Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 549. XÁC DỮ ĐỨNG TAM SÁT

Chương 549. XÁC DỮ ĐỨNG TAM SÁT


Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng

Đạo trời luân hồi, nhân quả báo ứng. Người nhà họ Sài nếu như bị hại chết sạch, thì tôi không chỉ phải trả món nợ mạng sống của những người này.

Mà còn vì Lữ Xảo Nhi và Sài thiếu gia thành đại quỷ, hại người không ít, mà bị báo ứng trời phạt.

Sài Mậu rõ ràng cũng bị lời của tôi dọa sợ luôn, hắn vội vàng đi ra ngoài.

Tôi nhanh chóng lấy Định la bàn ra, mồ hôi trên trán rớt xuống từng giọt to đùng.

Kim chỉ của Định la bàn xoay vù vù không ngừng, thậm chí còn phát ra tiếng động u u, giống như kim chỉ có thể nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào vậy.

Kim chỉ của Định la bàn xoay mà không dừng, đây chính là có ác âm vào trong, khí oán hận lởn vởn không dứt, nhất định hại người không nhỏ.

Tôi vốn định dùng Định la bàn để tìm Tam sát vị, nhưng ở tình trạng này, kim chỉ không xác định nổi phương vị thì khó có thể tìm được...

Đang định dựa vào kinh nghiệm phán đoán phương vị, thì tôi rùng mình kinh hãi một phát, lập tức mò lấy một chiếc la bàn nhái ra.

Hôm đó lúc đi tới núi Kế Nương, từng tìm Thương Tương lấy la bàn nhái, kết quả trên núi Kế Nương không những chẳng có đất dụng võ, thậm chí còn cùng bị rơi mất với mấy món đồ nghề đỡ âm linh kia.

Chiếc la bàn nhái này trên người tôi, vẫn là hai hôm trước lấy lúc ở nhà Thương Tượng.

Đặt la bàn nhái lên trên đỉnh đầu Sài thiếu gia.

Lập tức, khí đen trên mặt cậu ta nhanh chóng tan đi, đôi mắt mở ra kia lại cũng đang từ từ khép lại.

Tôi thận trọng nhìn kim chỉ của Định la bàn.

Lúc này kim chỉ đang từ từ khôi phục bình thường.

Có điều cũng chỉ trong giây phút đó, rồi đột nhiên bốp một tiếng, kim chỉ lại nhảy cả lên, suýt nữa thì căng đứt luôn...

Mặt tôi biến sắc luôn.

Bởi vì kim của Định la bàn xoay càng dữ hơn nữa!

Lập tức tôi liền hiểu ra, là Lữ Xảo Nhi...

Sinh thần bát tự là của con bé, vết chân và máu ở cổng tiền viện nhà họ Sài chắc chắn cũng là của con bé.

Tôi lật tay cất Định la bàn đi, bước ra khỏi cửa gian chính, nhìn quanh cả khu nhà.

Định la bàn hoàn toàn không thể sử dụng, thì chỉ có thể dựa vào mắt thường và kinh nghiệm thôi.

Kỳ lân có thể tránh tà, mà sát (煞hung thần) thông sát(杀giết chóc), Tam sát cũng là ba vị hung thần cư trú trong nhà của con người!

Trấn Tam sát bèn là xua đuổi ba vị hung thần này rời đi, khiến chúng không tới được Tam sát vị, như vậy kỳ lân sẽ chiếm vị trí chủ thần, liền có thể tạo được hiệu quả trấn trạch nguyên, tránh hung tà tốt nhất.

Nhìn một lượt cả khu nhà, giờ này là giữa trưa, dùng thiên tướng xác định hướng chính nam, cổng chính của khu hậu viện này không phải hướng chính nam, mà là hướng tây nam.

Trong lòng tôi cũng đang suy nghĩ về phương hướng của Tam sát vị năm nay.

Tam sát vị cũng giống như bát môn sinh tử vậy, cùng với năm tuổi khác nhau, vị trí cũng sẽ khác nhau.

Bây giờ là năm Mậu Tuất, bèn là Dần Ngọ Tuất hợp bố cục Hỏa, Hỏa vượng ở phương Nam, phương Bắc là hướng xung khắc của nó.

Trong đầu tôi lẩm nhẩm, suy nghĩ càng kỹ lưỡng hơn.

Quay đầu lại nhìn gian chính một phát, lập tức mặt tôi liền biến sắc.

Nhà trạch thông thường nằm hướng Bắc quay về hướng Nam, cổng chính không phải chính Nam, gian chính lại là hướng chính Bắc.

Vậy Tam sát vị này, chính là nằm bên trong gian chính?

Tôi không nhịn nổi, trong đầu chửi một chữ đ-t.

Quan tài ở trong gian chính cũng chẳng biết là ai đặt, lại trùng hợp đến thế, vừa hay đặt ngay ở chính giữa của Tam sát vị?!

Chẳng trách Sài thiếu gia lại dữ như thế, rõ ràng chỉ là con hắc sát, còn chưa từng phá xác tác quái, mà đều đã có thể phá tài vận của nhà họ Sài.

Tam sát vị đặt xác dữ, tự nhiên hung ác thêm chín phần.

Thế này chẳng cần Lữ Xảo Nhi ra tay.

Thậm chí là, một khi hôn nguyên của bọn chúng thành công, hai con quỷ phu thê ở Tam sát vị này đều có thể ép cho Tam sát vô chủ.

Đừng nói là đuổi chúng ra khỏi nhà, người vào trong căn nhà này đều phải lập tức bị trúng tà.

Nghĩ đến đây, tôi cũng không vào trong sảnh chính nữa, tùy tiện đứng trên Tam sát vị, là phải dính họa huyết quang.

Ngoảnh đầu, tôi tìm thấy hướng chính bắc ở bên cạnh cổng chính, đây là một bồn hoa, hoặc là do năm tháng lâu rồi, nên cây cối đều đã khô cả.

Tam sát vị dữ, chỗ hỏa vượng là chỗ tương đối an toàn.

Tôi không dám tùy tiện hành động, phải đợi Sài Mậu gọi người khiêng quan tài ra ngoài, rồi đem kỳ lân đặt ở Tam sát vị, như thế mới có thể khiến khu nhà yên ổn.

Nhưng đồng thời, trong lòng tôi cũng âm thầm lo lắng.

Quan tài của Sài thiếu gia đưa ra ngoài, kỳ lân trấn Tam sát vị, hậu viện đúng thật là yên ổn rồi, nhưng thứ tôi cần trị cũng chẳng phải là sự yên ổn của hậu viện, mà là khiến nhà họ Sài yên ổn.

Lữ Xảo Nhi nhất định phải trấn áp, con bé nhận chắc Sài thiếu gia làm chồng mình, cũng dùng phương thức người chết điểm mai đưa sinh thần bát tự ra.

Quan tài và xác chết của Sài thiếu gia không ở đây, thì con bé cũng sẽ đi theo...

Đầu óc tôi loạn thành một mớ bòng bong, sợ rằng còn không thể sắp xếp làm theo những gì mà tôi nghĩ lúc trước được.

Trong lúc suy nghĩ, cũng đã một khoảng thời gian tương đối trôi qua rồi.

Sài Mậu thế mà vẫn chưa vào lại, đáng ra không thế chứ.

Tôi mò lấy điện thoại ra nhìn một phát, bất giác đã nửa tiếng đồng hồ rồi.

Đang định gọi cho Phùng Chí Vinh một cuộc, bảo ông ta xem xem có phải xảy ra sơ suất gì không.

Thì tiếng bước chân mới từ bên ngoài cổng truyền lại.

Hai con kỳ lân đồng, phân biệt dùng bốn người, cũng là tổng cộng tám người khiêng.

Bọn họ vừa vào trong sân, tôi lập tức liền lên tiếng, bảo bọn họ đặt kỳ lân đồng ở trong bồn hoa, ngàn vạn lần không được lật bỏ vải đỏ ra.

Mấy người vệ sĩ kia làm theo lời tôi nói, khiêng kỳ lân đồng qua đặt xuống.

Tôi cũng chú ý đến Sài Mậu đi ở phía sau, cùng với Sài Dục vào trong hậu viện.

Sắc mặt Sài Dục vô cùng khó coi, còn Sài Mậu thì trông có chút thê thảm.

Hắn đang che nửa miệng, rõ ràng ở đó có vết rách, trên trán còn có một cục u lớn, trên đỉnh còn hơi hơi lõm xuống, bị thương không nhẹ.

“La tiên sinh, vừa nãy lúc đi ra ngoài bị trượt chận, lúc qua chỗ hòn giả sơn đó bị ngã một phát, đập gãy cả răng.” Sài Mậu nói năng cũng chẳng rõ ràng nữa, chắc là lưỡi cũng bị thương, líu ríu nói.

Hắn lại chỉ cục u lớn trên trán, xị mặt bảo với tôi, đợi lúc đi đến cổng, trên hiên nhà rớt xuống một con Thiêm Thú, còn may không đập trúng đỉnh đầu hắn, chứ nếu không, hắn sợ là đã mất mạng rồi.

Tôi lúc này mới biết, Sài Mậu tại sao lại trễ lâu như vậy.

Nỗi ớn lạnh càng nhiều hơn, hắn vừa nãy cũng ở Tam sát vị, phạm phải họa huyết quang.

“La tiên sinh, chuyện của Lữ Xảo Nhi tôi hỏi rõ ràng rồi... Tôi lập tức kể với cậu luôn. Thế bây giờ khiêng con trai tôi ra ngoài?” Sài Dục cũng lập tức tới hỏi tôi.

“Khiêng ra khỏi gian chính trước đã, đừng để cậu ta ở trên Tam sát vị, đặt ở ngoài sân.”

“Tạm thời kỳ lân cứ đặt ở đây, không lật vải đỏ lên thì nó sẽ không có tác dụng, chuyện của Lữ Xảo Nhi cũng tương đối phiền phức.”

“Sài gia chủ, cô ta muốn làm con dâu ông đấy.” Đầu mày tôi nhíu chặt, trầm giọng bảo với Sài Dục.

Mặt Sài Dục tái đi, suýt nữa đứng không vững, cũng may Sài Mậu có qua đỡ ông ta, ông ta mới không bị ngã.

Tôi bảo Sài Dục trực tiếp nói thẳng luôn, liên quan đến Lữ Xảo Nhi đã hỏi được những gì rồi?

Sài Dục mới bảo với tôi, ông ta trước tiên tìm Trâu Vi Dân lấy phương thức liên lạc, xong liền gọi luôn cho người nhà của Lữ Xảo Nhi.

Ban đầu bọn họ còn ấp a ấp úng, không chịu nói gì.

Sau đó hứa cho không ít lợi ích, bọn họ mới nói, Lữ Xảo Nhi đích thực là đưa về rồi, nghĩ đến việc bị trộm mộ không may mắn, nên dự định hỏa táng rồi giữ lại tro cốt.

Kết quả xác chết để ở nhà đợi người của lò hỏa thiêu tới đưa đi, mà chỉ trong một đêm, xác chết lại biến mất không thấy nữa.

Đêm hôm đó, bố mẹ con bé còn nằm mơ, Lữ Xảo Nhi báo mộng nói với bọn họ, con bé phải tìm một nhà chồng có tiền có thế, đem tiền về cho bọn họ...

Nói xong những lời này, mặt Sài Dục càng mếu máo, nói: “La tiên sinh, tôi đúng là mở mang tầm mắt rồi, tôi còn chưa nói những chuyện này, mà cậu đã biết Lữ Xảo Nhi muốn thành vợ thành chồng với con trai tôi, chuyện này giờ nên làm thế nào?”

“Nhà họ Sài chắc chắn không lấy nổi con quỷ này á.” Sài Dục vừa nói xong câu nói này.

Đột nhiên, Sài Mậu đứng bên cạnh ông ta, một phát liền vung tay lên, bốp một bạt tai giáng lên trên mặt Sài Dục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận