Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 939 - Đại kết cục 25

Đại kết cục 25
Mộ Dung Tất đi về phía Sở Trường Sinh.
Sở Trường Sinh nhớ tới những tin tức mà bộ hạ truyền đến cho nàng ấy trong khoảng thời gian này.
Tin tức có nói khi thế trận rơi vào thế giằng co thì đã kéo dài liên tục suốt ba ngày ba đêm, ba ngày ba đêm đó Mộ Dung Tất cũng không hề nghỉ ngơi, đã cứu mạng vô số tướng sĩ.
Hắn không ngủ không nghỉ, cho dù mệt đến ngã bệnh thì vẫn kéo lê thân thể trị thương cho tướng sĩ.
Thi thể của một phó tướng Đại Tấn bị địch cướp đi, ném vào trong chiến hỏa, là hắn mạo hiểm tính mạng nhặt thi thể về, dùng y thuật cao siêu của hắn khâu thi thể thảm không nỡ nhìn kia trở về dáng vẻ chỉnh tề, cho phó tướng chút thể diện cuối cùng...
Lúc dược liệu cạn kiệt, hắn lên núi tìm kiếm thảo dược thay thế, dùng lưỡi của mình thử độc...
Trong cuộc đại chiến này, Đại Tấn thương vong cực nhỏ, trả giá rất ít để đổi lấy một thắng lợi huy hoàng, không thể không kể đến công lao của hắn.
Ai nói nam tử cứ phải lên quan trường mới có thể gây dựng nên thành tựu?
Một người trong lòng có thiên hạ chúng sinh, dù đi đến đâu thì cũng có thể tích được công đức.
“Ta ở Bắc Cương tổng cộng sáu mươi chín ngày.” Mộ Dung Tất bước lên, gỡ tay nải đặt lên bàn: “Nghe nói công chúa rất thích vẽ tranh, ta đã vẽ sáu mươi chín bức họa, có phong cảnh của Bắc Quốc, có thảo nguyên vạn dặm, có trăm hoa nở rộ, cũng có phong hỏa liên thiên, có da ngựa bọc thây, có sinh ly tử biệt...”
Sở Trường Sinh cúi đầu mở bức họa được cuộn tròn kia ra.
Nhìn từ bút tích có thể thấy hắn không am hiểu việc vẽ tranh nhưng vẫn nỗ lực phỏng tác dáng vẻ nguyên bản của cảnh sắc.
Ban đầu là phong cảnh tươi đẹp của Bắc Quốc, khiến nàng ấy cảm nhận được nhiều vẻ đẹp khác nhau.
Sau đó là tới cảnh trên chiến trường, ban đầu hắn vẫn nỗ lực tránh vẽ cảnh chiến tranh tàn khốc nhưng cuối cùng đại khái là cảm xúc dâng trào nên vẫn vẽ một ít, nhưng thời gian đó hắn thật sự quá bận, đôi khi chỉ vẽ được vài nét bút... Đợi đến khi chiến tranh kết thúc, nội dung của bức họa cũng phong phú hơn nhiều... Từ đầu đến đuôi, trình độ vẽ tranh của hắn rõ ràng đã tăng lên đáng kể, càng ngày càng có thể hiện được một loại cảm giác trách trời thương dân.”
“Hiện giờ Đại Tấn vô cùng phồn thịnh nhưng vẫn còn rất nhiều bá tánh ở dưới tầng chót sống giãy dụa trong đau khổ, công chúa trước giờ vẫn luôn hành thiện giúp đời, mà ta cũng nguyện dùng y thuật cứu chữa cho những người cần cứu.” Mộ Dung Tất gằn từng chữ một: “Ngô mộ khanh như nguyệt, nguyện cùng nhau trải qua quãng đời còn lại, đến chết không phai.”
Hắn nhìn Sở Trường Sinh, trong mắt là sự ái mộ và kiên định.
Hắn chờ nữ tử trước mặt trả lời, nhưng đúng lúc này lại nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở chỗ cầu thang, càng ngày càng tiến tới gần.
Sở Hoằng Du đi tới: “Hình như trẫm tới không đúng lúc thì phải.”
Gương mặt Mộ Dung Tất đột nhiên đỏ lên.
Hắn nghe người ta nói Hoàng Thượng rất thương yêu muội muội Trưởng công chúa này, không cho phép bất kỳ nam nhân nào tới gần, đây là nguyên nhân khiến Trưởng công chúa đã mười bảy tuổi mà còn chưa đính thân.
Hắn biết hắn không xứng đôi với nàng ấy, cha nương nói hắn không biết cố gắng, nói hắn ngốc, nói hắn ngu...
“Sao ngươi không nói nữa?” Sở Hoằng Du cố ý hỏi: “Nếu Trường Sinh không đáp ứng hoặc là trẫm cự tuyệt thì ngươi sẽ làm gì?”
“Công chúa không đồng ý cũng là chuyện bình thường, bởi vì ta chưa đủ ưu tú, ta sẽ tiếp tục nỗ lực, ta tin tưởng công chúa sẽ bị thành ý của ta đả động.” Mộ Dung Tất dừng một chút rồi nói tiếp: “Nếu trong lúc đó xuất hiện một người khiến công chúa yêu thích, ta đây cũng sẽ chúc phúc công chúa.”
Ánh mắt của hắn trở nên thất thần.
Sở Hoằng Du khẽ mỉm cười.
Ở Bắc Cương hơn hai tháng, hắn đã nhìn thấy được sức chịu đựng siêu phàm và dũng khí không giống người thường từ trên người Mộ Dung Tất, còn có cả y thuật tinh vi của người này.
Có lẽ trên người Mộ Dung Tất không có loại ưu tú mà thế nhân nhìn nhận nhưng hắn vẫn luôn một lòng không để ý thế tục, tuy vậy, khi có người trong lòng, hắn bắt đầu để ý cách nhìn của thế nhân đối với hắn... đây là một người rất đơn thuần.
Trường Sinh cũng là một người thuần túy giống như vậy.
Hai người như vậy dù ở bên cạnh ai thì cũng khó tránh việc bị người ta tính kế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận