Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 940 - Đại kết cục 26

Đại kết cục 26
Sở Hoằng Du nhìn về phía thân muội muội của mình, mở miệng hỏi: “Trường Sinh, muội có bằng lòng chiêu Mộ Dung Tất làm phò mã không?”
Sở Trường Sinh nghiêng đầu nói: “Mộ Dung Tất, nếu ngươi làm phò mã thì không thể nạp thiếp, cũng không được có thị thiếp thông phòng, ngươi có nguyện ý không?”
“Vậy thì tốt quá.” Hai mắt Mộ Dung Tất sáng lên: “Một đời một kiếp một đôi người mới là lý tưởng của ta, ta và công chúa vẫn luôn có cùng suy nghĩ, thật tốt quá!”
Hắn đã sớm biết thân là phò mã thì không thể nạp thiếp nhưng được phép có thị thiếp và thông phòng.
Ban đầu hắn còn lo lắng công chúa sẽ cưỡng ép nhét người cho hắn nhưng bây giờ công chúa đã chủ động nói như vậy, xem ra chuyện đó sẽ không xảy ra.
“Được, vậy trẫm tứ hôn cho hai người các ngươi.” Sở Hoằng Du nở nụ cười: “Đại hôn cùng một ngày với trẫm có được không?”
Mộ Dung Tất đại hỉ: “Nghe Hoàng Thượng làm chủ!”
Hôn sự càng ngày càng tới gần.
Kỵ binh cầm thiệp mời chạy hỏa tốc tám trăm dặm đưa đến Tây Vực.
Lúc này Vân Sơ và Sở Dực đang ở trên một đỉnh núi của Tây Vực, bọn họ đã đi rất nhiều nơi mới nghe ngóng được nơi bắt nguồn của cửu hắc cổ.
Bọn họ vượt ngàn dặm xa xôi đến đây chính là để phá hủy hang ổ tội lỗi này.
Nghe nói cửu hắc cổ cần dùng máu người để nuôi sống, dùng cạn máu của bảy thiếu nữ mới có thể nuôi được một cặp cổ, hai cổ trùng này gọi là tình cổ, chỉ cần gieo lên người mà mình ái mộ là có thể khiến người đó cả đời một lòng một dạ, nhưng nếu nuôi hai cổ trùng này trong cơ thể của bản thân, dùng máu người nuôi dưỡng nhiều này, chờ hai cổ trùng này sinh ra tử cổ thì sẽ biến thành cửu hắc cổ, Vân Sơ thực đã được cảm thụ lực sát thương của thứ cổ này.
Nghe một số người nói chưa từng có ai luyện được cửu hắc cổ, phần lớn đều sử dụng nó như tình cổ thông thường.
“Du ca nhi gửi thư tới.” Vân Sơ đọc thư xong thì khóe miệng lộ ra tươi cười: “Khoảng nửa tháng nữa là tới ngày đại hôn của Du ca nhi cùng Trường Sinh rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.”
“Nửa tháng là đủ rồi.” Sở Dực nhìn về phía ngọn núi xa xa: “Xử lý xong chuyện cổ trùng chúng ta sẽ lập tức khởi hành hồi kinh.”
Phu thê hai người dắt ngựa đi theo sườn núi, tới chân núi Ngũ Khí có nhà dân ở đó.
Xung quanh ngọn núi này có mười mấy thôn trang, lúc này lý chính và mấy vị trưởng lão trong thôn đang tụ tập với nhau bày mưu tính kế cho việc hiến tế Hà Thần năm nay.
Mỗi năm tới mùa này các thôn xung quanh núi Ngũ Khí đều tổ chức hiến tế Hà Thần, mười mấy thôn trang sẽ tuyển chọn bảy thiếu nữ chưa thành thân để dâng cho Hà Thần, phù hộ cho bọn họ một năm mưa thuận gió hòa, bội thu được mùa.
Từng năm qua đi, nữ tử ở các thôn trang càng ngày càng ít đi, đám trưởng lão ai nấy đều mặt ủ mày ê.
“Thôn dân chúng ta vì tránh chuyện hiến tế này mà luôn tìm cách gả chồng cho nữ oa trong nhà khi mới mười mấy tuổi, thật sự là không còn cách nào.”
“Đúng vậy, cũng đâu thể đưa nữ oa tám chín tuổi đi hiến tế, ai...”
“Hiện tại chỉ có sáu nữ tử, còn thiếu một người, các ngươi nói phải làm sao?”
“Đúng vậy, làm sao đây...”
Lúc mọi người không biết phải làm thế nào thì một âm thanh đột nhiên truyền tới: “Hay là để ta đi?”
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một nữ tử vô cùng diễm lệ đi tới, nữ tử mặc xiêm y đen trắng đơn giản nhưng lại giấu không được dung nhan tuyệt sắc, nàng vừa đến thì nhà cửa xung quanh như được phủ lên một tầng ánh vàng.
Phía sau nàng ấy còn có một nam tử, nam tử một thân khí thế, một cổ áp lực ập tới khiến một đám người không nhịn được đứng dậy hành lễ đón chào.
Lý chính chắp tay: “Không biết hai vị là?”
“Đây là muội muội ta.” Sở Dực bình thản nói: “Chưa có hôn phối, không biết có thể hiến tế không?”
Tuy Vân Sơ đã hơn ba mươi tuổi nhưng vì bảo dưỡng tốt nên làn da của nàng vẫn tinh tế mịn màng, mấy năm nay không cần nhọc lòng, mái tóc vẫn đen nhánh tựa như sa tanh, đứng trước mặt một đám nông dân quanh năm làm lụng vất vả, nói nàng mới hai mươi thì ai cũng tin tưởng.
Lý chính ngây ngốc nói: “Vì sao?”
“Đương nhiên là muốn xem thử Hà Thần đại nhân trông như thế nào.” Vân Sơ cong môi cười cười: “Cho ta một cơ hội đi.”
Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Tất cả nữ tử bị đưa đi hiến tế cho Hà Thần đều chết không có ngoại lệ, chưa từng có người nào quay về.
Còn có người tranh đi tìm chết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận