Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 421. NÚI LỞ THÀNH MỘ, MẶT QUỶ LÀM BIA

Chương 421. NÚI LỞ THÀNH MỘ, MẶT QUỶ LÀM BIA


Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng

Thân người Khương Yển rõ ràng cứng đờ lại.

Bản thân hắn trông đã cao to vạm vỡ, có đặc trưng điển hình của dân tộc thiểu số, nhìn rất trung hậu chất phác.

Tính cách thường ngày cũng cởi mở nhanh mồm nhanh miệng, trước giờ đều không để tâm trạng hiện lên trên nét mặt.

Cho dù lúc này Khương Yển đang cố thử che dấu biểu cảm bất thường trên mặt hắn, chỉ có điều trong mắt chúng tôi, việc hắn cực lực khắc chế ngược lại khiến hắn trông càng bồn chồn bứt rứt.

Lời của Âm tiên sinh cũng khiến tôi cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Trong chớp mắt tôi đã hiểu ra, tại sao ông ta lại nói như vậy rồi.

Khu mồ mả phía sau Thạch Sơn, chôn vùi kẻ ác của người tộc Khương, cho đến sau khi chết đi đều không được yên lành, quanh năm suốt tháng chịu hành hạ.

Vì để bọn chúng không xác biến tác quái, phía trước mỗi một cái mả đều có áp trấn thần chú.

Áp trấn thần chú này có nguồn gốc từ đạo sĩ chính phái nhà họ Liễu, hơn nữa từ thời xa xưa, cho tới trước đây không lâu, đều luôn có người tới đây vẽ phù cho mả mới.

Việc này nói lên rằng, nhà họ Liễu, thậm chí là bản thân Liễu Dục Chú đều có liên quan đến người tộc Khương!

Trước đây Dương Hạ Nguyên không hề có bất cứ biểu hiện gì cho thấy y và người tộc Khương có liên quan đến nhau.

Nhưng lúc đối phó với xác thanh thi, xác thanh thi dùng chú pháp gần giống với Trảm tang chú, lúc đó Dương Hạ nguyên đã nói xác thanh thi sửa Khởi thổ chú thành Sát phụ chú.

Dương Hạ Nguyên còn dùng một chú pháp tên là An ngũ tinh trấn phù để trấn xác thanh thi.

Lúc đó kỳ thực tôi đã nghĩ tới việc, Dương Hạ Nguyên, và cả con trai cả của y chắc chắn đều không thoát được việc có liên quan đến nhà họ Liễu.

Chỉ là tôi mãi chẳng có thời gian suy nghĩ thêm, bây giờ bị Âm tiên sinh nhắc tới, nên tất cả manh mối đều liền mạch lại với nhau.

Dương Hạ Nguyên, nhất định cũng có liên quan tới người tộc Khương.

Điểm mấu chốt hơn nữa là, cỗ Huyền Quan treo trên vách núi dựng đứng đó, cũng là Huyền Quan Táng đặc thù của tộc Cổ Khương! Quan hệ giữa bọn họ, phải nói là phức tạp!

Trong chớp mắt tôi đã nghĩ rõ những điểm này.

Âm tiên sinh cũng chằm chằm nhìn vào mặt Khương Yển.

Lúc này biểu hiện của Khương Yển càng trở nên mất tự nhiên.

Trên khuôn mặt đen bóng của Khương Yển, vì tâm trạng kích động mà hai bên má đỏ bừng.

Mãi một hồi lâu sau, hắn mới đột nhiên lắc lắc đầu: “Những chuyện này, không liên quan gì đến các người, tôi không trả lời được.”

Tôi nhíu mày một cái, Âm tiên sinh cũng không gượng ép, mà bình thản trả lời: “Dương Hạ Nguyên không thể nào ra ngoài được nữa.”

“Lão ta tham lam vô độ, động đến nền móng sinh khí của cả bố cục phong thủy này, vị phong thủy sư vũ hóa táng ở trong đó đã sớm có sự chuẩn bị, ông ta lấy sức mạnh của núi lở, để bảo vệ thân xác.”

“Thân núi đã lở sụp, Dương Hạ Nguyên đã bị táng cùng với người đó.”

Nghe những lời này của Âm tiên sinh, hai mắt Khương Yển đều trở nên đỏ quạch.

Hắn cắn răng, kiên định nói: “Chuyện này tuyệt đối không thể!”

Giây tiếp theo, hắn còn định tiếp tục tranh luận với Âm tiên sinh, nhưng Âm tiên sinh đã hoàn toàn không tiếp tục đoái hoài tới hắn, mà tìm một chỗ sạch sẽ, ngồi xuống bên cạnh đống lửa bắt đầu sưởi ấm.

Lưu Văn Tam vừa sưởi, vừa dùng bàn tay xoa xoa cái đỉnh đầu trọc lóc, còn lúc lại quan sát Khương Yển một cái.

Khương Manh đứng bên cạnh Khương Yển, lúc này biểu cảm cũng rất mất tự nhiên, còn toát ra vẻ sốt ruột và bồn chồn.

Giây tiếp theo, Khương Yển đột nhiên nhấc chân bước nhanh lên trên Thạch sơn.

“Thập Lục, mày đi theo, đừng để nó xảy ra chuyện. Chúng ta rời muốn khỏi quần thể núi Nam Sơn này, thì không thiếu hai người bọn họ được.” Trần mù nói giọng bình thản.

Còn về Thẩm Kế, thì lặng lẽ bước đến bên cạnh Khương Manh.

Bản thân chúng tôi trước đây đều không có những sự phòng bị này đối với bọn họ.

Nhưng giờ Âm tiên sinh nói toạc quan hệ này ra, phản ứng của Khương Yển mạnh như thế, còn nói Dương Hạ Nguyên không ra được thì chúng tôi đều gặp chuyện lớn, thì không thể không đề phòng được.

Đương nhiên, chúng tôi không hề sợ hãi sự cảnh cáo và uy hiếp trong lời nói ban nãy của Khương Yển.

Chỉ có điều không có bọn hắn dẫn đường, chúng tôi rất khó ra khỏi quần thể núi Nam Sơn này, ở đây núi cao rừng rậm, nếu không phải là người bản địa đầy đủ kinh nghiệm, thì căn bản không đi ra ngoài được.

Trong lúc suy nghĩ, tôi cũng bước nhanh lên núi theo Khương Yển.

Thân người hắn cao lớn, sải bước cũng rất dài, tôi miễn cưỡng mới có thể đi theo hắn được.

Lúc đến trên đỉnh Thạch Sơn, mặt Khương Yển đột ngột biến sắc.

Tôi cũng không khỏi hoảng hốt!

Bởi vì tất cả những gì đập vào mắt, quá khiến người ta kinh hãi.

Bản thân chúng tôi nhìn một phát qua, thì lẽ ra sẽ là thấy ngọn Quỷ Sơn cách chúng tôi gần nhất.

Tiếp sau đó là dãy núi huyệt nguồn Lộc tồn nơi có Long huyệt cắm chốt, cũng chính là chỗ ban đầu Dương Hạ Nguyên lừa mấy người Tần Thái là cửa sinh.

Tiếp sau đó nữa, mới là Phị Phát Quỷ.

Phị Phát Quỷ tương đối thấp bé, phải thông qua khe hở giữa các dãy núi mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy dáng núi.

Nhưng bây giờ, bản thân Quỷ sơn lại như bị chém đứt mất một nửa, thân núi đều lún sụt xuống rất nhiều.

Không chỉ Quỷ sơn, độ cao của ngọn Lộc tồn của Long huyệt cũng hạ thấp xuống quá nửa! Gần như bằng với ngọn Quỷ sơn, giống như hai bức tường đồi cao vậy.

Phía sau nó, ngọn Phị Phát Quỷ vốn bị các dãy núi khác che khuất, nay lại đứng sừng sững, có thể thấy rõ nét...

Nó không còn là bộ dạng đầu quỷ xõa tóc như trước nữa, mà thành một quả núi tròn cực lớn.

Quả núi tròn này trông như một nấm mồ! Một nấm mồ do một quả núi sụp đổ xong hình thành!

Mà ở phía trước nấm mồ này, ngọn chủ phong vốn có của Phị Phát Quỷ lại chẳng bị ảnh hưởng gì, mà ngược lại còn cao hơn hai ngọn núi ở phía trước, càng giống như hai ngọn núi này cố ý để lộ chủ phong của Phị Phát Quỷ ra vậy.

Chân núi của ngọn chủ phong đó nhỏ hơn so với sườn núi, chỉnh thể như hình bầu dục, càng giống như một khuôn mặt ở phía trước mộ!

Góc độ này của chúng tôi vừa hay là nhìn nghiêng.

Mộ ở sau mặt, cái khuôn mặt đó vô cùng quái dị, mà lại giống như một tấm bia ở trước mộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận