Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 638 -

“Nương nương, cầu nương nương tha mạng...” Tạ Phinh khóc lớn bò tới nắm lấy ống quần của Hoàng Hậu: “Thiếp thân thật lòng yêu Thái Tử điện hạ, tuyệt đối sẽ không phá hoại nghiệp lớn của điện hạ, cầu nương nương...”
Hoàng Hậu tức giận nâng chân đá Tạ Phinh ngã lăn quay.
Nạp góa phụ của thân đệ đệ, dù là ai làm ra chuyện này thì cũng sẽ bị người đời phỉ nhổ, càng đừng nói là trữ quân của một nước.
Thái Tử nạp chính phi của lão tứ làm thứ phi, hơn nữa thân phận của Tạ Phinh còn tương đối đặc thù, là hậu đại của Hà gia bị trảm năm đó, nếu bị người khác biết được thì đám đại thần của Ngự Sử Đài chắc chắn sẽ buộc tội Thái Tử bất trung bất nhân bất nghĩa, xúi giục Hoàng Thượng trục xuất Thái Tử.
Thái Tử vốn đã rất tầm thường, nếu chuyện này còn lộ ra thì hắn ta sẽ không giữ được vị trí Thái Tử nữa.
“Nói, rốt cuộc là ai phái ngươi tính kế Thái Tử?”
Hoàng Hậu nhấc chân đạp lên ngực Tạ Phinh, lạnh lùng chất vấn.
Tạ Phinh há mồm thở hổn hển, lắc đầu nói: “Không, ta không có, ta không thể làm hại Thái Tử, cầu nương nương tha cho ta một mạng...”
Nàng ta vừa nói được một nửa thì đã nghe thấy có động tĩnh từ bên ngoài vọng vào.
Nàng ta đột nhiên mở miệng nói: “Ta vẫn luôn yêu Thái Tử điện hạ nên mới dùng mạng của mình để cứu điện hạ, ta chưa bao giờ dám nghĩ đến việc vào Đông Cung... Ta cũng không biết tại sao lại đắm chìm trong sự sủng ái của Thái Tử, ta tham lam chút vui thích nhất thời này nhưng lại không nghĩ đến sẽ khiến Thái Tử gặp bao nhiêu phiền phức... Nương nương, ta sai rồi, ta không thể tiếp tục như thế này, ta cam tâm chịu chết, nương nương động thủ đi.”
Nàng ta nhắm chặt hai mắt, Hoàng Hậu nhíu mày.
Người vừa rồi còn đang khóc lóc cầu xin tại sao bây giờ lại cam lòng chịu chết?
Bà ta cảm thấy có gì đó không đúng, quả nhiên, vừa ngẩng đầu đã thấy cửa bị người ta đẩy ra, Thái Tử nghiêng ngả lảo đảo vọt vào trong bảo vệ nữ tử đang nằm liệt dưới đất kia.
“Mẫu hậu!” Thái Tử quỳ gối trước mặt Hoàng Hậu: “Linh Lung nàng...”
“Nàng ta không phải là Ngô Linh Lung, tên thật của nàng ta là Tạ Phinh, là chính phi của tứ đệ con, là hậu nhân Hà gia năm đó!” Hoàng Hậu gằn từng chữ một: “Là nàng ta giết chết Ngô Linh Lung, dựng ra tiết mục liều mình cứu mạng con, tất cả là để được vào Đông Cung! Chuyện tới nước này mà con còn muốn che chở tiện nhân tâm cơ này sao, con không cần vị trí Thái Tử này nữa à?”
Thái Tử ngẩng đầu: “Con thân là Thái Tử mà còn không bảo vệ được nữ nhân của mình thì còn làm Thái Tử để làm gì!”
“Ngươi! Ngươi!”
Hoàng Hậu tức giận đến mức đau đầu.
“Ngươi có biết vì tiện nhân này mà Sở Mặc há mồm đòi ta ba mươi ngàn lượng bạc không!”
Đồng tử Tạ Phinh đột nhiên co chặt
Không phải An ca nhi đang làm việc cho Cung Hi Vương Sở Mặc sao, hay là An ca nhi tiết lộ chuyện này với Cung Hi Vương cho nên Hoàng Hậu mới mời tổ mẫu vào cung để xác nhận thân phận của nàng ta?
Tạ Thế An... đó là thân đệ đệ của nàng ta, tại sao hắn ta lại có thể tuyệt tình như vậy!
Tạ Phinh run rẩy cả người, không chỉ vì sợ Hoàng Hậu ban chết mà còn vì không thể tin vào việc bản thân bị người nhà bán đứng...
“Nàng ta phải chết!”
Hoàng Hậu gằn từng chữ một, trong mắt đều là sát khí.
Thái Tử duỗi tay che chở Tạ Phinh, ngửa đầu nói: “Nàng chết cũng không thay đổi được sự thật này, mẫu hậu hà tất phải tuyệt tình như vậy, ảnh hưởng hòa khí mẫu tử chúng ta?”
Thấy bộ dáng tranh đấu tới cùng của hắn ta, Hoàng Hậu tức đến bật cười.
Xem ra bà ta đã bảo hộ nhi tử này quá tốt nên đã khiến hắn ta đánh mất lòng phòng bị cơ bản nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận