cho hắn chính là Lễ bộ Thượng thư Khâu đại nhân, Khâu đại nhân nhíu chặt chân mày, đã nhăn tới mức có thể kẹp chết một con ruồi: “Hiện giờ là trung tuần tháng một, đại hôn định vào hạ tuần tháng hai, chỉ có thời gian một tháng, thật sự là quá gấp gáp, nếu Lễ bộ có chỗ nào sơ suất không được chu toàn, xin Vương gia khoan thứ giúp!”
Sở Dực cảm thấy vẫn còn quá chậm.
Nếu không phải tháng này không có ngày hoàng đạo, hắn thật hận không thể cưới Vân Sơ về nhà ngay ngày mai.
Quãng thời gian này thật quá gian nan.
Hắn mở miệng dò hỏi: “Xin hỏi Khâu đại nhân sau khi tứ hôn, ta cần phải làm gì?”
Khâu đại nhân vuốt râu nói: “Nhi nữ hoàng thất thành hôn đều là chuyện của Lễ bộ, tất cả mọi chuyện cứ giao cho Lễ bộ xử lý, Vương gia chỉ cần xử lý cho xong công vụ, chờ đến ngày tới Vân gia đón dâu là được.”
Sở Dực đổi một câu hỏi khác: “Nhà huân quý ở kinh thành cưới quý nữ sẽ phải làm những chuyện gì?”
“Ít nhất phải là tam môi lục sính.” Khâu đại nhân trình bày rõ ràng: “Cần phải mời ba bà mối, một người bên nhà trai, một người bên nhà gái, còn một người đứng giữa bắc cầu giật dây, lục sính chính là nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, thỉnh kỳ, nghênh thân, mỗi một giai đoạn đều là quy củ từ xưa truyền lại... Đúng rồi, Vương gia hỏi cái này làm gì?”
Người hoàng thất cưới vợ chỉ cần một tờ thánh chỉ tứ hôn là đủ, căn bản không cần tam môi lục sính.
Sở Dực sai người lấy giấy và bút mực, đặt lên bàn: “Vậy mời Khâu đại nhân ghi lại rõ ràng những quy trình đó.”
Khâu đại nhân khó mà tin nổi.
Chẳng lẽ Bình Tây Vương muốn dùng tam môi lục sính nghênh thú Vân tiểu thư sao?
Sở Dực quả thật là có kế hoạch như vậy.
Hắn cầm lấy quy trình đã được Khâu đại nhân viết tỉ mỉ rồi nói với Trình tổng quản: “Lập tức đi mời bà mối tốt nhất kinh thành.”
Lúc người Vân gia còn chưa kịp phản ứng thì bà mối Sở Dực mời đã tới cửa, lần đầu bà mối tới nhà chính là để dò hỏi ý tứ của nhà gái, bây giờ thánh chỉ đã hạ rồi, còn hỏi được gì nữa, cũng chỉ là lên sân khấu một chút, biểu đạt sự coi trọng của nhà trai mà thôi.
Ngày hôm sau, bà mối tới cửa lần hai, đây chính là giai đoạn thứ hai, vấn danh, bà mối tới lấy bát tự của Vân Sơ bát tự, sau đó là nạp cát, cũng chính là mời quốc sư vừa mới nhậm chức dâng bát tự lên trước bài vị của tổ tông hoàng thất.
Bát tự của hai bên sẽ được cung phụng ở từ đường ba ngày, nếu sau ba ngày mà không xảy ra chuyện gì thì chính là đại cát đại lợi.
Sau ba ngày này thì sẽ đến nạp chinh, cũng chính là lễ đính hôn.
Vì để tiện cho hôn sự, Vân Sơ bị Lâm thị cưỡng chế dọn về Vân gia, vì nếu nàng cứ ở viện tử kia thì Lâm thị vẫn thấy rằng chẳng khác gì nàng và Sở Dực ở cùng một chỗ.
Từ xưa đến nay đã có quy củ nam nữ trước khi thành thân sẽ không được gặp mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận