Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 831 -

“Không không không, vi thần không có!” Nhiếp Thân trợn to mắt, nỗ lực phủ nhận: “Vi thần tuyệt đối không thể hại chết đại ca của mình!”
Hắn ta vừa dứt lời thì Vân Trạch đã bước lên, nắm lấy cổ tay hắn ta, trực tiếp kéo áo ngoài của hắn ta xuống.
Bên dưới lớp áo ngoài của hắn ta lại còn có một lớp áo ngoài khác, y hệt bộ xiêm y trên thi thể của Nhiếp Chu.
“Cái này, cái này...” Nhiếp Thân lắp bắp: “Trước nay ta luôn mặc y phục giống như đại ca, chuyện này cũng không có gì kỳ quái...”
Vân Trạch đột nhiên dùng lực, cánh tay của Nhiếp Thân lập tức bị bẻ gãy, phát ra một tiếng hét thảm thiết.
Lúc này Vân Trạch mới cuốn tay áo của hắn ta lên, trên cánh tay có vài vết cào mới trông vô cùng bắt mắt.
“Đây, đây là do tiểu thiếp mới cào sáng nay...” Nhiếp Thân chịu đựng cơn đau biện bạch cho bản thân.
Nhưng lời biện giải của hắn ta lại không có sức thuyết phục, tất cả mọi người ở đây đều đã hiểu chân tướng của chuyện này.
“Nhiếp nhị này thật quá tàn nhẫn độc ác, vậy mà lại giết chết huynh trưởng ruột thịt của mình.”
“Nhiếp đại nhân dùng sức của bản thân vực dậy Nhiếp gia, Nhiếp đại nhân chết rồi, trên dưới Nhiếp gia cũng xong rồi, Nhiếp nhị là thứ gì vậy chứ?”
“Nhiếp đại nhân trung tâm với Thái Hậu, Nhiếp nhị giết chết Nhiếp đại nhân, sợ là bị...”
Tiếng nghị luận của mọi người dần dần nhỏ lại.
Vân Sơ nhìn Sở Thụy: “Không biết Nhiếp Chính Vương cảm thấy chuyện này như thế nào?”
Sở Thụy lộ ra nụ cười khiêm tốn: “Thật là ngoài tưởng tượng của thần, không ngờ lại có người dám làm chuyện thủ túc tương tàn như vậy, nên giao cho Đại Lý Tự tra rõ, trả lại công băng cho người chết!”
“Đại Lý Tự?” Vân Sơ cũng cười: “Án này xảy ra dưới mi mắt của Thường đại nhân, Thường đại nhân cũng tự mình nghiệm thi, ai gia vẫn luôn hỏi nhưng Thường đại nhân cứ bảo là ngã lầu tử vong... Xin hỏi người như vậy có thể đảm đương được vị trí Đại Lý Tự Khanh sao?”
Thường đại nhân vội vàng bước tới, khom lưng nói: “Là vi thần nhất thời nhìn nhầm, xin Thái Hậu nương nương bớt giận, vi thần chắc chắn sẽ tra rõ án này...”
“Truyền ý chỉ của trẫm!” Sở Hoằng Du lạnh lùng mở miệng: “Thường Nguyên Sơn chậm trễ chức trách, tra sai án mạng, cắt chức Đại Lý Tự Khanh, chờ ngày tái thẩm!”
Thường đại nhân quỳ sụp xuống đất: “Hoàng Thượng thủ hạ lưu tình, Hoàng Thượng...”
Sở Hoằng Du một chân đem hắn cấp đá văng ra.
Hắn ta chỉ có thể nhìn về phía Sở Thụy cầu xin giúp đỡ.
Sở Thụy lại thờ ơ dời tầm mắt.
Thường Nguyên Sơn thất trách trước mặt bao nhiêu người như vậy, hắn ta cũng không có cách nào bảo vệ.
“Kéo xuống đi!”
Vân Sơ ra lệnh, đám Ngự Lâm Quân cũng không dám chậm trễ, lập tức kéo Thường Nguyên Sơn ra ngoài.
Hắn ta cũng chỉ mới làm Đại Lý Tự Khanh được hơn hai tháng, còn ngồi chưa nóng chỗ đã bị cắt chức.
Vân Sơ lại nhìn về phía Chân ngỗ tác: “Ngay cả khám nghiệm nguyên nhân tử vong đơn giản như vậy mà cũng làm sai, uổng cho ngươi là đệ nhất ngỗ tác của Đại Tấn, bắt đầu từ hôm nay, ngươi không được làm ngỗ tác nữa, người tới, đưa hắn ta đi, nhốt ba năm.”
Chân ngỗ tác vô lực ngã ngồi xuống đất.
Đêm qua có người tới tìm hắn ta, cho hắn ta mười ngàn lượng bạc, bảo hắn ta ngày mai vào cung chỉ cần nói nạn nhân ngã lầu chết là được.
Một câu là có thể kiếm được mười ngàn lượng bạc, cớ gì lại không làm.
Hắn ta tưởng đây chỉ là một chuyện rất đơn giản, không ngờ kiếp ngỗ tác của hắn ta lại kết thúc ở đây.
“Đương nhiên, nếu Chân ngỗ tác có thể khai ra người đứng sau lưng, ai gia có thể miễn cho người nỗi khổ lao tù.” Vân Sơ từng bước dẫn dắt.
Chân ngỗ tác gục đầu.
Đêm qua hắn ta chỉ nhận được năm ngàn lượng bạc đặt cọc, ngay cả người đưa bạc hắn ta còn không nhìn thấy, càng đừng nói tới người đứng đằng sau.
Thấy hắn ta không nói lời nào, Vân Sơ sai người kéo hắn ta xuống.
Nàng lạnh lùng nhìn về phía Nhiếp Thân: “Nói, tại sao lại mưu hại thân huynh trưởng của ngươi?”
“Thần...” Nhiếp Thân run bần bật: “Thần không có...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận