Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 808 -

Sở Hoằng Du thoáng nhìn đồng hồ cát, lúc này chỉ mới qua hơn nửa canh giờ.
Lúc trước cũng phải lên lớp hơn một canh giờ, hết cả buổi trưa cũng không học được gì.
Mà bây giờ chỉ học nửa canh giờ ngắn ngủn nhưng hắn đã được lợi rất nhiều.
“Đa tạ lão sư.”
Sở Hoằng Du khom lưng chắp tay, thành tâm nói lời cảm tạ.
Âu Dương Diệp sờ sờ râu: “Khụ, Hoàng Thượng thật lòng muốn cảm tạ lão thần thì bảo Ngự Thiện Phòng chuẩn bị nhiều rượu ngon vật lạ một chút...”
Sở Hoằng Du đương nhiên là đồng ý.
Bởi vì thời gian còn sớm nên Sở Hoằng Du không để đám thư đồng rời đi, hắn mở miệng nói: “Lúc trước trẫm có cho người làm thuyền, chúng ta ngồi thuyền du hồ đi.”
Trong cung có một hồ nhân tạo rất lớn, mùa hè sen nở khắp nơi, mùa đông hồ cạn, nước rất nông, thuyền vừa xuống nước đã mắc cạn.
“Người đâu!” Sở Hoằng Du xoa eo nhỏ nói: “Trẫm muốn du thuyền, lập tức đổ nước đầy hồ cho trẫm.”
Đám cung nhân mồ hôi đầy đầu: “Hoàng Thượng, hồ nước này quá lớn, nếu muốn đổ đầy thì phải chờ một trận mưa to, sức người không thể làm được đâu.”
Lâm Đông Đông bước lên nói: “Trong thôn bọn ta có một con sông lớn, mùa đông cũng không bị cạn, nếu Hoàng Thượng muốn du thuyền thì chi bằng theo bọn ta đến thôn trang chơi.”
“Hoàng Thượng kim tôn ngọc quý, sao có thể hu tôn hàng quý đến thôn trang!” Trần Tam trừng mắt nhìn Lâm Đông Đông, cười lấy lòng nói với Sở Hoằng Du: “Biệt viện của hoàng thất có một cái hồ rất to, nhưng đi đi về về thật sự quá xa, nếu Hoàng Thượng muốn chơi thì chúng ta lén chuồn ra cung đến nhà ta chơi đi, ở hoa viên nhà ta có một cái hồ to lắm!”
Sở Hoằng Du suy tư một hồi.
Hắn có việc gấp, phải làm ngay bây giờ.
Biết chỗ nào có vấn đề thì mới có thể cải tiến được.
Hắn lập tức gật đầu: “Trẫm bảo người mang xiêm y của tiểu thái giám tới, tất cả đều thay, chúng ta mang ba chiếc thuyền này, lặng lẽ rời cung.”
Hắn dừng một chút rồi nói: “Lâm Đông Đông, ngươi phụ trách đánh lạc hướng đám thuộc hạ của cha ngươi, nếu ngươi làm tốt, ta sẽ cho ngươi làm đệ nhất thư đồng!”
Lâm Đông Đông giữ chặt lồng ngực kích động: “Được, cứ giao việc này cho ta.”
Một đám hài tử thay xiêm y của tiểu thái giám, không biết tìm được một chiếc xe lớn ở đâu, tìm một đám thị vệ, ép buộc thị vệ đẩy xe, một đám tiểu gia hỏa ngồi trên xe ngựa, thuận lợi rời cung, sau đó lại đổi sang trang phục của thiếu gia bình thường, đi thẳng đến nhà Công bộ Thượng thư, Trần phủ.
Thị vệ canh cửa của Trần phủ đang muốn hỏi là người nào tới nhưng lại thấy một hài tử nhảy xuống xe ngựa, chính là công tử nhà bọn họ!
“Suỵt!” Trần Tam chặn môi, nhỏ giọng nói: “Ta đưa mấy bằng hữu tới nhà chơi, mấy người các ngươi không được nói với cha ta, không được để cha ta biết, nghe chưa?”
“Vâng!” Mấy thị vệ vội vàng đồng ý.
Trần phủ có tổng cộng ba đích tử, đại thiếu gia làm quan trong triều, nhị thiếu gia đang chuẩn bị thi hội, chỉ có tam thiếu gia không có chí tiến thủ, vất vả lắm mới trở thành thư đồng của Hoàng Thượng nhưng lại dám đưa đám hồ bằng cẩu hữu tới nhà chơi, nếu lão gia biết chuyện này thì e rằng tam thiếu gia sẽ bị lột da.
Tam thiếu gia không yên ổn thì đám người bọn họ cũng đừng hòng được yên.
Vì thế, đám thị vệ thông đồng giúp đỡ, mở cửa hông, cung kính đón một đám hài tử vào phủ, còn giúp đỡ khiêng ba chiếc thuyền to kia vào.
Hậu viện Trần phủ quả nhiên có một hồ to, đã là mùa đông nhưng vẫn còn đầy nước, ba chiếc thuyền lập tức được thả xuống nước.
Sở Hoằng Du mở miệng: “Chúng ta dựa theo thân phận trung thần, phản tặc, nội gian để lên thuyền...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận