Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 246. TƯỚNG QUẺ ĐẠI HUNG, DẸP LOẠN ĐỔI CHÍNH

Chương 246. TƯỚNG QUẺ ĐẠI HUNG, DẸP LOẠN ĐỔI CHÍNH


[[Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng]]

“Tính cả ngày hôm nay, thì tổng cộng vẫn còn ba ngày, chú Văn Tam sẽ xuống sông vớt xác, tới lúc đó cháu chắc chắn phải ở sông Dương, sự việc giải quyết xong, cháu còn phải bói quẻ cho một người nữa.”

“Chú Trần cháu từng hứa quẻ đầu tiên dành cho chú, hôm nay bói là vừa đẹp, để cháu được yên tâm.”

“Cũng để hoàn thành tâm nguyện của chú đúng chứ?” Tôi cười cười, tiếp tục nói.

Đương nhiên, tôi cũng không nhắc lại chuyện nguy hiểm.

Lúc ở bệnh viện, những gì cần nói tôi đều đã nói rồi.

Nguyên văn lời của Trần mù là nước sông không phạm nước giếng, cố gắng không ra sông Dương, dựa vào đó để né tránh lời trù ẻo chết người của gã ăn mày chó chết Mã Bảo Trung. Bởi vì chỉ cần một khâu bất kỳ trong số đó không xuất hiện, thì chắc chắn sẽ không ứng nghiệm! Vậy nên lão né tránh một cách có lựa chọn!

Chỉ có điều sự việc kiểu gì cũng có biến cố, bói một quẻ, xem xem có thể thông qua tướng quẻ, rồi phân tích dựa trên tướng mặt và sinh thần bát tự của Trần mù, cố hết khả năng tránh né nguy hiểm ở bất cứ tình huống nào.

Trần mù ngừng lại một hồi, rồi lão mới nói: “Chú không viết chữ được, đọc cho mày nhé?”

“Được.” Tôi vội lấy giấy bút ra ghi.

Một lát sau, tôi nhìn chằm chằm bát tự trên giấy, lẩm nhẩm đọc một lượt: “Năm Đinh Mùi, tháng Nhâm Dần, ngày Giáp Thìn, giờ Ngọ.”

Trần mù thì lại thở dài một tiếng, lão im lặng một hồi rồi mới nói: “Thập Lục, mày biết tại sao hồi đó Trương Cửu Quái, lại nói chú là người góa bụa cô độc không?”

Tôi lắc lắc đầu: “Chú Trần, tuy cháu biết cân mệnh, quẻ cũng biết chút ít, có điều xem mệnh số vẫn chẳng học được bao nhiêu.”

Lời này là tôi nói thật, tôi hiểu rất rõ Trần mù biết những thứ này, nếu không lão cũng chẳng thể cắt đứt hôn sự của bố tôi và Trương Thủy Linh được.

Trần mù lại châm một điếu thuốc lá cuộn, rồi mới nói: “Chú mệnh hỏa, chính nguyệt hỏa, sinh vào thời điểm ngay trước giờ Ngọ chính khắc, ra đời vào thời khắc cực dương của tháng hỏa, mạng chú như lửa thiêu, nhưng lại phạm đúng vào Vọng môn quan*.”

“Sau đó chú cưới vợ, kết quả cô ấy mệnh thủy, sinh vào thời khắc luân chuyển của tháng ba và tháng tư, mệnh phạm chồng nhiều họa, Vọng môn quả*.”

“Cô ấy không khắc chết chú, mà ngược lại bị chú khắc chết, bát tự của Thanh Nhi cũng không lành, nhưng không khắc thắng nổi bộ mệnh hỏa này của chú, vậy nên Trương Cửu Quái mới nói chú là người góa bụa cô độc.”

“Cái mạng này của chú quá cứng, muốn chết cũng khó, treo cổ gãy xà nhà, tìm chỗ đâm đầu vào xe thì ngã ngửa, thêm việc Thanh Nhi ở dưới sông Dương, cùng với chuyện Trương Cửu Quái cho chú hy vọng, nên chú mới tiếp tục sống qua ngày.”

“Trước đây chú nghĩ chết được thì chết, nhưng bây giờ thì khác, vậy nên chú mới không qua sông Dương.”

“Thập Lục, chú tin mày, mày gieo quẻ đi.”

Lập tức, tôi liền hiểu ý tứ trong những lời này của Trần mù.

Lời của tôi, cùng với việc cảm ứng trong vô tận, chắc chắn đã khiến lão cảm nhận được gì đó.

Vậy nên lão mới nói như vậy với tôi, hơn nữa cũng biểu đạt ý nguyện rồi.

Đối với mệnh số lão chẳng có cách gì thay đổi, nhưng lão tin tôi!

Tin tôi có thể thay đổi!

Cúi đầu xuống, tôi lấy Kim toán bàn ra.

Lúc này ngoài trời đã đến cuối ngày, ánh nắng tàn vừa hay lọt vào trong phòng.

Chiếu rọi lên Kim toán bàn phát ra ánh sáng lung linh.

Tôi thầm nhẩm sinh thần bát tự của Trần mù, sau đó căn cứ theo phương pháp gieo quẻ ghi chép trong nửa sau quyển Cốt tướng, nhắm mắt lại gẩy hạt bàn tính.

Kim toán chi pháp, lấy số đối quẻ, bát quái và thiên can địa chi đều có con số đối ứng, còn hạt bàn tính trên dưới của bàn tính, cũng có tướng quẻ đối ứng, hạt bàn tính bên trên thuộc âm, hạt bàn tính bên dưới thuộc dương.

Có thể gẩy xong bàn tính lấy con số đối ứng với tướng quẻ, để hiện quẻ bói, hoặc là trực tiếp lấy Kim toán bàn làm quẻ, bói mệnh số âm dương.

Trong vô tận vô hình, hạt bàn tính hoặc có lực cản, hoặc là trôi chảy!

Trong âm thanh lách cách, tôi thậm chí không dám tin vào tốc độ tay của mình, chậm rề chỉ trong tích tắc, rồi bèn gẩy xong hạt bàn tính trong chớp mắt!

Ngừng lại xong, tôi nhìn chằm chằm vào Kim toán bàn. Tướng quẻ ở trên đó, lại khiến mí mắt tôi không ngừng giật điên cuồng.

“Càn dưới Khảm trên, Thủy Thiên Nhu.”

Tôi xác nhận lại mấy lần vị trí của hạt bàn tính, để đảm bảo không có gì sai sót.

Giây tiếp theo, trên mặt tôi có vài phần vui mừng.

“Chú Trần, tướng quẻ này, hữu kinh vô hiểm...”

Tôi vừa mới dứt lời, thì tướng quẻ đã thay đổi, cửu ngũ hào* và thượng lục hào biến luôn thành quẻ loạn.

Nét vui mừng trên mặt tôi, lập tức trở nên cứng đờ khác thường, tôi nhìn chằm chằm vào hạt bàn tính, trên trán toàn là mồ hôi lạnh.

Đầu mày của Trần mù cũng nhíu lại với nhau: “Thập Lục, hữu kinh vô hiểm cái gì, sao mày không nói tiếp?”

Tôi ngẩng đầu, nhìn Trần mù một cái, chỗ xương Dịch mã của lão lại càng chìm xuống hơn.

Đây còn là lần thứ hai tôi nhìn thấy tướng mặt của người biến hóa xấu đến hai lần, lần trước là Dư Sơn, hắn trước tiên là các kiểu tướng phá tài, sau còn bị đập hỏng mũi, phá hỏng cung tiền tài, cuối cùng thành xác sống chấp niệm không tan.

Lúc này, xương Dịch mã đại biểu cho gia vận và sức khỏe của Trần mù ngày càng hạ lún, đã sắp biến thành tướng người chết rồi.

Đầu tiên là quẻ loạn, rồi thêm việc tướng mặt xám xịt, quẻ này cũng từ hữu kinh vô hiểm biến thành dấu hiệu đại hung.

Tướng mặt kết hợp với tướng quẻ, mới là nguyên do khiến Trương Cửu Quái được mệnh danh là Thiết khẩu Kim toán.

“Thập Lục, tướng quẻ có vấn đề gì à?”

Tôi im lặng mới chỉ nửa phút, Trần mù đã lại mở miệng hỏi tôi.

Hơn nữa lão nói không ngừng nghỉ, bảo tôi đem nội dung tướng quẻ ra nói cho lão biết.

Tôi do dự một chút, rồi mới nói: “Từ Sơ cửu hào đến Lục tứ hào, tướng quẻ hiển hung, phù hợp với tính cách, quy tắc làm việc, đạo đức làm người của chú, nhưng sẽ có người có mắt như mù đến làm trọng thương chú, thậm chí còn có kẻ tìm đến gây sự, dẫn đến việc chú đối mặt với nguy hiểm, cuối cùng là họa huyết quang, hơn nữa không thể về nhà.”

“Tướng quẻ hoàn chỉnh, đáng ra không phải là thế này, hai hào cuối cùng loạn rồi, quẻ bói này không chuẩn, cháu phải bói lại một quẻ nữa!”

Trong lúc nói những lời này, tôi cũng không dám chắc chắn lắm.

Hít sâu một hơi, tôi liền quyết định lại gieo một quẻ!

Trần mù đột ngột ấn giữ tay tôi, con ngươi trắng xám kia, và còn cả thần thái của lão, trông lại bình tĩnh khác thường.

“Quẻ cuối cùng của Trương Cửu Quái, quẻ đầu tiên của La Thập Lục mày, chú đều lấy rồi, đây là mệnh số, đừng cố bói, bói nữa cũng chẳng có kết quả khác đâu.”

Sắc mặt tôi lại có vài phần thê thảm, hít một hơi thật sâu.

Tôi lắc lắc đầu, nhấn từng câu từng chữ một: “Cháu không tin mệnh, ông nội cũng không tin, ông nội liều mạng để đổi lấy mạng cháu, bà nội cũng không tin, mổ lôi cháu ra từ trong bụng người mẹ đã chết của cháu.”

“Nếu như tin mệnh, lần trước chú Trần đã ở lại dưới lòng sông Dương, cháu cũng đã không lên được bờ rồi.”

“Thêm nữa, thằng ăn mày chó chết từng nói là, cháu không đưa đồ cho gã, chú Văn Tam sẽ chết, cháu cũng sẽ chết!”

“Nhưng giờ gã chết rồi, cháu lần đó cũng sống khỏe re, những lời ác ôn trước khi chết của gã, cháu càng không tin!” Trong lúc nói, tôi nhanh chóng gẩy hạt bàn tính, lại một lần nữa gẩy bàn tính!

Kết quả sau khi tướng quẻ xuất hiện, vẫn là Càn dưới Khảm trên, cuối cùng vẫn là quẻ loạn cửu ngũ hào và thượng lục hào, giờ hung lưu lại, giờ cát không tới!

Tôi nhìn chằm chằm, con ngươi đã đỏ cả lên rồi.

Không tiếp tục lặp lại việc gieo quẻ lần thứ ba nữa, hai quẻ đều bất biến, cơ hội sống mịt mù.

Có điều trang cuối cùng của Cốt tướng, cũng có một lời dặn dò và răn dạy.

Truyền nhân giữ Kim toán bàn, nếu như quẻ đầu tiên hoặc quẻ cuối cùng là quẻ loạn, thì có thể dẹp loạn đổi chính.

Có điều sẽ gặp phải báo ứng và nợ nghiệp tương ứng lên người.

Nếu như người lẽ ra phải chết trong tướng quẻ không chết, thì tai họa sẽ chuyển lên người của người cải mệnh.

Tôi vẫn cứ thấy rằng, Trần mù mạng cứng, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn, nhiều nhất cũng là hữu kinh vô hiểm.

Nhưng tôi cũng lo lắng, vậy nên mới sốt ruột bói quẻ.

Không ngờ người mạng cứng như lão, mà cũng có thể khiến tướng quẻ biến thành điềm hung.

Im lặng giây lát, tôi không do dự nữa, mà đi gẩy mấy cái hạt bàn tính bị loạn kia.

Hạt bàn tính toát ra một luồng khí lạnh buốt đến cùng cực.

Lúc tôi gẩy, ban đầu có một chút lực cản, nhưng rất nhanh đã tan đi.

Tướng quẻ về lại thành quẻ Thủy Thiên Nhu hoàn chỉnh.

Vô duyên vô cớ, trong lòng tôi nảy sinh một cảm giác sợ hãi mãnh liệt, giống như người gặp vận hạn, thì bất cứ lúc nào cũng sẽ cảm giác bản thân sắp gặp chuyện xui xẻo vậy, hoàn toàn không nén nổi cái cảm giác hoang mang hoảng loạn đó.

Nhưng quẻ bói này, lại khiến lồng ngực tôi phập phồng lên xuống.

Ngừng lại mãi tận mấy phút, mà nó vẫn không thay đổi.

Trên mặt tôi cũng xuất hiện vài nét cười, sau đó mới nói: “Chú Trần, quẻ thứ hai này, mệnh số thay đổi rồi!”

“Chú sẽ gặp hung hóa cát, cho dù là sau khi xong chuyện khách ác không mời mà đến, chỉ cần đối đãi theo quy tắc, sẽ không xảy ra bất cứ rắc rối gì nữa.”

“Đây, không phải là quẻ hung!”

Sắc mặt của Trần mù cũng thay đổi rồi, trên mặt lão đầy sự ngạc nhiên và không hiểu, nhíu mày nói: “Tướng quẻ, lại thay đổi được? Thập Lục, mày đã làm gì rồi?”

.......,,,......

[Giải thích từ dịch giả]

‘Vọng môn quan/Vọng môn quả’: ‘Quan phu’ là người đàn ông góa bụa, ‘Quả phụ’ là người đàn bà góa bụa. ‘Vọng môn quan/quả’ là chỉ người nam/nữ hoặc mong chờ nhưng không kết hôn được, hoặc có kết hôn nhưng ở nhà đợi bạn đời trong cô quạnh, hoặc góa bụa.

‘Hào’: Chỉ đường vạch hoặc liền hoặc đứt trong bát quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận