Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 658 -

Vốn dĩ là tháng chín năm nay Mạnh Thâm đã phải đến Quốc Tử Giám đọc sách nhưng khi đó Vân Sơ và Sở Dực bị phạt, không ở kinh thành, công chúa Khánh Hoa lo lắng nhi tử đến Quốc Tử Giám không có người che chở nên mới kéo dài tới lúc này mới hồi kinh.
Trước nay nàng ta hồi cung đều sẽ cư trú ở Trường Thu Cung của Ân phi.
Nhưng sau nhi tử sẽ ở lại phủ Bình Tây Vương nên nàng ta đưa nhi tử tới vương phủ làm quen hoàn cảnh, thuận tiện dàn xếp ổn thỏa chuyện ăn mặc ngủ nghỉ của nhi tử.
Vân Sơ đã cho người chuẩn bị yến tiệc đón gió tẩy trần cho nàng ta.
“Nhị tỷ, đi đường vất vả.” Vân Sơ ra cửa đón chào: “Bên ngoài trời lạnh, mau vào đi.”
“Cữu mẫu.” Mạnh Thâm tám tuổi, là một hài tử lễ phép, chắp tay hành lễ với Vân Sơ: “Làm phiền cữu mẫu đích thân ra đón.”
Công chúa Khánh Hoa thoáng nhìn bụng Vân Sơ: “Dực nhi viết thư cho ta nói ngươi mang thai rồi, có mời người đến xem là nam hay nữ chưa?”
Vẻ tươi cười trên mặt Vân Sơ không hề thay đổi: “Năm nay Quốc Tử Giám đổi một vị tiên sinh, là người Vương gia, ai cũng biết người Vương gia tính tình cổ quái, Thâm ca nhi đến Quốc Tử Giám đọc sách nên để tâm một chút, đừng phạm vào kiêng kị của Vương tiên sinh, bị người ta nhằm vào sẽ không tốt.”
Công chúa Khánh Hoa bị dời lực chú ý: “Vương tiên sinh nhà nào mà mặt dày mày dạn như vậy, học sinh ở Quốc Tử Giám đều là hoàng tử hoàng tôn huân quý, họ Vương kia dám sao?”
“Là Vương tiên sinh được đương kim thánh thượng kính trọng nhất.” Vân Sơ mở miệng: “Vương tiên sinh vốn dĩ đã dưỡng lão, là phụ hoàng tốn rất nhiều công sức mới mời được ngài ấy rời núi...”
Công chúa Khánh Hoa vừa nghe đã vội nói: “Vậy ngươi nói nhanh xem Vương tiên sinh kiêng kị cái gì?”
Bọn họ vừa nói vừa đi vào noãn các, nha hoàn tự giác bưng thức ăn nóng hôi hổi lên, đoàn người ngồi xung quanh chiếc bàn
“Đại Lý Tự Khanh mời Vương gia đi uống trà rồi, phải muộn một chút mới về được.” Vân Sơ mở miệng nói: “Không cần chờ Vương gia, chúng ta ăn trước.”
Công chúa Khánh Hoa có chút không vui, một năm nàng ta mới hồi kinh một lần mà thân đệ đệ lại không đích thân tiếp đón.
Trong lòng nàng ta không vui cũng lập tức thể hiện ra ngoài mặt.
Mạnh Thâm mở miệng nói: “Nửa năm nay công việc của cữu cữu ở Công bộ bị gián đoạn, quả thật nên giao tế nhiều hơn.”
Công chúa Khánh Hoa nhớ ra, nửa năm trước Vân Sơ hại Phương trắc phi sinh non, Sở Dực bị phạt trượng cách chức đến nay còn chưa về triều.
Một Vương gia hơn nửa năm không thượng triều, e là tâm phúc cũng sẽ phản bội.
Quả thật nên qua lại kết giao nhiều hơn, mau chóng khôi phục nguyên chức, như vậy Thâm ca nhi ở kinh thành cũng dễ chịu hơn.
Nói đến nói đi cũng phải trách Vân Sơ, thế mà lại làm người ta sảy thai, cũng không biết là thù lớn cỡ nào.
“Chuyện Phương trắc phi sinh non cụ thể thế nào ta cũng không hỏi nhiều nữa.” Công chúa Khánh Hoa nhìn Vân Sơ nói: “Hiện giờ ngươi mang thai, không thể tiếp tục hầu hạ Dực nhi, có phải nên sắp xếp trắc phi thứ phi thị thiếp rồi không?”
Nàng ta dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Ngày đầu tiên ngươi và Dực nhi mới thành thân ta nói lời này, lúc đó nhắc đến quả là có chút không thích hợp, nhưng bây giờ đã đúng thời điểm rồi.”
Vân Sơ buông đũa, vẻ mặt cười như không cười.
Biểu cảm của nàng lại chọc giận công chúa Khánh Hoa: “Không nói hoàng thất, ngay cả những dòng dõi thấp hơn có nam tử nào mà không tam thê tứ thiếp, ngươi cũng đã là nữ tử từng gả cho người ta, sao lại không biết nghĩ cho nam nhân nhà mình. Nếu ngươi một hai ghen tuông đố kỵ như vậy thì đại cô tỷ như ta đây chỉ có thể làm một số chuyện khó coi.”
Vân Sơ hỏi: “Chuyện gì khó coi?”
“Ta chọn mấy nữ nhân đưa tới hậu trạch phủ Bình Tây Vương.” Công chúa Khánh Hoa tỏ vẻ bản thân là người có ký: “Ngươi không làm thì sẽ có người khác làm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận