Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 752 -

“Giác ca nhi, ngoan.” Sở Dực mặc chiến giáp cứng như đá nhưng ngữ khí lại vô cùng ôn nhu: “Vi phụ sẽ sớm ngày chiến thắng trở về, mẫu tử các con không cần lo lắng!”
Hắn sờ đầu ba đứa nhỏ rồi xoay người cất bước rời đi.
Đi tới cửa, hắn quay đầu đối diện với đôi mắt đã ửng đỏ của Vân Sơ.
Hắn vẫn không thể nào nhịn được, xoay người đi tới hôn lên đôi mắt của Vân Sơ một cái rồi mới quyết tâm xoay người biến mất khỏi cổng lớn.
Thái Tử lãnh binh xuất chinh, bá quan văn võ cả triều ra đưa tiễn, bá tánh toàn thành đứng ven đường nhìn theo Sở Dực đi xa.
Tuy Sở Dực nói Vân Sơ đừng đến đưa tiễn nhưng Vân Sơ vẫn không nhịn được, thay một bộ xiêm y đơn giản, dắt theo hai nha hoàn chen vào trong đám người.
Nàng đứng trong đám đông nhìn nam nhân cao lớn ngồi trên đại mã.
Lúc trước đồng ý gả cho hắn, trong lòng nàng chỉ yêu thích hắn năm phần.
Sau khi trở thành thê tử của hắn, sinh hạ Giác ca nhi thì năm phần kia đã biến thành mười phần.
Hắn cũng giống như bọn nhỏ, trở thành một người không thể thiếu trong sinh mệnh của nàng.
Sở Dực mang binh rời khỏi kinh thành, đi tới chỗ cổng thành.
Hoàng đế cùng bá quan văn võ nâng chén tiễn đưa, khí thế vô cùng.
Vân Sơ xa xa nhìn hoàng đế đứng trên tường thành, nàng phát hiện hoàng đế phải nhờ Cao công công và một lão ma ma đỡ mới có thể đứng vững.
Không phải Ngô Vân đã nói sau khi uống ba viên thuốc đầu tiên thì thân thể của Hoàng Thượng sẽ khôi phục đáng kể sao, sao nàng cứ cảm giác thân thể của Hoàng Thượng kém đi nhiều vậy?
Hay là...
Nghĩ đến đây, lòng Vân Sơ nặng trĩu.
Nàng đè nén tâm trạng bước ra khỏi đám người, đi tới dưới tường thành chờ Ân phi.
Ân phi đã khóc cạn nước mắt, tựa như khi trước nhi tử đi diệt phỉ lần đầu tiên, bà ấy cũng khóc đứt ruột đứt gan.
“Mẫu phi.” Vân Sơ đi đến bên cạnh bà ấy: “Thái Tử đi lần này chắc chắn sẽ bình an thắng lợi quay về, như vậy mới có thể ngồi vững vị trí trữ quân, mẫu phi nên bảo trọng thân thể của mình mới phải.”
Ân phi dụi mắt, thở dài nói: “Ai, cho dù bình an quay về thì cũng phải non nửa năm, chỉ cần nghĩ tới chuyện này là tại lại khó chịu... Ta không rõ, Dực nhi là Thái Tử, tại sao phải mang binh đi đánh giặc, sao Hoàng Thượng có thể hạ chỉ như vậy chứ...”
“Mẫu phi, chú ý lời nói.” Vân Sơ liếc nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Con có lời muốn nói với mẫu phi, chúng ta lên xe ngựa của con ngồi đi.”
Ân phi đang sa sút tinh thần, cũng không nghĩ nhiều mà theo Vân Sơ lên xe ngựa.
Vừa vào xe thì Vân Sơ mở miệng nói: “Con muốn nhờ mẫu thân đi đếm một chút, trên ngực phụ hoàng có bao nhiêu điểm đen.”
“Cái gì?” Ân phi trợn tròn mắt: “Sơ nhi, con, con muốn làm gì?”
Vân Sơ do dự một hồi.
Tính tình Ân phi đơn thuần, không hề có lòng dạ sâu xa, nếu biết Hoàng Thượng trúng cổ độc, chắc chắn bà ấy sẽ nói với hoàng đế, đến lúc đó Ân phi cũng sẽ bị Hoàng Thượng nghi ngờ.
Nàng dừng một chút rồi nói: “Đây là chuyện Thái Tử dặn dò, có thể liên kết với hiện tượng thiên văn để xem vận thể, cũng có thể tính ra trận này thắng hay bại.”
“Thì ra là vậy...” Ân phi gật đầu: “Yên tâm, đêm nay ta sẽ hỏi rõ ràng cho con.”
Còn chưa tới tối thì trong cung đã truyền tin đến —— trên ngực Hoàng Thượng có tổng cộng chín điểm đen.
Tâm trạng của Vân Sơ lập tức rơi xuống đáy cốc.
Mấy ngày nay nàng đã đưa cho Cao công công tổng cộng ba viên thuốc giải, hẳn là trên ngực Hoàng Thượng chỉ nên còn lại sáu điểm đen.
Nói cách khác, Cao công công không hề đút thuốc cho Hoàng Thượng.
Là Cao công công nói hết mọi chuyện với Hoàng Thượng nên Hoàng Thượng từ chối uống thuốc, hay là...
Không, nếu Cao công công thẳng thắn, Hoàng Thượng nhất định sẽ tuyên nàng tiến cung, cũng sẽ ép hỏi nàng rốt cuộc đây là thuốc gì...
Cao công công cũng trúng cổ độc!
Vân Sơ không hề suy sụp mà còn cảm thấy may mắn, nếu không phải xảy ra chuyện này thì nàng sẽ không bao giờ ngờ được tử cổ còn lại ở trên người Cao công công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận