Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 739. TINH VỊ VŨ KHÚC

Chương 739. TINH VỊ VŨ KHÚC


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Bất thình lình, tôi đột nhiên lại cảm giác, phía dưới có rất nhiều đôi mắt đang chằm chằm nhìn tôi...

Tôi vô thức cúi đầu nhìn một phát, lập tức da đầu trở nên tê rần.

Ngoài chỗ lúc trước khi tôi lên núi, cũng chính là vị trí của Trần mù và Liễu Hóa Đạo ra, những phương vị còn lại hóa ra đều đang có người quây lấy...

Vị trí tôi đứng quá cao, không nhìn rõ biểu cảm trên mặt của những người đó, nhưng lờ mờ còn có thể nhìn thấy những người đó đều mặc đạo bào, trên mặt ánh lên màu đỏ thẫm...

Càng khiến tôi không rét mà run nữa là, vừa nãy chúng tôi tưởng rằng chỉ có vị trí chỗ đó có đạo sĩ huyết sát, nhưng trên thực tế là mỗi phương vị đều có!

Bọn họ đều đang hứng luồng gió sinh khí lẫn với tử khí và oán khí kia!

Lúc này, đã có một số “đạo sĩ” thuận theo thân núi của nấm mồ trèo lên trên, tiến về phía tôi!

“Đi! Đi mau!”

Tôi rùng mình một phát, hướng về phía dưới núi gào lớn thành tiếng!

Giây phút gào ra câu này, bản thân tôi cũng muốn tháo chạy xuống núi.

Chỉ có điều tộc độ leo của đám “đạo sĩ” đó không chậm, đã có một số lên trên con đường mà tôi lên núi, tôi mà xông xuống dưới, thì tuyệt đối sẽ chạm mặt với chúng.

Huống hồ dạng độ dốc này, tôi căn bản không dám, cũng càng không thể nào lao xuống...

Bóng dáng của hai người Trần mù và Liễu Dục Chú ở phía dưới rất nhỏ, tôi vẫn không nhìn rõ thần thái biểu cảm của bọn lão.

Chỉ đại khái có thể phân biệt ra được, hai người Trần mù và Liễu Hóa Đạo đều trực tiếp lên luôn trên ngọn núi mồ này.

Lòng tôi thất kinh, bởi vì trong nháy mắt thế này, lập tức liền có một bộ phận đạo sĩ không tiếp tục lên trên nữa, mà quay người xuống dưới, đi bao vây Trần mù và Liễu Hóa Đạo!

Khoảng cách gần rồi, hơn nữa lúc này màn đêm vốn tối tăm đột nhiên sáng lên rất nhiều, tầm nhìn rõ nét hơn không ít so với ban nãy, tôi rõ ràng có thể nhìn ra được, đám đạo sĩ này không khác gì với mấy tên ban nãy, đều là huyết sát.

Càng quan trọng hơn là, trong đó có mấy tên da mặt và tóc, hiển nhiên có chiều hướng ánh màu xanh...

Đây hoàn toàn không so được với Liễu Hóa Yên lần đó, thậm chí còn chưa cao bằng mức độ huyết sát hóa thanh thi của Tiểu Niếp, nhưng đây cũng là đang hóa thanh thi hàng thật giá thật rồi!

Quả nhiên, đạo sĩ thành huyết sát hoàn toàn khác biệt, sinh khí mạnh mẽ trong Phị Phát Quỷ khiến bọn họ có khả năng nhanh chóng hóa thanh thi!

Đồng thời còn nói lên rằng, thực lực của bọn họ hiện giờ đã mạnh hơn so với mấy tên vừa nãy rồi!

“Chú Trần! Hai người đi đi! Cháu có cách có thể ra ngoài được! Đừng đối đầu, về báo tin!”

Tôi lại lần nữa gân cổ lên, gào thành tiếng.

Hơn nữa tôi sợ mấy người Trần mù không đi, lúc này cũng chẳng để ý được gì khác nữa, hét lớn một tiếng: “Dương Thanh Sơn! Ông có ra hay không?! Cái mạng này của tôi, ông không bảo vệ nữa à?!”

Quả nhiên, giây phút tôi dứt lời, bóng dáng Trần mù và Liễu Hóa Đạo ở phía dưới liền dừng lại, bọn lão không tiếp tục lên núi, mà ngược lại quay người, tháo chạy về phía dưới núi.

Liễu Hóa Đạo cho dù ngoan cố cứng đầu, nhưng lão cũng không đánh giá thấp Dương Thanh Sơn, Trần mù thì càng rất rõ bản lĩnh của Dương Thanh Sơn.

Đối với tôi mà nói, Dương Thanh Sơn đích thực cũng là một đạo phù hộ thân, ngoài ra, còn có mệnh số bảo hộ của Âm dương tiên sinh!

Phía dưới đỉnh núi quá trống trải, giọng nói của tôi đã triệt để hình thành hồi âm.

Chỉ là, Dương Thanh Sơn tại sao vẫn chưa xuất hiện?

Trên trán tôi lại túa mồ hồi, mí mắt thì càng giật điên cuồng, bàn tay nắm chặt lại.

Hắn cảm thấy như thế này còn chưa đủ nguy hiểm, muốn tôi dựa vào bảo hộ của mệnh số để trực tiếp lao xuống núi thật?

Ngoài hoảng loạn, khóe mắt tôi đột nhiên phát hiện, màn đêm sau khi sáng lên một chút xong, chỗ sáng tối từ trên xuống dưới của cả quả núi mộ đều có chút khác biệt nhỏ, hơn nữa ánh sao rót xuống, dường như có vài chỗ đều đang phản quang.

Lại nhìn kỹ thêm một phát thì càng khiến lòng tôi chấn động nữa, bởi vì những chỗ phản quang này đang đối thẳng với vị trí tướng sao trên bầu trời không, phân biệt đối ứng với Cửu Tinh!

Theo lẽ thường mà nói, Cửu tinh kỳ thực không nên chỉ đối ứng lên trên một hướng núi đơn nhất.

Cửu tinh thông thường, đều là đối ứng với các hướng núi khác nhau.

Giống như trong Khâu Xử Đạo Quan Tinh Trạch, Cửu tinh liên châu tại trong đầm nước.

Đây bản thân đã là thể hiện đỉnh cao thuật phong thủy Táng ảnh quan sơn của Khâu Xử Đạo, ông ta chọn đúng một huyệt nguồn cực kỳ đặc thù, có thể chiếu rọi Cửu tinh liên châu.

Trên nấm mồ do Phị Phát Quỷ hình thành này cũng có dị tượng của Cửu tinh liên châu, nhìn sơ qua khó mà tin được, nhưng nghĩ nhiều thêm đôi phần, Khâu Xử Đạo có bản lĩnh bố trí một lần Cửu tinh liên châu trong khu nhà trạch, lẽ nào lại không thể làm được trong Phị Phát Quỷ?

Tư duy chỉ trong thời gian nháy mắt, tôi nghĩ rõ tất cả những điểm này xong, bèn lập tức thay đổi luôn một kiểu tư duy khác.

Dùng thuật phong thủy của Táng ảnh quan sơn để nhìn kết cấu của cả quả núi Phị Phát Quỷ này!

Gần như trong thời gian vài giây, tôi đã phân biệt xác định được vị trí của sáu ngôi sao trong số đó, bởi vì chúng tương đối rõ ràng, một phát liền có thể nhìn thấy ngay.

Hơn nữa ba ngôi sao còn lại, tuy rằng có chút mờ mịt, nhưng thông qua trình tự sắp xếp của Cửu tinh, tôi rất nhanh cũng đã tìm ra vị trí của chúng.

Trong đó một vị trí duy nhất không phản quang, vừa vặn là phương vị của sao Vũ Khúc.

Thậm chí tôi nhìn xuống dưới một phát, thì chỗ đó hình như còn là một cái cửa hang?

Tim tôi đã sắp nhảy từ trong cổ họng ra ngoài rồi.

Mắt nhìn đám đạo sĩ huyết sát ngày càng tới gần, Dương Thanh Sơn vẫn chưa xuất hiện, tôi chẳng mấy muốn dùng mệnh số đi liều mạng với chúng thật.

Cái cửa hang đó liệu có phải là đường mà Âm tiên sinh vào trong Phị Phát Quỷ hay không, tôi đã không còn kịp suy nghĩ thêm nữa, cắn răng, lập tức giữ vững cơ thể, nhích người về phía cái cửa hang đó.

Bởi vì là đi xuống phía dưới, nên tôi căn bản không dám đứng dậy chạy.

Chỗ cửa hang đó quá kín đáo, nếu không phải ánh trăng vừa vặn chiếu rọi Cửu tinh, tôi căn bản không phát hiện nổi, hơn nữa tốc độ của tôi cũng không nhanh được.

Mắt nhìn đám đạo sĩ huyết sát đã sắp áp sát đến trước cửa hang, tôi mới nhanh hơn một bước đến ngoài hang, không có thời gian suy nghĩ, tôi lập tức chui vào trong hang.

Cái hang này không lớn, vừa đủ cho một người, sau khi vào trong, trên cơ bản đều phải co người lại.

Giây tiếp theo, tôi lập tức liền lấy Dương Công Bàn ở thắt lưng xuống, nhanh như cắt chặn lấy cửa hang!

Hai góc đĩa vuông của Dương Công Bàn vừa vặn kẹt vào hai bên của cửa hang!

La bàn đơn thuần thì rất nhỏ, chỉ to hơn một bàn tay!

Nhưng đĩa vuông thì lớn hơn nhiều, cộng thêm chỗ cửa hang này nhỏ, có thể tạo tác dụng ngăn cản.

Tim tôi liên tục đập thình thịch, gần như đã sắp bật từ trong cổ họng ra ngoài rồi.

Đây cũng là tôi đang liều, Dương Công Bàn cũng là la bàn, giống với Định la bàn, chỉ là không cùng chủng loại mà thôi.

Theo lý thuyết mà nói, trên nó có ba mươi hai tầng phong thủy bàn, gần như không có gì khác biệt với Định la bàn, có điều nó lại có thêm một cái đĩa vuông, hiệu quả hóa sát, tránh tà chắc sẽ càng mạnh hơn!

Tôi đội một tờ phù lớn trên đỉnh đầu, đám đạo sĩ huyết sát này đều không dám chạm vào, cũng không vào trong được!

Yên tĩnh, yên tĩnh đến cực độ, thời gian dường như đều ngưng đọng lại.

Tôi biết, thời gian này kỳ thực chẳng qua chỉ một hai phút mà thôi, chỉ là trong ý thức của tôi nó trở nên dài dằng dặc vô cùng.

Tiếng bước chân sột soạt đột nhiên xuất hiện bên tai.

Từ vị trí khe hở bên góc lộ ra ngoài của Dương Công Bàn, tôi nhòm thấy bên ngoài có thêm rất nhiều đôi chân mặc đạo bào đang đi qua đi lại, trong lúc khẽ dao động, dường như còn có gió lạnh lùa vào trong...
Bạn cần đăng nhập để bình luận