Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 742. TRONG THÂN NÚI, DƯỚI NƯỚC CHẢY

Chương 742. TRONG THÂN NÚI, DƯỚI NƯỚC CHẢY


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

“Hắn không phải xảy ra sơ xuất gì rồi chứ.” Liễu Dục Chú nheo mắt lại, khẽ ngửa đầu nhìn lên bên trên.

“Chắc là có biến cố, có điều còn có gì có thể khiến một đạo sĩ thanh thi xảy ra chuyện chứ?” Về việc này, tôi được cái rất yên tâm.

“Vậy thì tìm ra Xác âm luyến dương trước. Cậu có cách gì tìm ra không? Hay là cần để chúng tôi bắt đầu cùng tìm kiếm?” Liễu Dục Chú tiếp tục hỏi. Tôi mò lấy Dương Công Bàn ra, xem thay đổi của kim chỉ bên trên.

Kim chỉ lúc thì hiển thị kim đầu, lúc lại xuất hiện kim nghịch, lúc thì lại là loanh quanh không xác định giữa kim xoay và kim đoài.

Chỗ này bèn là chỗ đất hỗn loạn, vừa có Phúc Thần hộ pháp, lại xuất hiện kẻ ngỗ nghịch, có thù hận của hung hồn ác quỷ, càng là nơi phần mộ tồn tại.

“Xác âm luyến dương, thân cực Âm, tâm hướng Dương, thuộc xác Âm Dương, kỳ thực rất khó tìm kiếm, đặc biệt là đây không phải nơi chôn cất nó... Nếu như tìm ra quan quách của Khâu Xử Đạo, chắc là sẽ dễ hơn chút ít...”

Ngừng lại một chút, tôi tiếp tục nói: “Tôi cứ có cảm giác chỗ kỳ quái ở nơi này quá nhiều, chúng ta tùy tiện động chạm linh tinh, ngược lại sẽ có vấn đề, Xác âm luyến dương cần bảo vệ quan quách của Khâu Xử Đạo, nó bây giờ chưa thể từ trong đây ra ngoài, chắc là vẫn sẽ bảo vệ...”

Liễu Dục Chú có vẻ nghĩ ngợi.

Lưu Văn Tam đột nhiên hạ giọng nói một câu: “Thế này còn có một lợi ích, Thập Lục trước đây mày chẳng phải nói là, Dương Hạ Nguyên không động thủ trước thì chúng ta rất khó có cơ hội sao? Trước tiên lôi Khâu Xử Đạo ra ngoài, Dương Hạ Nguyên không lấy được Thi đan, chắc chắn sẽ không bỏ qua cái xác chết này, nói không chừng lão cũng sẽ bị dụ ra ngoài.”

Tôi nhanh chóng gật đầu, những lời này của Lưu Văn Tam, đồng thời cũng là một trong số suy nghĩ của tôi.

Trước đây tôi nghĩ đến việc ở đây tìm thấy lối ra để ra ngoài, nhưng có mấy người Liễu Dục Chú ở đây, cộng thêm tình trạng kiểu này, đánh cược một ván mới là lựa chọn tốt nhất!

Ánh mắt hướng lên trên mặt nước đầm, tôi một tay giữ Dương Công Bàn, chằm chằm nhìn chỗ phân bố quầng sáng của Cửu tinh.

Tuy rằng dưới vụ núi lở, quan quách có khả năng thất lạc ở bất cứ nơi nào, nhưng tôi cảm giác dựa vào thuật phong thủy và tính toán của Khâu Xử Đạo, quan tài của ông ta cho dù có rơi xuống, trước mắt tuyệt đối cũng sẽ nằm ở vị trí tốt nhất trong nấm mồ này.

Rất nhanh tôi liền phán đoán ra, Cửu tinh tuy có, nhưng ở đây lại không có tác dụng gì, ý nghĩa phần lớn chỉ ở việc trong đầm nước tồn tại Cửu tinh liên châu, cũng giống như là vật phẩm bồi táng vậy. Đây là tín ngưỡng của Khâu Xử Đạo!

Vị trí quan quách hiện giờ của ông ta, đơn thuần là xem Âm thuật phong thủy.

Tầm nhìn lại lần nữa hướng ra phía sau mé còn lại của đầm nước, bên đó đá loạn hơi ít hơn một chút, là một đoạn vách núi, bên trên vết nứt không ít.

Lại nhìn quét sang hai bên, tuy tầm nhìn mờ mịt, nhưng đại khái có thể nhìn ra, hai bên đó còn tồn tại một số cây cối.

Chỗ càng xa hơn nữa thì là vách núi, nấm mồ do Phị Phát Quỷ hình thành không được coi là quá lớn.

Hơn nữa tôi nhìn một phát là phân biệt ra được, táng pháp thích hợp nhất với vị trí phong thủy ở chỗ này, chắc là Thúc trượng trong Thập nhị lập quan Trượng pháp(*)!

Trong Trạch kinh có ghi chép, phương pháp Thúc trượng dùng cho long mạch tới thế chậm mà ngắn, long khí lao nhanh giữa đỉnh đầu và Bách hội.

Thúc vị lùi, là thu kiếm, khí tụ ở ngọn phẳng, vào đầu xuống mạch, nơi cao tụ khí.

Phị Phát Quỷ sau khi hình thành nấm mồ xong, đây bèn là một long mạch cực kỳ nhỏ.

Vừa hay dáng núi lại là một dạng của núi Chi Lũng.

Huyệt nguồn sinh khí hội tụ ở chỗ đỉnh núi, rất trùng hợp lại phù hợp với long khí lao nhanh giữa đỉnh đầu và Bách hội mà Thúc trượng pháp yêu cầu.

Coi Phị Phát Quỷ là đại mộ nhập táng để xem, thì vị trí mà quan tài nên nằm, chính là đào giếng vàng ở điểm hội tụ huyệt nguồn sinh khí chỗ cao nhất, đối ứng xuống dưới.

Mặt tôi hơi hơi biến sắc, tầm nhìn hướng lên vị trí bên trên trung tâm đầm nước.

Ở đó vẫn là một tầng đất, hơn nữa vừa vặn có một đường cong.

Trung tâm đầm nước vừa vặn đối ứng với điểm cao nhất của đường cong.

Từ điểm đó lên trên chính là đỉnh núi ở bên ngoài của Phị Phát Quỷ.

Theo lý mà nói... Quan quách hoặc là ở trong tầng đất, hoặc chính là ở bên trong đầm nước này...

Nếu như ở trong tầng đất, thì chúng tôi liền bắt buộc phải ra ngoài, sau đó bắt đầu đào mộ từ trên xuống dưới.

Nếu như ở trong đầm nước, vậy thì phải bơi đến chỗ dưới nhất...

“Chú Văn Tam, lúc các chú lên trên, có chú ý đến tình trạng ở bên dưới đầm nước không? Có quan quách không?”

Tôi ngoảnh đầu nhìn sang Lưu Văn Tam, trịnh trọng hỏi.

“Việc này...” Mặt Lưu Văn Tam lộ vẻ khó xử, lão lắc lắc đầu nói: “Tầm nhìn quá kém không để ý nhìn mấy, chỉ chăm chăm nghĩ đến việc nhanh chóng lên trên, theo lý, cái chỗ này không dễ tìm, còn có chút kỳ dị nữa là, ở dưới đáy rõ ràng có cái hang, mà nước lại không chảy xuống dưới, bọn chú tốn không ít công sức mới chui từ trong sông ngầm vào đây rồi bơi lên trên.”

Trong lúc nói, Lưu Văn Tam còn chỉ xuống đầm nước.

Tôi hơi nheo mắt lại, tỉ mỉ phân tích lời của Lưu Văn Tam, suy nghĩ xong trả lời: “Ở đây tuy khí hỗn loạn, nhưng sinh khí vẫn cứ hội tụ, xem ra là sinh khí cứ thế rút thẳng nước từ trong sông ngầm ra ngoài, nước bản thân chỉ chảy ở trong đầm nước. Có sinh khí duy trì, bản thân đã là nước chảy, vậy nên không xả ra ngoài được, nếu như nước trong đầm lại xả vào sông ngầm, thì bố cục phong thủy ở đây còn biến đổi nữa.”

“Có điều theo những gì chú Văn Tam chú nói, trong đầm nước này, chắc vẫn là chỗ sinh khí nhiều nhất, quan quách quá chín phần khả năng là nằm ở bên dưới, mà còn ở vị trí trung tâm nhất!”

Nói hết xong, trong lòng tôi càng thêm vài phần bức bối, lần trước, quan quách của Xác âm luyến dương cũng là xuất hiện từ trong đầm nước...

Nếu như quan quách của Khâu Xử Đạo đúng thật là rơi vào trong nước, vậy thì có khả năng rất lớn Xác âm luyến dương cũng ở bên cạnh...

Vậy thì đúng thật là đi nát giày sắt tìm không thấy, lấy được về tay chẳng tốn công rồi.

Đương nhiên, chúng tôi cũng có khả năng đá phải tấm sắt...

Có điều nghĩ lại một chút, dưới đáy đầm nước lại vừa hay có lối rời đi, ngộ nhỡ xuất hiện nguy hiểm, chúng tôi hoàn toàn có thể từ đó rời đi!

Lại nhìn qua Lưu Văn Tam, nội tâm tôi âm ỉ có vài phần kích động.

Lưu Văn Tam có tượng Ai Công, chắc là không yếu, lão còn đem theo con quỷ nước lông đã bạc trắng cả, ở dưới nước chưa chắc đã không có sức liều một phen...

Đương nhiên, Liễu Dục Chú và hai đạo sĩ còn lại ở dưới nước sẽ bị suy yếu đi một chút.

Đang lúc tôi suy nghĩ, thì Lưu Văn Tam đã xắn tay áo lên, lão chỉnh lại một chút cuộn thừng đeo ở trên vai, nói: “Chú xuống dưới thăm thử chút.”

Tôi gật gật đầu nói: “Chúng ta cùng xuống, phía dưới tầm nhìn không tốt, nguy hiểm cũng vẫn còn chưa biết.”

Lưu Văn Tam cũng không từ chối, gật gật đầu nói một chữ được.

Ngoảnh đầu nhìn sang Liễu Dục Chú, tôi trịnh trọng nói: “Tôi không nín thở được quá lâu, thời gian tầm khoảng hai đến ba phút, nếu như trong thời gian này tôi không lên trên...”

“Tôi sẽ xuống dưới tìm các cậu.” Liễu Dục Chú lập tức ngắt luôn câu mà tôi còn chưa nói hết.

“Được!”

Tôi đi đến bên mép đầm nước, Lưu Văn Tam đã chuẩn bị xong.

Thắt lưng lão buộc một sợi thừng, đưa đầu còn lại của sợi thừng cho tôi, bảo tôi cũng buộc vào thắt lưng.

Lòng tôi dâng lên một cảm giác quen thuộc.

Đã có một khoảng thời gian tương đối dài, tôi không cùng Lưu Văn Tam cùng xuống nước rồi.

“Chú Văn Tam, nói trước thêm một câu nữa, có nguy hiểm, chú rút trước.”

“Cháu mạng cứng.” Tôi cười cười, khoác lấy vai của Lưu Văn Tam, giọng điệu cũng tương đối nhẹ nhàng.

Lưu Văn Tam mò ra nửa chai Nhị Oa Đầu, ừng ực tu hết, cái chai ném một phát, lúng búng một câu: “Thập Lục, mày học câu này của lão mù từ lúc nào thế?”

[Giải thích từ dịch giả]

Thúc trượng pháp: một trong Thập Nhị Trượng Pháp, tham khảo thêm ở “Hám Long Kinh”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận