Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 76 -

Lúc này lão thái thái mới đưa nhóm nữ quyến về tiền viện đón khách.
Vân Sơ lộ ra một nụ cười trào phúng.
Nàng đã biết tiệc mừng thọ lần này sẽ không quá xuất sắc, nhưng không ngờ lại xảy ra vấn đề lớn như vậy.
Tiệc còn chưa bắt đầu mà đã xuất hiện một lu cá chết, không biết đằng sau còn bao nhiêu chuyện xấu đang chờ đâu.
Chẳng qua Hạ Húc thực sự to gan mua về một lu cá chết sao, sao nàng cứ có cảm giác là có người nào muốn khiến người ta nghẹn chết vậy...
Bà tử trong phủ tuy bất mãn Tạ Phinh nhưng cũng không dám làm bừa trong tiệc mừng thọ.
Vân Sơ nghĩ ngợi một hồi, chắc là lão thái thái xui xẻo thôi...
Lão thái thái cùng Nguyên thị và đám ca nhi tỷ nhi ngồi trong phong khách tiền viện nói chuyện, đám di nương không được tham dự những bữa tiệc này, Vân Sơ cùng Tạ Cảnh Ngọc, trưởng tử Tạ Thế An cùng trưởng nữ Tạ Phinh ra cổng lớn đón khách.
Người tới chúc mừng đầu tiên là cấp dưới của Tạ Cảnh Ngọc, Hồ đại nhân, đưa theo thê nữ đến chúc thọ.
“Tạ đại nhân, Tạ phu nhân.” Hồ đại nhân chắp tay chào hỏi: “Một chút lễ mọn, xin vui lòng nhận cho.”
Tạ Cảnh Ngọc đáp lễ: “Thế An, đưa Hồ đại nhân tới chỗ ngồi.”
Hồ đại nhân nhìn Tạ Thế An, cảm khái nói: “Hai năm trước hạ quan tới Tạ phủ lần đầu, Tạ thiếu gia lúc đó còn bé xíu, bây giờ đã cao thế này rồi.”
Tạ Thế An và Hồ đại nhân vừa hàn huyên vừa đi vào tiền viện.
Vân Sơ mỉm cười chào hỏi Hồ phu nhân.
Hồ phu nhân nhìn sắc mặt tái nhợt của Vân Sơ rồi nói: “Nghe nói Tạ phu nhân bệnh nặng, lúc này còn phải lo liệu tiệc mừng thọ, thực sự quá vất vả.”
“Không có đâu.” Vân Sơ mở miệng nói: “Tiệc thọ lần này đều do một tay nữ nhi nhà ta xử lý, ta cũng chỉ đề xuất một số chỗ, những việc lớn nhỏ còn lại đều do nó quyết định, có Phinh tỷ nhi giúp ta, sau này ta cũng thoải mái hơn nhiều.”
Hồ phu nhân kinh ngạc nhìn Tạ Phinh: “Tạ tiểu thư chỉ mới mười ba mười bốn tuổi nhỉ, lại có thể tự mình xử lý được tiệc thọ lớn như vậy sao?”
Tạ Phinh mở miệng nói: “Đều là mẫu thân dạy dỗ tốt.”
Ý tứ này chính là thừa nhận nàng ta một tay lo liệu chuyện chuẩn bị tiệc mừng thọ.
Vừa hay có không ít khách khứa tới cửa, nghe thấy tiệc thọ này là do một tiểu cô nương mười ba tuổi tổ chức thì đều lộ ra ánh mắt tán thưởng.
Tạ Phinh nhận lấy tất cả sự tán thưởng đó.
Đúng lúc này, một bà tử nôn nóng chạy tới.
Nàng ta cảm thấy không ổn, vội vàng nói: “Vãn bối còn có chuyện phải xử lý, thứ cho ta tạm thời không thể tiếp các vị.”
Nàng ta đi theo bà tử kia tới một bên khác, nhíu mày nói: “Lại có chuyện gì vậy?”
“Đại tiểu thư, thịt dê thịt heo mua về đều thiếu ít nhất mười cân.” Bà tử vỗ đùi nói: “Bây giờ cho người đi mua cũng không còn kịp nữa...”
Tạ Phinh tức giận cắn răng.
Hạ Húc có phải là thân cữu cữu của nàng ta không vậy, sao có thể hố nàng ta như thế.
Nàng ta kéo khăn nói: “Vậy giảm bớt số lượng của mỗi phần một ít, khách khứa hôm nay đều là quan gia nhiều của cải, sẽ không thiếu một hai miếng thịt này.”
Bà tử mấp máy môi, rốt cuộc vẫn nuốt lại những lời muốn nói, nhận lệnh rồi ra sau bếp tiếp tục công việc.
Tạ Phinh chỉnh đốn tâm trạng, đi đến bên cạnh Vân Sơ tiếp tục đón khách.
Mỗi một vị phu nhân tới đây đều hỏi thăm bệnh tình của Vân Sơ, tuy Vân Sơ nói rất tốt nhưng sắc mặt của nàng tái nhợt, thân hình suy nhược, vừa nhìn thì đã biết nàng chỉ cậy mạnh miễn cưỡng ra đón khách.
Lúc này, xe ngựa Vân gia cũng tới nơi.
Lần trước Vân gia ra mặt mang đích tử đích nữ chết yểu của Tạ gia về an táng bên cạnh mộ tổ Vân gia thì chẳng khác nào công khai vả mặt Tạ gia, mọi người đều tò mò, Vân Sơ bệnh thành như vậy, bây giờ Vân gia sẽ cho Tạ gia sắc mặt thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận