Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 392. TẠM THỜI RÚT KINH NGHIỆM

Chương 392. TẠM THỜI RÚT KINH NGHIỆM


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Dương Hạ Nguyên bắt đầu có vẻ nghĩ ngợi.

Trong nháy mắt, bầu không khí trong sân đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, tràn ngập sát khí.

Tôi nắm chặt lấy gậy khóc tang, lùi mấy bước về phía cạnh người Âm tiên sinh.

Lão Dương Hạ Nguyên này đã đủ âm u khủng khiếp rồi, con vẹt y nuôi bên người còn quái dị đến mức này, mở miệng bèn là giết người.

Nếu như Dương Hạ Nguyên định động đến Âm tiên sinh, thì chúng tôi coi như lật mặt triệt để với nhau rồi.

Hoặc là y thành công giết người, rồi ép tôi đi làm việc cho y, hoặc là y bị chúng tôi bắt lại!

Chỉ có điều, trực tiếp đối phó với Dương Hạ Nguyên, tôi đích thực là không có đủ tự tin.

Thẩm Kế cũng đến phía bên kia Âm tiên sinh, cô ta lạnh nhạt nhìn Dương Hạ Nguyên, không hề sợ hãi chút nào.

Con vẹt kia lại vỗ cánh phành phạch mấy cái, còn “Két!” “Két!” “Két!” gọi ầm lên, giống như đang hưng phấn mà cười phá lên vậy, cái tiếng cười ấy khiến người ta sởn gai ốc.

Dương Hạ Nguyên cũng cười cười một cách quái dị, trên khuôn mặt toàn là nếp nhăn ấy, lớp da cứ rung lên bần bật.

Tôi cũng đã cảnh giác tới cực điểm rồi, chuẩn bị sẵn sàng chống đỡ và ra tay bất cứ lúc nào!

Kết quả Dương Hạ Nguyên lại đột nhiên nói một câu: “Giết đứa già, đây đúng là một ý tưởng không tồi.”

“La Thập Lục, tôi từng hứa sẽ để nhà các cậu đoàn tụ, thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời, có điều việc đoàn tụ này là với xác chết hay với người sống, thì lại chưa nói.”

Lòng tôi lập tức lạnh ngắt, trong chớp mắt da đầu như nổ bung ra!

Y hóa ra không phải là muốn động thủ với Âm tiên sinh, mà là muốn lấy mạng bà nội tôi!

“Ông dám!” Tôi gào lên, chằm chằm nhìn Dương Hạ Nguyên.

Nhìn lâu rồi, tôi càng cảm giác tướng mặt của Dương Hạ Nguyên bị lớp da thịt trên mặt che chắn, hơn nữa mặt y vốn đã tròn, nên lại càng khó phân biệt.

Chỉ là cái nốt ruồi trên lông mày y, gần như là đen đến bóng nhẫy ra.

Thần sắc Dương Hạ Nguyên cũng lập tức lạnh lại, ánh mắt của y hướng lên người tôi, nói: “Còn chưa từng có người dám chất vấn quyết định của tao.”

“Đây cũng coi như là bậc tiền bối tao đây, dạy một bài học cho mày.”

“Có được chút ít năng lực bản lĩnh, thì đừng có ngông cuồng quá, rất nhiều bài học, đều phải dùng mạng sống đánh đổi đấy.”

“Năm đó ông nội mày ngông cuồng cứng đầu trước mặt tao, người vì lão mà chết, không chỉ có một người.”

“Hôm nay coi như mày số may rồi.”

Nghe lời bôi nhọ của Dương Hạ Nguyên đối với ông nội tôi, tôi muốn nổ đom đóm mắt, giống như có máu sắp trào ra ngoài vậy.

Trong lúc nóng ruột, tôi liền chuẩn bị trực tiếp liều với Dương Hạ Nguyên luôn!

Nhưng Âm tiên sinh lại bất chợt mở miệng nói: “Dương Hạ Nguyên, ba lần thay tên đổi họ, ông cũng coi như là cao nhân trong giới phong thủy, cần gì phải gây thêm sát nghiệp?”

“Chủ tế của thôn Kế Nương, lại đi ra khỏi núi Vô Thổ nhập bọn với một đứa trẻ ranh, cũng khiến tao ngạc nhiên.” Dương Hạ Nguyên lạnh nhạt liếc Âm tiên sinh một cái.

Tôi càng kinh hãi hơn, y hóa ra cũng biết Âm tiên sinh là ai?

Có điều trong chớp mắt tôi cũng nghĩ rõ ra, Dương Hạ Nguyên vì để phá thế núi trong sa bàn phong thủy mà tìm phong thủy sư khắp thiên hạ, ông nội tôi tất nhiên không phải là người duy nhất.

Kế Nương của núi Kế Nương, nắm trong tay Táng ảnh chi pháp, sợ rằng Dương Hạ Nguyên cũng đã từng cân nhắc đến Kế Nương và phái Âm tiên sinh mà Kế Nương để lại.

Quả đúng như vậy, giây tiếp theo Dương Hạ Nguyên tiếp tục nói: “Nếu Kế Nương còn sống, lời bà ta nói tao còn kiêng dè, chứ mày chẳng qua chỉ là một đứa tiểu tốt trông mộ, lấy gan ở đâu ra để mở miệng nói với tao?”

Chỉ là những lời này của Dương Hạ Nguyên, lại khiến tôi im lặng.

Y hóa ra là không thèm nhìn đến Âm tiên sinh sao?

Âm tiên sinh chỉ cười nhạt một cái, nói: “Vậy à? Phong quang thủy ảnh, Cửu tinh chi tướng, Táng ảnh chi pháp cũng coi như là bác cổ thông kim, ông chỉ là không dám lên núi thôi, cần gì phải nói năng kiêu ngạo thế?”

“Thứ mà Táng ảnh quan sơn có thể nhìn thấy, sợ là những năm nay ông đều không nghĩ tới được.”

“Ông muốn tìm ra Chủ phong trong số hai mươi bốn hướng núi không phân chủ khách, để tìm ra xác chết vũ hóa kia, xem ra ông còn không nghĩ rõ được ông thiếu thứ gì.”

“La Thập Lục tinh thông thuật Dương toán, là người Kế Nương nhất định phải bảo vệ, đây cũng là nguyên nhân tôi tới cùng cậu ta. Ông động đến người nhà cậu ta, một mình cậu ta đấu sinh tử với ông thì không phải là đối thủ, nhưng nếu cộng thêm chúng tôi thì chưa chắc.”

“Canh giữ mộ Kế Nương, không chỉ dựa vào địa thế hiểm trở trời sinh của núi Vô Thổ, ông có thể thử xem.” Âm tiên sinh hất ống tay áo, nhưng lời nói lại có vẻ vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn không hề lùi bước.

Trong lòng tôi cũng hiểu rõ, một khi rơi vào thế yếu trước mặt loại người như Dương Hạ Nguyên này, trên mặt khí thế y sẽ chèn ép để hơn chúng tôi một bậc, khi đó khả năng thắng của chúng tôi sẽ càng nhỏ hơn.

Âm tiên sinh trực tiếp bảo vệ tôi thế này, cũng khiến tôi cảm kích không thôi.

Sự mất tự tin trong lòng tôi cũng nén xuống, bao nhiêu lần nguy hiểm sống chết đều đã kinh qua.

Dù sao tuổi tác của Dương Hạ Nguyên cũng cao rồi, y có mạnh thì cũng chỉ là thuật phong thủy mạnh, chứ người còn có thể lợi hại đến mức nào được?

Hơn nữa trong tối còn có Lưu Văn Tam và Trần mù đi theo chúng tôi nữa kìa.

Nghĩ thông những điểm này xong, tôi cũng quyết định phải được ăn cả ngã về không!

Quyết không thể để cho Dương Hạ Nguyên hại mạng bà nội tôi rồi lại tới uy hiếp tôi được!

Nhưng Thẩm Kế lại bước sang một bước, đến trước mặt tôi.

Tuy rằng không phải là tôi chủ động, nhưng bây giờ cũng thành tôi núp sau lưng cô ta rồi.

Cũng vào lúc này, thần sắc Dương Hạ Nguyên đột nhiên có chút thả lỏng.

“Xác chết vũ hóa? Xem ra thằng hầu của Kế Nương, cũng chẳng phải toàn là trai bao.”

“Ý của mày là, tao muốn tìm Chủ phong, Táng ảnh chi pháp có thể trực tiếp làm được đúng không? Vậy cái xác chết vũ hóa kia ở chỗ nào? Ở dưới ngọn núi nào?”

Thần sắc của y vừa thả lỏng, vẻ khát vọng trong mắt liền không che dấu được.

Âm tiên sinh lắc lắc đầu, nói: “Sao trời chiếu xuống, thành hình trên đất, đường hướng dãy núi khác nhau, thì hình dạng núi và tướng sao đối ứng cũng khác nhau, mà hai mươi bốn núi đó còn có biến hóa Bát môn, hướng núi cát hung khác nhau, làm sao có thể khẳng định Chủ phong ở chỗ nào?”

“Long khí sẽ thay đổi, huyệt nguồn sẽ di động, ông chắc còn biết rõ hơn tôi mới đúng. Không đến tận nơi, xác định thế núi, mà muốn tìm thấy xác chết vũ hóa, chẳng phải là nói chuyện viển vông sao?”

“Hơn nữa những gì tôi nhìn thấy, cũng chỉ là bên trên, thứ ở bên dưới ông cũng chẳng nhìn rõ, tìm tới La Thập Lục, chắc rằng cũng chỉ có cậu ta có thể nhìn rõ được rồi.”

Những lời mà Âm tiên sinh nói, tôi nghe rất rõ ràng rành mạch.

Nghe có vẻ rất huyền bí, nhưng trên thực tế lại không hề tiết lộ bất cứ thông tin hữu dụng nào.

Ngoài việc ông ta nhấn mạnh chuyện ông ta biết, và tầm quan trọng của tôi ra.

Tôi cũng hiểu nguyên nhân khiến thái độ của Dương Hạ Nguyên thay đổi.

Trước đây lúc Âm tiên sinh nói với tôi về xác chết vũ hóa, đã chứng thực một trong hai suy đoán của tôi.

Lúc này ông ta nói ra, cộng thêm phản ứng của Dương Hạ Nguyên, đã có thể khẳng định, thứ Dương Hạ Nguyên tìm chính là xác chết vũ hóa này!

Vậy nên Dương Hạ Nguyên mới đột ngột thay đổi thái độ.

Những năm nay, sự si mê của y đối với bố cục phong thủy này đã đến mức bệnh hoạn rồi.

Chỉ là không biết, y tìm xác chết vũ hóa là để làm gì? Có tác dụng gì được?

Tác dụng vũ hóa hoàn toàn nằm trên thân người chết, trừ phi là người thân trong tộc, nếu như người chết vũ hóa, thì sẽ thành cả họ được nhờ.

Giống như nhà họ Cẩu vậy. Nhưng như vậy cũng không cần thiết bắt buộc phải tìm ra xác chết.

Trực giác cũng bảo với tôi, Dương Hạ Nguyên không thể nào có quan hệ gì khác với xác chết ở trong núi, chỉ là y toan tính việc này mấy chục năm, mục đích tuyệt đối không nhỏ.

Trong lúc tôi nghi hoặc và suy nghĩ, Dương Hạ Nguyên cũng chầm chậm gật gật đầu, thu vẻ lạnh lùng u ám trên mặt lại, thậm chí còn thêm vài phần thân thiện của người già thông thường.

Trên mặt y nở ra một nụ cười, chỉ là nụ cười đó lại không chạm đến đáy mắt, y đột nhiên hướng ánh nhìn sang tôi, dịu giọng lại nói: “La Thập Lục, thanh niên có sự bốc đồng của thanh niên, chuyện hôm nay, tạm thời rút kinh nghiệm, tôi cũng không cần thiết phải làm khó bà nội cậu.”

“Vẫn là câu nói đó, tôi chỉ cầu cửa sinh, không cầu gì khác.”

“Ngày mai tôi sẽ sắp xếp người, dẫn các cậu lên núi. Thay tôi tìm ra cửa sinh, cả nhà cậu sẽ có thể đoàn tụ, cũng có thể tôi luyện thuật Địa tướng Kham dư của cậu, cớ sao lại không làm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận