Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 569. XÁC THANH THI LÀ CHA HẮN

Chương 569. XÁC THANH THI LÀ CHA HẮN


Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng

Từ lần chuyến đi Trần Thương, tôi đưa thi hài của bố và ông nội tôi đi xong thì đã chẳng gặp lại Dương Hưng nữa.

Lúc đó khi rời đi, hai chúng tôi còn xảy ra xung đột, hắn không cho tôi đem quan tài đi.

Tôi cũng đã động thủ, dùng gậy khóc tang vụt hắn.

Đồng thời tôi cũng ám chỉ thân thế hắn đáng thương, chẳng biết gì cả, tất cả đều bị che giấu.

Lúc đó năm phong thủy sư thoát ra ngoài đó còn giấu luôn tin Dương Hạ Nguyên đã chết, mục đích chính là muốn tiếp quản cái đạo trường Hạ Nguyên Lục thập Tiên mệnh đó.

Lẽ nào Dương Hưng đã biết rồi?

Tư duy trong đầu tôi rất nhanh, trong nháy mắt đã hồi tưởng lại những chuyện này.

Đồng thời cũng nghĩ đến khả năng Dương Hưng thế này đến tìm tôi, sợ rằng chính là bởi hắn đã biết đến cái chết của Dương Hạ Nguyên, nên mới tới tìm tôi!

Thậm chí có khả năng năm phong thủy sư do Đường Đức cầm đầu kia, có nói một số điều gì khác nữa.

Dương Hạ Nguyên ngoài đạo trường ra, gia tộc của con gái thứ hai của y cũng rất khổng lồ, có quyền có thế.

Đường Đức cùng năm phong thủy sư đó nếu đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên người tôi, cũng rất bình thường.

Trong lúc suy nghĩ, tôi cũng nhanh chóng lùi ra sau hai bước.

Mấy chiếc xe ở phía sau Dương Hưng kia, cửa xe trong nháy mắt cũng mở ra, mỗi chiếc xe bước xuống bảy tám người, đông nghìn nghịt, trước cổng nhà họ Phùng trong chớp mắt đã có thêm năm sáu chục vệ sĩ, gần như trong tay người nào cũng đều cầm đồ nghề.

Mặt tôi đột ngột biến sắc, người mặt đồng thời biến sắc còn có Thích Lan Tâm.

Phùng Quân ngược lại không lùi sau, hắn còn vụt tiến lên trước một bước, tốc độ phản ứng rất nhanh, giọng nói cũng rất lớn, quát lên: “Trước cửa nhà họ Phùng, ai dám gây sự? Còn dám bắt La tiên sinh, muốn chết chắc?!”

Hai người Phùng Quân và Phùng Bảo, bản thân thân thủ của Phùng Quân đã hơn Phùng Bảo, là con nhà võ.

Hắn trong nháy mắt đã rút từ thắt lưng ra hai cây côn thép, đây là đồ nghề mang theo người của hắn.

Trước cổng nhà họ Phùng cũng có bảo vệ khác, có người nhanh chóng lên trước, cũng có người lập tức đi thông báo gọi thêm người.

Dương Hưng vẫn cứ nhìn tôi chằm chằm, tôi cũng lạnh lùng nhìn Dương Hưng, không hề mở miệng nói trước.

“Động thủ!” Giây tiếp theo, Dương Hưng giơ tay lên luôn.

Cũng đúng vào lúc này, Thích Lan Tâm bên cạnh cũng bước lên trước một bước, mặt cô ta lạnh như băng, nói: “Không ngờ còn có người bắt người ở cổng nhà họ Phùng, La tiên sinh là khách của nhà họ Thích chúng tôi, anh là thiếu gia của gia tộc nào mà không có mắt thế?”

Dương Hưng căn bản không đếm xỉa đến Thích Lan Tâm, dưới cú vẫy tay của hắn, đám vệ sĩ kia đồng loạt định lên trước.

Tất cả những việc này chẳng qua chỉ diễn ra trong vòng có một hai phút.

Hai bên cổng chính nhà họ Phùng, người cũng ào ào kéo ra.

Khu đại viện to lớn nhà họ Phùng, bảo vệ lúc này cũng có mười mấy người, ngoài ra còn có đệ tử của bản thân nhà họ Phùng.

Huống hồ nhà họ Phùng không phải là gia tộc có tiền thông thường, Thổ hoàng đế sông Dương năm đó tuyệt đối không phải là hư danh.

Trong nháy mắt cả trăm người ào ra, đồng thời Phùng Chí Vinh cũng bước ra ngoài.

“Thích tiểu thư, chuyện trước cổng nhà họ Phùng, nhà họ Phùng giải quyết, ha ha, đúng thật là oai phong quá nhỉ.” Phùng Chí Vinh đi tới bên cạnh tôi, ông ta lạnh như băng nhìn Dương Hưng nói: “Tôi biết cậu, Trần Thương có nhà họ Dương, gia nghiệp rải khắp các tỉnh, con cả nhà họ Dương còn sáng lập một cái đạo quán, thu hút Phong thủy sư, Âm dương tiên sinh lợi hại khắp cả nước.”

“Ở Trần Thương, hoặc vùng đất Tam Tần, Dương Hưng thiếu gia nhà họ Dương có thể nghênh ngang, còn tới Nội Dương, cậu chưa nghe qua một câu nói à?”

“Cường long không chèn nổi địa đầu xà.”

“Nhà họ Phùng tôi là Giao long ở Nội Dương, cậu muốn gây sự ở nhà họ Phùng tôi, tôi chỉ có thể bảo trưởng bối nhà cậu tới nhận lỗi thôi!”

“Động thủ!” Tốc độ nói của Phùng Chí Vinh cũng cực nhanh, những câu nói này của ông ta hoàn toàn là quát nạt, căn bản không nói chuyện, cũng không bàn bạc thương lượng với Dương Hưng.

Trong nháy mắt, mọi người đã đánh thành một khối, tuy có chênh lệch xa, nhưng Dương Hưng đưa tới dù sao cũng là vệ sĩ được huấn luyện kỹ càng, đệ tử nhà họ Phùng có chút không đủ xài.

Có điều rất nhanh, người nhà họ Phùng đã kéo ra ngoài càng nhiều hơn, Dương Hưng giây trước còn khí thế đùng đùng, bây giờ đã trở nên mặt mũi tái mét khó coi, lên xe dưới sự bảo vệ của mấy vệ sĩ.

Nhưng Phùng Chí Vinh căn bản không cho hắn cơ hội rời đi, lập tức lại có người ùa đến, hoàn toàn chặn hết đường lại.

Trong tình trạng này, tôi cũng không có cách gì lập tức đi ngay được.

Thích Lan Tâm ở bên cạnh thì rất sốt ruột bất an, cô ta lại tới cạnh tôi nhỏ giọng nói: “La tiên sinh, ở đây có chuyện gì Phùng gia chủ chắc chắn có thể xử lý, nhà họ Thích đúng thật không đợi nổi nữa rồi, hay là cậu cứ đi với tôi một chuyến trước đã?”

Phùng Chí Vinh cũng gật gật đầu nói: “La tiên sinh, tên Dương Hưng này không theo quy tắc, coi thường nhà họ Phùng tôi, tôi có thể giữ người lại, cũng sẽ thông báo nhà họ Dương tới nhận người, còn về việc hắn sao lại nhắm vào cậu, thì tôi chắc chắn sẽ hỏi rõ ràng, cậu hay là cứ qua nhà họ Thích trước?”

“Cũng vừa hay cho tôi chút thời gian, tôi cần dạy dỗ cho tên Dương Hưng này chút, xem xem hắn tìm cậu rốt cục muốn làm gì.”

“Tên này là một phiền phức, Phùng Bảo có nói qua với tôi một ít, hắn chủ động tới tìm cậu còn đỡ, chuyện này, giải quyết nhanh gọn.” Phùng Chí Vinh lạnh như băng nhìn chiếc xe đó của Dương Hưng, giọng điệu ông ta nói với tôi hiền hòa, nhưng đối với Dương Hưng, rõ ràng có sát khí ẩn hiện.

Phùng Chí Vinh đương nhiên sẽ không xuống tay giết người, có điều dạy dỗ mà ông ta nói, chắc cũng sẽ khiến Dương Hưng nếm chút đau khổ.

Những lời này của ông ta nói cũng rất thẳng thắn, Dương Hưng đích thực là một phiền phức có thể tìm tới tôi bất cứ lúc nào, nếu không phải là lúc này tôi đang ở nhà họ Phùng hắn tìm tới, thì sợ rằng đã không dễ giải quyết rồi.

Trong lúc suy nghĩ tôi cũng gật gật đầu, nói một chữ được.

Đương nhiên, tôi đại khái biết nguyên nhân Dương Hưng tìm tôi, bây giờ để Phùng Chí Vinh khống chế hắn lại trước cũng tốt.

Người nhà họ Phùng động thủ, Phùng Quân thì ở phía trước bảo vệ tôi và Thích Lan Tâm.

Trước cổng chính đã đánh nhau túi bụi không can ra được, Phùng Quân làm một động tác mời, bảo chúng tôi đi từ phía cổng sau.

Lúc chuẩn bị rời đi, tôi còn cảm giác phía sau lưng có cái nhìn bỏng rát, đó là sát khí và nỗi hận không chút che đậy.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã tới lối ra cổng sau.

Phùng Quân lái xe tới, đưa tôi và Thích Lan Tâm đi về phía nhà họ Thích.

Mặt Thích Lan Tâm vẫn hơi còn chút đỏ bừng, hơi thở của cô ta hơi nhẹ nhàng hơn một chút, lúc lại chăm chú nhìn tôi qua kính chiếu hậu.

Tôi vẫn hơi có chút lơ đãng, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này tim tôi cũng hơi đập mạnh một chút, nhớ tới cái xác thanh thi, lập tức chuyển thành cảm giác sợ hãi không đè nén nổi.

Lập tức tôi liền lấy điện thoại ra, gọi một cuộc cho Phùng Chí Vinh, bảo ông ta sau khi bắt được Dương Hưng thì đừng động thủ, giữ người lại là được, làm rõ vì sao hắn tới tìm tôi, đợi tôi về rồi giải quyết sau.

Phùng Chí Vinh thì ngạc nhiên, nói ông ta tiến hành trừng trị quản giáo một chút cũng chẳng có vấn đề quy tắc gì, dù gì cũng là do Dương Hưng làm càn, nhà họ Dương chẳng dám làm gì hết.

Giọng tôi hơi có chút khàn khàn, nói: “Nhà họ Dương ngoài mặt đúng là không dám làm gì, nhà họ Phùng khả năng sẽ kết...”

Tôi vốn không định nói chuyện xác thanh thi, mà dùng cách thức khác, kết quả Phùng Chí Vinh trực tiếp nói luôn một câu, chuyện này liên quan đến sĩ diện của nhà họ Phùng, ông ta cũng không sợ sẽ kết thù với nhà họ Dương.

Cuối cùng tôi chẳng còn cách nào mới bảo với Phùng Chí Vinh, từ lần trước quay về, bên cạnh tôi có một cái xác thanh thi rất dữ bám theo, tạm thời không biết mục đích bám theo tôi của hắn.

Quan trọng nhất là, cái xác thanh thi này là cha của Dương Hưng... Nếu như nhà họ Phùng xuống tay ác, xác thanh thi một khi động thủ, thì sẽ phiền phức lớn.

.......,,,.......

Lời dịch giả: Tuần này cảm ơn bonchen199 đã donate cho truyện, cảm ơn IATAI, Trungnguyen0892 đã đẩy kim phiếu cho truyện. Lịch up ngày mai là 4c nhé cả nhà! Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!

Hic, mình xin nhấn mạnh một lần nữa, truyện đã không còn thuộc diện được lên ktb nữa, kim phiếu đẩy cho truyện giờ là lãng phí, nên các bạn có kim phiếu hãy giữ lại tham gia các event đổi kp lấy tlt đọc truyện, hoặc đẩy cho các truyện mới nhé. Nếu muốn động viên dịch giả, có thể đề cử cho truyện, bom comment, hoặc donate, mình đều vui vẻ đón nhận.

PS: Các đạo hữu thấy sao nếu 10h tối đang chuẩn bị lịch chơi cuối tuần thì nhận được thông báo từ chỗ làm là hủy lịch nghỉ cuối tuần liên tiếp trong 1 tháng? Mình thì cảm giác thế giới như sụp đổ T_T
Bạn cần đăng nhập để bình luận