Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 785 -

Ánh mắt Vân Sơ trầm xuống.
Cơ quan tình báo nàng thành lập khi trước và Phá Địa Ty của Sở Dực đều là nơi chuyên thu thập tin tức, hai người đã sát nhập cả hai cơ quan này, điều tra được rất nhiều chuyện bí mật ở kinh thành.
Từ khi Bá Viễn hầu phu nhân và Tô Tử Nguyệt lén tiếp xúc nhiều lần, nàng đã cho thủ hạ ở cơ quan này điều tra phủ Bá Viễn hầu.
Quả nhiên đã tra được một số chuyện thú vị.
Con vợ cả của Bá Viễn hầu tiền nhiệm chỉ có sáu tỷ nhi, càng đừng nói đến con vợ lẽ, tất cả đều là thiên kim tiểu thư.
Cuối cùng cũng xem như sinh được một nhi tử, vừa ra đời đã được thỉnh phong thế tử, năm “hắn ta” mười hai tuổi, lão Bá Viễn hầu qua đời, thế tử kế thừa tước vị mãi cho đến ngày nay.
Bá Viễn hầu phu nhân hiện giờ chính là biểu muội của “hắn ta”, năm thứ hai gả vào phủ đã hạ sinh đích trưởng tử... Trên thực tế, đích tử kia là hài tử được Bá Viễn hầu nhận nuôi từ dòng bên, vừa ra đời ngày đầu tiên đã bị đưa tới hầu phủ...
Tại sao lại phải nhận nuôi chứ, bởi vì thế tử Bá Viễn hầu khi xưa căn bản là một nữ tử, hai nữ tử làm sao mà sinh hài tử được?
Sau khi biết được tin mật này, trong lòng nàng cũng rất bội phục Bá Viễn hầu, một nữ tử sau khi kế thừa tước vị đã vực dậy hầu phủ nửa sống nửa chết, còn có thể vào được Nội Các, cũng dạy dỗ được một hài tử ưu tú khiến toàn bộ phủ Bá Viễn hầu một bước lên mây...
Bội phục là một chuyện, khi hai người đã đứng ở hai phía đối lập, lúc cần xuống tay, Vân Sơ sẽ không do dự nửa phần.
Nhưng dù sao nàng cũng cố kỵ đối phương là một nữ tử, một nữ tử hơn ba mươi tuổi nên nàng chỉ bảo huynh trưởng cởi áo ngoài của đối phương rồi hắt nước chứ không làm chuyện quá đáng hơn.
“Bá Viễn hầu lại là một nữ tử!” Vân Sơ lạnh lùng nói: “Một nữ tử thừa tước làm quan, thật là vớ vẩn, người đâu, đến phủ Bá Viễn hầu mời lão phu nhân, phu nhân, và tộc nhân của bọn họ tiến cung ngay lập tức!”
Tuy rằng Thái Tử đã chết nhưng trước khi lập tân quan, Vân Sơ vẫn là Thái Tử Phi.
Mệnh lệnh của nàng vẫn có chút phân lượng, hơn nữa ngay tại thời điểm này, ai nấy đều muốn biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào, vì thế không một ai lên tiếng nghi ngờ phản bác, lập tức sai người ra cung mời người tới.
Còn Sở Thụy cũng chỉ trầm mặc trong giây lát rồi lập tức khôi phục lại như bình thường, bộ dáng vẫn thanh tao nho nhã.
Hoàng đế băng hà, chuông đã gõ hồi lâu, toàn bộ người trong kinh thành đều đã biết chuyện này, người trong phủ Bá Viễn hầu mặc áo tang, chuẩn bị tiến cung khóc tang bất cứ lúc nào, vì vậy rất nhanh đã bị mời tới hoàng cung.
Lão thái thái hầu phủ dẫn dắt tất cả mọi người đi tới Dưỡng Tâm Điện, đang muốn khóc tang thì đột nhiên cảm giác được có gì đó không đúng.
Toàn bộ người hầu phủ đều không biết có điểm nào không thích hợp, vội vàng quỳ xuống thỉnh an: “Chúng thần khấu kiến các vị nương nương, các vị đại nhân...”
“Lão phu nhân ngẩng đầu nhận nhìn thử xem...” Vân Sơ bình thản mở miệng: “Vị này chính là Bá Viễn hầu sao?”
Lúc này lão phu nhân mới chú ý tới trong đám người có một nữ tử mặc trung y trắng muốt, tóc tai tán loạn.
Khi nhìn thấy dung nhan của nữ tử kia, lão phu nhân cứ như bị sét đánh, thân thể run lên, suýt nữa thì ngã xuống đất.
Hơn ba mươi năm trước, bà ta ôm đích tôn nữ nhỏ tuổi nhất của hầu phủ, đã quyết tâm làm một chuyện, chính là nuôi nấng tôn nữ này như nam hài, cho nó kế thừa hầu phủ!
Hơn ba mươi năm nay, bà ta vẫn luôn cảm thấy may mắn vì đó là quyết định sáng suốt và đúng đắn nhất trong đời bà ta, bởi vì hầu phủ càng ngày càng tiến bộ, thậm chí có thể sánh vai với các vương phủ trong kinh thành...
Bà ta cưới thê tử cho hầu gia, là biểu muội nhà ngoại của bà ta, đồng thời hứa hẹn với nhà ngoại đủ thứ lợi ích, biểu muội kia đương nhiên toàn tâm toàn ý giúp đỡ hầu phủ, còn đồng ý nhận nuôi một hài tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận