Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 652. ÂM DƯƠNG HỘ MỆNH

Chương 652. ÂM DƯƠNG HỘ MỆNH


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Mới đầu, tôi không lý giải Lý Âm Dương làm sao có thể làm được tất cả những việc này, là trùng hợp, hay là do mệnh số của Âm dương tiên sinh gây nên... Nhưng tôi biết, Trần mù là Ngũ hành mệnh Hỏa, mạng cứng như lửa thiêu vậy, khắc chết vợ, con, cháu trai.

Tính cách của Trần mù cũng là nóng nảy mà khiêm nhường, rất hợp với con người lão, quy tắc nghiêm minh, có điều làm việc cũng sẽ đi đường hiểm.

Mệnh Kim của Liễu Dục Chú, cũng nằm trong dự liệu của tôi, tính cách cương liệt, nghiêm túc khắc nghiệt!

Nguyên lý Ngũ hành tương khắc, bèn là Thủy khắc Hỏa, Hỏa khắc Kim!

Trong nháy mắt tôi liền hiểu ra.

Mạng của Trần mù có cứng đến đâu, đều không so được với mệnh Thủy của Âm dương tiên sinh, đương nhiên là sẽ không làm tổn thương được đến Lý Âm Dương lúc này đang nhập vong trên người Trương Nhĩ.

Cũng giống như lần trước khi chúng tôi đối phó với Lý Đức Hiền, Lý Đức Hiền dùng Tây tứ trạch ẩn thân, lấy trạch viện hộ mạng vậy, chúng tôi tấn công lão, ngược lại có xà nhà rớt xuống, mặt đất sụt lún, đây là phù hộ của Phong thủy đối với lão.

Còn “Trương Nhĩ” lúc này có mệnh số Âm Dương của Lý Âm Dương phù hộ, Trần mù làm sao có thể làm lão bị thương được?

Ngược lại còn bị lão lợi dụng, mệnh Hỏa khắc mệnh Kim, sắp làm Liễu Dục Chú bị thương!

Cách nói về mệnh số, trong vô tận tự có trời định, còn Âm Dương lại là đạo lý tương sinh tương khắc tuyệt đối trong trời đất.

Cô Dương không sinh, Cô Âm không trưởng.

Tôi lờ mờ cảm thấy, bản thân hình như đã hiểu ra điều gì đó.

Tại sao Âm dương tiên sinh không cần có thân thủ, mà cũng có thể ngao du nơi danh sơn đại xuyên, hành tẩu qua vùng đất vạn phần nguy hiểm, mà vẫn có thể rút lui an toàn.

Chỉ có điều, tôi hiện giờ lại chẳng có thời gian và cơ hội để suy nghĩ.

Mưa như trút nước, tiếng sấm và ánh chớp đan xen, nụ cười của Trương Nhĩ càng u ám hơn.

Liễu Dục Chú lật xoay người trên không trung, nhưng đao và gậy khóc tang của Trần mù tốc độ nhanh đến cực điểm, tôi dồn hết sức lực toàn thân, vụt vung gậy khóc tang trong tay lên, ném về phía không trung!

Keng một tiếng kim loại va đập vang lên.

Gậy khóc tang mà tôi ném ra, trực tiếp đánh trúng lên trên trảm quỷ đao của Trần mù, bản thân trảm quỷ đao cũng phải dài hơn so với gậy khóc tang, đòn đánh này của tôi, vừa vặn khiến trảm quỷ đao đánh lệch.

Liễu Dục Chú cũng vừa vặn hoàn thành cú lật người trên không, phất trần trong tay đánh xuống dưới một phát, trực tiếp lên quấn luôn lên trên cây gậy khóc tang mà Trần mù vung ra.

Động tác này quá đỗi nguy hiểm, cũng quá đỗi kinh hồn!

Vừa nãy nếu như tôi mà chậm mất một giây, thì Liễu Dục Chú đã bị chém ngang lưng rồi.

Còn bây giờ, phất trần của Liễu Dục Chú sau khi đánh trúng Trần mù xong, gã bèn mượn lực một phát, Trần mù loạng choạng ngã ra phía trước, gã một chân đạp trúng bả vai của Trần mù, thân người lại lần nữa nhảy vọt lên!

“Ương Thần minh kính chiếu!”

Gã quát lớn một tiếng thế này, bốn chiếc gương đồng kia dường như phản quang càng mãnh liệt hơn, vừa hay lại là một tiếng sấm nổ chớp xẹt vang lên.

Mưa sét vừa nãy còn giúp Lý Âm Dương đang nhập vong lên người Trương Nhĩ, giờ ngược lại đã thành trợ giúp cho Liễu Dục Chú.

Ánh phản quang của gương đồng, gần như đều hội tụ trên người Trương Nhĩ.

Toàn thân Trương Nhĩ đã ướt sũng, nước mưa từ hai bên mái thấm rỉ xuống gò má, hai con mắt lão chằm chằm nhìn Liễu Dục Chú.

“Lang Thần ở trong sàng!”

Trong lúc Liễu Dục Chú vung tay, từ phía sau lưng túm ra một cái sàng tre! Vụt quăng về phía Trương nhĩ!

Động tác của Trương Nhĩ rõ ràng chậm chạp hơn rất nhiều, gương đồng thế này là vật trấn tà, thứ trấn bèn là lão!

Có điều Trương Nhĩ vẫn cứ móc ra một thứ...

Đó là một cái nghiên mực, cùng với một cây bút...

Giây phút nhìn thấy nghiên mực, tôi bèn có một cảm giác quen thuộc mãnh liệt.

Nghiên mực màu đen đỏ, vô cùng dày nặng, bút lông cũng là màu đen sâu đến tận trong tâm khảm người ta.

“Đồ tôn, mày quá ngang bướng, không chịu đem bàn tính và la bàn trả lại sư tổ, có điều trên người tên phong thủy sư nhỏ bé này, hóa ra mang theo Nghiên Thiên Can và Bút Địa Chi, cũng coi như an ủi.”

Mặt tôi biến sắc rồi, nghiên mực và bút này, là vật mà lần đó khi giải quyết sự kiện trâu sắt sông Dương, Trương Nhĩ hỏi tôi đòi lấy, là nghiên mực và bút của ông nội tôi!

Lúc đó tôi nói cho Trương Nhĩ mượn thời gian một năm, tôi ngàn vạn lần không ngờ rằng, đây cũng là một trong những khí vật của Âm dương tiên sinh.

Bây giờ Trương Nhĩ bị vong nhập, nghiên mực và bút tương đương với việc lọt vào trong tay Lý Âm Dương, vậy sẽ phát sinh chuyện gì?

Trong nháy mắt, cái sàng của Liễu Dục Chú đã ép đến gần sát mặt Trương Nhĩ.

Trương Nhĩ giơ cây bút trong tay lên, vụt hướng lên không trung phác họa, dưới sự va chạm với cái sàng, liền giống như Liễu Dục Chú đem một tờ giấy đặt tới trước mặt Trương Nhĩ, giây phút đó, tốc độ của Trương Nhĩ nhanh đến cực điểm.

Một đạo phù, trong nháy mắt đã phác họa thành công.

Đây chỉ là một đạo Trấn vật phù vô cùng đơn giản.

Chữ Giới(界) trên đầu, phía dưới là Xá(赦), tiếp dưới nữa bèn là chữ Thi(尸) hai đầu, dưới nữa lại là hai chữ Giới Sát(界煞), hình thành một đạo phù văn, vẽ lên trên cái sàng đó.

Cái sàng mất lực rơi xuống dưới mặt đất, làm gì còn thế tấn công nào nữa?

Tất cả những việc này phát sinh quá nhanh, chỉ trong nháy mắt, Liễu Dục Chú lại nhấc cánh tay phải lên, đến ống tay áo cũng chẳng vén, bèn bắn ra ba mũi tên!

“Quái Thần dùng tên bắn. Hỷ Thần quấn dây hồng!”

“Hung thần đều tránh né, Phúc Thần bảo ngàn chung! Lập tức tuân luật lệnh!”

Cùng lúc này, gã đồng thời bèn xoay người một phát giữa không trung, vung ra một tấm vải đỏ, tấm vải đỏ nhanh chóng chuyển động, giống như một lưỡi dao vậy, khiến màn mưa đều hoàn toàn bị cắt đứt ra!

Trương Nhĩ lại lần nữa nhấc tay lên, đem Nghiên Thiên Can màu đen đỏ trực tiếp chắn ra trước mặt, bốp bốp bốp ba tiếng giòn giã, ba mũi tên bắn lên trên nó, căn bản chẳng để lại tý chút vết tích nào.

Ngay tiếp đó tấm vải đỏ bắn đến trước ngực lão, Trương Nhĩ lật tay làm một động tác ép xuống, tấm vải đỏ đó liền giống như trải phẳng trước mặt lão vậy, lão nhanh chóng nhấc bút, đây không phải là kiểu vẽ phù dựng đứng như ban nãy nữa, mà là hạ bút một cách bình thường, đương nhiên, đây cũng là bởi vì tốc độ của lão quá nhanh, một đạo phù phác họa ra, vải đỏ cũng bị nước mưa đánh rơi xuống mặt đất.

Liễu Dục Chú rầm một tiếng, cũng rơi xuống đất, gã chòng chọc nhìn Trương Nhĩ, lồng ngực đều đang phập phồng không ổn định.

“Tuổi còn trẻ măng, mà Ương Lang thần chú, An ngũ tinh trấn phù, Cáo văn Khóa Thần, phù Tế Thiên Mạch của đạo pháp nhà họ Liễu, toàn bộ đều thuần thục, trong số đạo sĩ Xuất đạo, ngươi là kẻ tuổi đời trẻ nhất ta từng gặp, bản lĩnh cũng mạnh mẽ nhất.”

Trương Nhĩ một tay cầm nghiên mực, một tay cầm bút, trên mặt lão vẫn có nụ cười như cũ, lời của lão, vốn lẽ ra nên là giọng điệu của một vị cao nhân ngồi tít trên cao, nhưng giờ toát ra lại toàn là vẻ âm u và u ám.

“Phù phức tạp đều biết, xem ra những chú pháp kia, ngươi chắc là toàn bộ đều nắm vững, ngươi là một con dao rất tốt, hôm nay ta sẽ không giết ngươi.”

Giây phút dứt lời, mấy chiếc gương đồng ở trên bờ tường kia lại đã vỡ rồi, cờ phướn cũng gần như đồng thời đứt gãy.

Trương Nhĩ trực tiếp sải bước đi về phía tôi.

Liễu Dục Chú nặng nề thở dốc một hơi, cẳng tay của gã lại lần nữa vung lên, quát: “Thiên viên Địa phương, luật lệnh cửu chương! Giờ nay trừ ác, vạn sự cát tường! Cuốc vàng nhất cử, Thụy khắp núi đồi, kẻ bảo vệ quỷ, đi về phương xa!”

Trương Nhĩ tiện tay ném cây bút trong tay một phát, vù một tiếng, bút bắn ra ngoài, hóa ra lại trực tiếp đâm xuyên cánh tay của Liễu Dục Chú, gã hự lên một tiếng, cuốc vàng mất lực văng ra đập lên mặt đất.

“Phá phù Phá trấn Phá mệnh, ngươi vẫn còn đứng được, cũng là bản lĩnh.” Trương Nhĩ lạnh giọng quát nạt.

“Một kẻ hồn tổn thương, mà còn dám đứng, không sợ hồn phi phách tán sao?!” Giọng của lão đột ngột bắt đầu trở nên hung hãn!

Liễu Dục Chú lại phụt một tiếng, miệng thổ huyết tươi, lúc này cây phất trần trong tay gã mới đứt đoạn từng khúc một, cả người bịch một phát quỳ sụp xuống đất.

........,,,........

Lời dịch giả: Tuần này vì mình gặp một số chuyện, tâm trạng không được tốt lắm nên ngày mai chỉ có 2c, mong cả nhà thông cảm! Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận