Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 670 -

Sở Dực cũng không muốn tốn thêm thời gian với bọn họ, lập tức cất bước rời khỏi thư phòng.
Ma ma đứng đó lạnh giọng mở miệng: “Các vị cô nương, thu dọn hành lý, chúng ta xuất phát tới quân doanh.”
“Không, không thể!” Đinh Đông kịch liệt phản kháng: “Ta muốn gặp công chúa Khánh Hoa...”
Trình Thất lạnh lùng giơ tay đập vào gáy Đinh Đông.
Đoàn người trực tiếp bị lôi đi.
Sở Dực thần thanh khí sảng trở lại viện tử của Vân Sơ: “Sơ nhi không cần lo lắng, ta đã xử lý đám người kia rồi.”
Vân Sơ cũng vừa nghe Lộ Vi nói lại chuyện này, nàng có chút bất đắc dĩ nói: “Chuyện nháo lớn như vậy, sợ là sẽ hơi khó coi.”
“Nháo lớn cũng vừa tiện thông báo cho đám người kia chớ có âm mưu nhét nữ nhân vào vương phủ nữa.” Sở Dực cong môi: “Nếu là có người cứng rắn muốn làm như vậy thì cứ việc đưa người đến cho đám hán tử độc thân ở quân doanh, để bọn họ cưới làm thê tử, miễn cho đám người đó cứ ngày ngày tìm ta than thở bản thân không tìm được lão bà.”
Vân Sơ hỏi hắn: “Nếu bọn họ không chịu gả chồng thì sao?”
“Không muốn làm chính thê mà cứ đòi làm thiếp cho người khác là thứ không biết phân phải trái.” Sở Dực rũ môi: “Vương phủ không thể dung dưỡng nữ tử như vậy, đương nhiên phải bán ra ngoài rồi.”
Cung tỳ của vương phủ bị bán ra ngoài trên cơ bản là vì phạm phải sai lầm không thể tha thứ nên sẽ không có ai nguyện ý mua về, cuối cùng chỉ có thể chịu bị bán rẻ như một thứ tiện nô...
Phu thê hai người đang nói chuyện thì lại nghe thấy âm thanh khẩn trương của tiểu nha đầu từ bên ngoài vọng vào: “Công chúa xin dừng bước, Vương gia Vương phi đang nghỉ ngơi...”
“Tránh ra! Tránh ra cho bản công chúa!”
Công chúa Khánh Hoa vung chân đá Lộ Vi đang ngăn cản nàng ta, xốc mành cửa bước vào nội thất, nổi giận đùng đùng bước tới.
“Nhị tỷ muốn làm gì?” Sở Dực nhướng mày, ngữ khí lộ ra vẻ không vui.
“Sở Dực, ngươi bị Vân Sơ bỏ bùa mê thuốc lú gì mà lại làm ra chuyện như vậy!” Khánh Hoa tức giận, lồng ngực phập phồng kịch liệt: “Mẫu phi ban người cho ngươi nhưng ngươi lại đưa hết đến quân doanh, ngươi không chỉ là phá hỏng những nữ tử được tuyển chọn kỹ càng kia mà còn phụ tấm lòng của mẫu phi!”
“Đã là mẫu phi ban tặng thì ta xử lý thế nào là việc của ta.” Sở Dực gằn từng chữ một: “Nhưng một nữ tử đã gả ra ngoài như nhị tỷ lại cứ nhúng tay vào chuyện hậu viện của ta, xin hỏi nhị tỷ chuyện này có hợp quy củ không?”
Khánh Hoa tức tới mức đầu bốc khói.
Nàng ta đã tính tới chuyện Vân Sơ không dám cự tuyệt nhưng lại không ngờ đệ đệ của nàng ta lại tặng hết đám người được ban này đi.
“Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Dực nhi hoàn toàn bị huỷ hoại, còn có Vân Sơ, người trong kinh thành đều sẽ nói ngươi là người lòng dạ hẹp hòi!”
Vân Sơ nhàn nhạt mở miệng: “Người ngoài bàn tán thế nào, ta không nhọc nhị tỷ lo lắng.”
“Lúc trước ta đã nói nếu nhị tỷ một hai muốn nhúng tay vào chuyện trong phủ thì ta đây chỉ đành không nhận ngoại sanh Mạnh Thâm này.” Gương mặt Sở Dực phủ đầy sương lạnh: “Trước đêm mai, nhị tỷ cùng Mạnh Thâm dọn ra khỏi vương phủ đi.”
“Ngươi! Ngươi!”
Khánh Hoa không ngờ Sở Dực sẽ thật sự đuổi người, nàng ta tức đến mức muốn ngất xỉu.
“Vương gia, đừng giận dỗi.” Vân Sơ bước lên một bước: “Nhị tỷ tới đây hẳn là để đòi công đạo cho Đinh Đông kia nhỉ?”
Khánh Hoa trầm giọng nói: “Đinh Đông là nữ nhi của Nhĩ ma ma, không nên giày xéo như vậy.”
“Nếu đã như vậy thì để Đinh Đông theo nhị tỷ về phủ Bình Lãnh hầu hạ đi.” Vân Sơ cong môi: “Nhị tỷ thích Đinh Đông như vậy, giữ Đinh Đông ở bên cạnh không phải sẽ tốt hơn sao?”
Khánh Hoa nghẹn họng.
Lúc trước nàng ta một hai đòi Đinh Đông chính là vì muốn mượn tay mẫu phi để ban cho Dực nhi.
Chuyện đã tới nước này, nếu nàng ta không mang Đinh Đông đi thì chẳng khác nào nàng ta thừa nhận bản thân che chở Đinh Đông làm bậy.
Nàng ta lạnh lùng nói: “Sở Dực, ngươi lập tức cho người đón Đinh Đông hồi kinh, đợi tiệc trừ tịch kết thúc thì ta sẽ đưa nàng ta đi!”
Vân Sơ nhếch môi cười.
Đinh Đông rời khỏi kinh thành thì chỉ có thể nghĩ cách để dính lên người cầm quyền tối cao ở phủ Bình Lãnh.
Khánh Hoa hết lần này đến lần khác muốn nhét nữ nhân vào hậu viện vương phủ, vậy nàng cũng phải dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.
Chờ khi hiểu rõ tư vị đó thì công chúa Khánh Hoa mới có thể chân chính dừng tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận