Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 398 -

“Chỉ là một chút phiền toái thôi sao?” Thính Vũ nhướng mày: “Người trên phố đều nói Vân tướng quân thông đồng với địch phản quốc, cấu kết với quốc vương Nam Việt, nếu không sao Hoàng Thượng lại thu hồi Vân gia quân?”
Vân Sơ nhìn Tạ Thế An: “An ca nhi, ý con thế nào?”
“Nếu tội danh thông địch phản quốc được chứng thực thì toàn gia sẽ bị trảm!” Tạ Thế An hít sâu một hơi: “Nhân lúc sự việc còn chưa rõ ràng, mẫu thân mau quyết định đi.”
Vân Sơ giả vờ lộ ra vẻ mờ mịt: “Quyết định gì?”
Tạ Thế An rũ mắt: “Viết thư đoạn thân, đoạn thân với Vân gia, như vậy thì dù Vân gia có bị hạch tội hay không, cũng không liên lụy tới mẫu thân.”
Mẫu thân và Vân gia đoạn thân xong thì mẫu thân sống là người Tạ gia, chết là ma Tạ gia, tài sản dưới danh nghĩa của mẫu thân đều thuộc về trưởng tử là hắn ta.
Vân Sơ cười.
Tạ Thế An đúng là lắm mưu nhiều kế.
Nàng còn chưa cùng xé rách da mặt với Tạ Thế An mà Tạ Thế An đã tính kế nàng như thế.
Nếu một ngày kia, mẫu tử biến thành kẻ thù...
Nàng không dám tưởng tượng con sói như Tạ Thế An sẽ xé xác nàng như thế nào...
Vân Sơ áp xuống tâm tư, mở miệng nói: “An ca nhi, ngươi chỉ là sợ Tạ gia bị liên lụy nhỉ.”
“Con chỉ lo lắng cho mẫu thân.” Tạ Thế An nhìn vào mắt nàng: “Ngoại công ngoại bà yêu thương mẫu thân như vậy, cũng có thể hiểu cho lựa chọn của mẫu thân.”
Nguyên thị nhẹ giọng nói: “Tạ gia không thể chịu đả kích nào nữa, Sơ nhi, con cất nhắc lời của bọn ta đi.”
Thính Vũ có chút vội vàng: “Phu nhân, thông đồng với địch phản quốc là tội tru di cửu tộc, tuy ngài là nữ nhi đã xuất giá nhưng cũng có thể bị liên lụy, cắt đứt quan hệ với Vân gia mới có thể giữ mạng.”
Nàng ta cũng không mong phu nhân chết đi, chỉ muốn phu nhân cắt đứt quan hệ với Vân gia mà thôi.
Bởi vì chỉ cần phu nhân vẫn còn là người Vân gia, dù phu nhân qua đời thì Vân gia vẫn có quyền lợi lấy hồi môn của phu nhân về.
Sau khi đoạn thân, chỉ cần phu nhân qua đời thì của hồi môn sẽ thành tài sản của Tạ gia, ít nhiều thì Doãn ca nhi cũng sẽ được chia một chút.
Giang di nương nhìn đám người trước mặt, lộ ra vẻ không thể tin: “Tạ gia từng nhận không ít thứ tốt từ Vân gia, hiện giờ Vân gia xảy ra chuyện, người Tạ gia không nghĩ cách giúp Vân gia thì thôi, sao có thể bức bách phu nhân đoạn tuyệt quan hệ huyết thống...”
Thính Vũ ngắt lời nàng ấy: “Tạ gia hiện giờ già già trẻ trẻ, có thể có cách gì, trừ bảo vệ mình thì còn có thể làm gì?”
Giang di nương nhìn về phía Nguyên thị, Nguyên thị lập tức lảng tránh.
Lúc này, nàng ấy đột nhiên nhận ra những người chung sống với mình, mặc kệ là trưởng bối Nguyên thị, hoặc là Vũ di nương cùng lứa hay đám tiểu bối An ca nhi, một đám đều là thứ lòng lang dạ sói...
Nàng ấy lại làm người nhà của đám người này lâu như vậy...
“Ta đã hiểu băn khoăn của các ngươi.” Vân Sơ lắc lắc đầu.
Nàng vẫn luôn chờ một thời cơ tốt để lấy thư hòa ly ra.
Vốn tưởng rằng sau khi tin tức cha nàng xảy ra chuyện được chứng thực thì người Tạ gia mới bắt đầu làm khó dễ.
Thật không ngờ chuyện của Vân gia chỉ vừa lộ manh mối, người Tạ gia đã đứng ngồi không yên.
“Tạ gia quả thật không thể chịu nổi mưa gió gì nữa.” Vân Sơ nhìn đám người xung quanh: “Ta sẽ rời khỏi Tạ gia, sau này Vân gia xảy ra chuyện gì, tội lớn bao nhiêu thì cũng không liên quan tới Tạ gia.”
Nguyên thị ngây người: “Sơ nhi, con nói vậy là có ý gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận