Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 356 -

“Vân phu nhân, Cảnh Ngọc thây cốt chưa lạnh, không thể hòa ly.” Nguyên thị nghẹn ngào, dùng hết sức lực toàn thân phát ra âm thanh: “Cảnh Ngọc phạm sai, cũng đã gặp báo ứng... Mấy hài tử này lại không làm gì sai, bọn nó gọi Sơ nhi là mẫu thân nhiều năm như thế, Sơ nhi không thể cứ đi như vậy...”
Tạ gia lúc này chỉ còn một thủ đoạn là khóc, lão nhân nữ nhân hài tử cùng nhau khóc, nhìn cứ như Vân gia là bên ngang ngược.
Lúc này, Vân Trạch mở miệng nói: “Sơ nhi, đại ca chỉ hỏi muội một câu, muội có muốn hòa ly không?”
Người trong viện lập tức an tĩnh.
Ngay cả đám người qua đường ồn ào ngoài của lớn cũng ngậm miệng, dỏng tai nghe đáp án của Vân Sơ.
“Sơ nhi, dù muội lựa chọn thế nào thì trên dưới Vân gia đều ủng hộ vô điều kiện.” Vân Trạch dõng dạc nói: “Vân gia đời đời tòng quân, trên không khiến Hoàng Thượng và tổ tiên thất vọng, dưới không phụ tấm lòng của ngàn vạn bá tánh, vô số lương tướng Vân gia chết trên sa trường, nếu đến một nữ nhi cũng không bảo vệ đệ thì thanh danh Nhất phẩm tướng quân còn có ý nghĩa gì?”
Tới lúc này, dù là người qua đường hay người Tạ gia đều biết chuyện hòa ly đã không còn cách cứu vãn.
Vân Sơ nhìn về phía người Tạ gia, chậm rãi mở miệng nói: “Năm năm trước gả vào Tạ gia, muội đã xem bản thân như người Tạ gia, dù Tạ gia xảy ra chuyện gì, muội cũng không rời bỏ, muội không hòa ly.”
Lâm thị kinh ngạc ngẩng đầu: “Sơ nhi, con nói bậy gì đó!”
Bà ấy biết Sơ nhi quyết định hòa ly, chỉ là đang chờ thời cơ, lúc này không phải thời cơ tốt nhất sao? Còn phải chờ tới khi nào nữa!
Cũng không thể chỉ vì thanh danh mà khuất nhục ở lại Tạ gia!
So với công trạng của Vân gia, thanh danh chẳng là cái đinh gì!
Vân Sơ cười cười lặp lại: “Con không hòa ly.”
Trước khi Tạ Cảnh Ngọc chết đã viết hòa ly thư, thư hòa ly thư đang nằm trong tay nàng.
Hòa ly là chuyện ván đã đóng thuyền, muốn đi lúc nào cũng được, hà tất phải đi ngay lúc này, hà tất phải đi khi Tạ Cảnh Ngọc còn chưa hạ táng, hà tất phải khiến Vân gia thành đề tài cho những buổi trà dư tửu hậu trong kinh thành?
Đời trước nàng hại Vân gia khổ như vậy, đời này sẽ không để Vân gia gặp bất kỳ phiền phức nào vì nàng.
Không đợi Lâm thị nói chuyện, Vân Trạch đã lên tiếng: “Được, Sơ nhi, ta tôn trọng lựa chọn của muội, nhưng muội phải nhớ, Vân gia vĩnh viễn là tòa núi lớn sau lưng muội, bất cứ lúc nào muội muốn thay đổi chủ ý thì cứ nói với đại ca, đại ca và nương, cùng với tộc lão Vân gia sẽ ra mặt giúp muội hòa ly, đưa muội về nhà.”
Lâm thị ảo não muốn mở miệng nhưng lại bị Liễu Thiên Thiên cản lai, nhẹ giọng nói: “Nếu Sơ nhi đã nói như vậy thì chúng ta cũng đi thôi.”
Vân Trạch xoay người đưa theo mấy chục người Vân gia ùn ùn đi ra ngoài.
Ra bên ngoài, Lâm thị khó hiểu hỏi: “Vân Trạch, tại sao lại rời đi như vậy?”
Vân Trạch vén mành xe: “Nương nghe thử xem dân chúng đang nói thế nào?”
Người bên ngoài đều đang bàn tán chuyện vừa rồi.
“Thật không ngờ Tạ phu nhân lại từ chối hòa ly, nếu ta là nàng, ta đã sớm chạy rồi.”
“Còn không phải Tạ phu nhân đại nghĩa sao, nam đinh Vân gia ra chiến trường giết địch, nữ tử Vân gia cũng có tình có nghĩa.”
“Tạ gia thành ra như vậy mà Tạ phu nhân vẫn không rời không bỏ, chỉ có thể nói là Tạ gia không đáng có được một tức phụ như vậy.”
“Có Vân gia ở đây, Tạ phu nhân vĩnh viễn có đường lui, khi nào hối hận thì đi cũng được.”
“Nữ tử Vân gia hòa ly, thiếu phu nhân đang mang thai cũng ra mặt, ai cũng nói chị dâu em chồng khó chung đụng, Vân gia lại không phải như thế.”
“Tộc lão Vân gia lớn tuổi như vậy mà cũng tới.”
“...”
Vân Trạch buông mành, mở miệng: “Nếu lúc nãy thật sự hòa ly thì tất cả mọi người sẽ chỉ trích Vân gia ỷ mạnh hiếp yếu, Sơ nhi là người nhạy cảm, nếu hành vi của con bé gây ảnh hưởng đến Vân gia, nó sẽ mãi sống trong sự hối hận, hà tất phải khiến Sơ nhi có khúc mắc.”
Lâm thị im lặng không nói.
Bá tánh đầu đường đều đang nói ——
Tộc lão Vân gia nguyện ý ra mặt giúp hòa ly, không hổ là thế gia đại tộc.
Vân phu nhân sốt ruột bảo vệ nữ nhi, đáng thương cho tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ.
Vân thiếu phu nhân Liễu thị ôm bụng bầu đòi công đạo cho tiểu cô tử, khiến người ta động lòng.
Vân thiếu gia Vân Trạch một thân chính khí, khiến người khâm phục.
Trưởng nữ Vân gia Vân Sơ, có tình có nghĩa, là tấm gương cho các bậc quý nữ.
Vân gia không hổ là chung đỉnh thế gia, trâm anh thế tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận