Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 900 - Phiên ngoại – Đời trước 4

Phiên ngoại – Đời trước 4
Hạ thị đứng cách đó không xa vô cùng hụt hẫng.
An ca nhi là nhi tử thân sinh của nàng ta nhưng trong mắt chỉ có người mẫu thân là Vân Sơ.
Nàng ta cảm tạ Vân Sơ dốc toàn lực lót đường cho An ca nhi và Duy ca nhi nhưng cũng ghen ghét Vân Sơ cướp đi nhi tử của nàng ta...
Hốc mắt Vân Sơ tràn đầy tơ máu, ngẩng đầu nói: “Thế An, nếu ngươi đồng ý với một yêu cầu của ta, ta sẽ viết thư đoạn thân.”
Tạ Thế An nhẹ nhàng thở ra, ngồi xổm xuống nói: “Mẫu thân mời nói.”
Đúng lúc này, Vân Sơ đột nhiên rút trâm đâm vào cổ Tạ Thế An.
Tuy Tạ Thế An kịp thời né tránh nhưng cổ vẫn bị thương.
Hắn ta lập tức ngã người ra sau, té thẳng xuống đất.
Vân Sơ rướn người nhảy tới.
Tạ Thế An tức giận nói: “Thế Duy, cứu ta!”
Hắn ta đường đường là Thủ phụ, có khi nào chật vật như vậy.
Hắn ta giữ cho nàng một mạng mà nàng còn muốn giết hắn ta.
Quả nhiên trên đời chỉ có nữ nhân và tiểu nhân là khó ở chung.
Tạ Thế Duy rút bội kiếm kề vào cổ Vân Sơ, máu tươi nháy mắt chảy ra.
“Dừng tay.” Nguyên thị run run rẩy rẩy đi tới: “Thế Duy, buông kiếm, đó là mẫu thân con.”
Tạ Thế Duy lạnh lùng nói: “Nữ nhi tội thần không xứng làm mẫu thân ta!”
“Nhưng đó là đích mẫu của con!” Nguyên thị tiến lên đoạt lấy kiếm trong Tạ Thế Duy: “Nếu con giết nàng thì sẽ mang tội giết mẫu, hà tất phải hủy hoại tiền đồ của mình?”
Nói xong, bà ta ngồi xổm xuống, rơi lệ nhìn Vân Sơ: “Sơ nhi, đừng tra tấn mình nữa, viết thư đoạn thân đi...”
Giang di nương cũng khóc lóc nói: “Phu nhân, giữ được rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt, trước nhặt về một cái mạng rồi từ từ mưu tính...”
“Không thể giữ mạng của nàng!” Hạ thị từ trong góc tối đi ra: “Khi nãy nàng muốn giết Thế An, giữ nàng ở Tạ gia, nàng nhất định sẽ tìm cách ra tay với Thế An!”
Đôi mắt Vân Sơ đỏ quạch.
Nàng nhìn về phía Hạ thị, là ma ma chưởng sự trong viện của Tạ Cảnh Ngọc, được Tạ Cảnh Ngọc tín nhiệm, cũng được mấy hài tử yêu thích.
Mãi đến khi Vân gia xảy ra chuyện, nàng mới biết được thì ra Hạ thị chính là mẫu thân thân sinh của ba tỷ đệ Tạ Thế An.
Ba hài tử kia mặt ngoài gọi nàng là mẫu thân nhưng trong lòng chỉ có một thân mẫu là Hạ thị, dù nàng trả giá bao nhiêu thì Hạ thị chỉ cần nói một câu là có thể khiến tấm lòng của nàng đổ sông đổ bể... Nuôi một đám hài tử không phải thân sinh, quả nhiên còn biết quay lại cắn ngược nàng một ngụm.
Hạ thị thấy được hận ý ngập trời trong mắt Vân Sơ, hai tay nàng ta bất giác run lên.
Nàng ta tránh né lấy ra một gói thuốc bột: “Đây là thuốc Phinh nhi phái người đưa tới mấy hôm trước, nói chỉ cần tới thời cơ thì cho phu nhân uống.”
Tuy nàng ta không nói rõ đây là thuốc gì nhưng tất cả mọi người đều biết đó là thuốc độc.
Nàng ta tiếp tục nói.” Hiện giờ Phinh nhi được Hoàng Thượng sủng ái, chắc chắn biết được tính toán của Hoàng Thượng, nếu giữ lại nữ nhi Vân gia, Tạ gia khó tránh bị nghi kỵ, đại nhân, Thế An, phải nhẫn tâm quyết đoán.”
Tạ Cảnh Ngọc nhìn về phía Tạ Thế An.
Trước nay hắn ta luôn tín nhiệm đứa nhi tử này, Thế An quyết định thế nào thì cứ làm thế đó.
Cổ Tạ Thế An vẫn còn đang rỉ máu.
Tất cả sự kính trọng của hắn ta dành cho người mẫu thân như Vân Sơ đều bị tất cả những chuyện này hủy diệt.
Hắn ta khép mắt: “Vậy đưa mẫu thân đoạn đường đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận