Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 465. PHÁ XÁC

Chương 465. PHÁ XÁC


Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng

Khuôn mặt xanh non bằng bàn tay, ánh mắt chết chóc vô hồn hướng lên trên người tôi, hoặc giả đây cũng chẳng được coi là ánh mắt, chỉ là đầu ngoảnh về phía bên tôi mà thôi.

Người chết làm gì còn ánh mắt gì nữa? Chẳng qua là một đôi mắt chết vẫn không nhắm mà thôi.

Toàn thân tôi không khỏi ớn lạnh, từng hạt mồ hôi to đùng từ trên trán lăn xuống.

Con bé cứ nhìn về phía tôi như thế này, tuyệt đối sẽ nhìn ra vấn đề!

Nói thì lâu chứ thực tế thì nhanh, nắp quan tài đã văng đến trước mặt Cố Thiên Lương, mắt nhìn liền sắp khiến hắn sứt đầu mẻ trán.

Đột nhiên một tiếng quát lớn vang lên.

Một thợ khiêng quan vác đòn rồng bay người lao vào trong gian sảnh, chiếc đòn rồng thô kệch chống mạnh lên trên nắp quan tài, vừa vặn giúp Cố Thiên Lương chặn đòn này lại.

Từ đầu đến cuối, Cố Thiên Lương hóa ra không hề tránh né phát nào!

Hắn sợ đần người luôn rồi?

Giây tiếp theo tôi liền phát hiện, không phải là như vậy.

Vốn dĩ Cố Thiên Lương hai tay khoát sau lưng, kẹp xuất tang biểu, lúc này hắn nhanh chóng thu tờ xuất tang biểu kia lại, hơn nữa còn rút từ bên trong lớp áo dưới thắt lưng ra một cái rìu.

Cái rìu này toát ra màu vàng đồng tối sẫm, cho tôi thứ cảm giác giống như nhìn Kim toán bàn vậy.

Tay trái hắn cầm rìu, sải bước lên trước, tay phải đồng thời mò ra một chiếc đinh đồng, trong chớp mắt đã tới trước quan tài, vung rìu lên, đinh đồng nhanh như cắt giơ lên trước trán xác nữ.

Cùng lúc lưng rìu đập mạnh xuống, hắn cũng trầm giọng quát: “Tay giữ rìu vàng sắp đóng đinh, đông tây nam bắc tứ phương minh! Chu tước Huyền vũ trấn sát khí, Thanh long Bạch hổ trừ tà quái!”

“Một đinh thêm đinh và tấn tài!” Tốc độ nói của Cố Thiên Lương rất nhanh, chát một tiếng kim loại va đập vang lên!

Đinh đồng bị đập mạnh ngập vào trong trán của xác nữ.

Ngay tiếp đó lại là một âm thanh nặng nề giống như xương cốt bị đập vỡ, bản thân vùng trán đầy đặn của xác nữ đã biến thành lõm sụt.

Đồng tử mắt tôi lại co lại từng đợt.

Trong lòng đột ngột dâng lên một cơn ớn lạnh.

Ớn lạnh không phải vì Cố Thiên Lương hóa ra lại có bản lĩnh trấn áp ngược, mà là vì thứ hắn dùng, là Quyết thứ nhất của Đóng quan phong đinh khẩu quyết.

Hắn lại đi dùng Quyết thứ nhất để trấn xác!

Phải nói là làm càn, thậm chí có thể nói là vô cùng ác độc!

Đóng quan phong đinh, nghe tên biết nghĩa, chính là một thuật pháp để đóng quan tài, thậm chí là mấy người bạch sự tiên sinh đều biết một chút ở các mức độ khác nhau.

Trên cơ bản người chết nhập liệm, lúc đậy nắp quan tài dùng đinh đóng lại, bọn họ đều sẽ nhẩm đọc trong đầu, rất ít khi nói thành lời.

Thuật pháp này tổng cộng có hai quyết, đều chỉ dùng để đóng quan.

Trần mù lúc dạy tôi từng nói, đóng quan phong đinh nếu dùng để phong ấn xác chết, sẽ gây ra hai loại hiệu ứng.

Thứ nhất là xác chết hồn phi phách tán ngay tại trận, thứ hai là xác chết này chịu đựng được sự hung ác của kim khí, ngược lại sẽ hóa thành xác sát càng hung dữ hơn, hoặc là phá xác thành quỷ quái.

Xác xuất 95% là sẽ hồn phi phách tán, không được siêu sinh.

Thông thường người dùng thuật làm như thế này, đều là có huyết hải thâm thù không thể hóa giải với người chết, làm như vậy cũng mười phần tổn hại âm đức, sẽ gặp báo ứng.

Xác chết này, là do Cố Thiên Lương trộm về.

Lấy đâu ra huyết hải thâm thù gì với hắn?

Xác chết trộm về, đương nhiên sẽ có oán khí, bật xác dựng quan cũng cực kỳ bình thường.

Cố Thiên Lương chẳng qua bị quấy nhiễu một chút, mà hắn liền xuống tay độc ác như vậy luôn?! Khiến người ta hồn phi phách tán?!

Trong lòng tôi có thứ cảm giác ghê tởm không tả được.

Quả nhiên, tính cách của hắn với Lý Đức Hiền giống hệt nhau.

Trộm xác còn đòi diệt hồn, đúng thật là chẳng chút tính người.

Tất cả những việc này đều chỉ trong nháy mắt, xác nữ bị đóng đinh một phát như thế, đã sắp ngã ngửa ra sau.

Nhưng Cố Thiên Lương lại gằn giọng nói một câu: “Đỡ lấy nó.”

Lập tức, mấy người thợ khiêng quan đã lùi sau kia lại nhanh chân bước lên trước, bọn họ từ phía sau chống lấy lưng của xác nữ.

Xác nữ vẫn đang cứng đờ đứng đó, chỉ là trên trán cô ta bắt đầu chảy máu, dòng máu chảy ra đen xì nhớp dính, thuận theo tâm mày chảy vào trong chỗ sơn căn (*), rồi lại vào trong hốc mắt, hai con mắt liền trở nên đỏ au đáng sợ.

Lòng tôi một phát liền trầm xuống, suýt nữa thì không giữ được vẻ u ám lạnh lẽo ngụy trang trên mặt.

Bởi vì Cố Thiên Lương lại vung cái rìu kia lên, rút ra một cái đinh đồng nữa.

“Hai đinh phúc lộc trời giáng xuống!” Chát một phát, chiếc đinh đồng này đập ngập vào trong nắp Thiên Linh!

Đỉnh đầu của xác nữ cũng lõm xuống một cục.

“Ba đinh Tam Nguyên(*) cùng đỗ sớm!”

“Bốn đinh con cháu đầy sân nhà!”

Lại hai rìu liên tiếp giáng xuống, phân biệt đóng chặt nhân trung và giữa ngực của xác nữ.

Khuôn mặt xanh non vốn có dung mạo tương đối đẹp của con bé, nay đã trở nên âm u khủng khiếp.

Hai con mắt đỏ au không ngừng chảy máu, đỉnh đầu cũng có máu rỉ ra, vị trí nhân trung lõm xuống, da miệng bị đóng nát, lộ ra phần răng cửa, răng cũng đã bị nứt gãy tận mấy chiếc.

Vô cớ, tôi cảm thấy căn phòng này cũng trở nên lạnh lẽo.

Trong tiếng vù vù, bản thân lửa nến và ngọn lửa đốt tiền âm phủ màu vàng, cũng đều ánh lên chút màu xanh đen.

Cảnh tượng này càng khiến cho những người khác trong sảnh đưa mắt nhìn nhau.

Trong đây không chỉ có đội ngũ khóc tang, kỳ thực cũng có một số ít người nhà họ Sài, bọn họ đều rải rác bước vào trong sảnh sau khi Sài Dục ra ngoài xong. Bây giờ thậm chí còn có mấy nữ quyến nhát gan sợ ngất luôn.

Đầu Sài Dục cũng đầy mồ hôi, trong mắt rõ ràng có vẻ hoảng loạn.

Thậm chí ánh mắt ông ta còn có chút vẻ hoảng sợ nhìn sang tôi.

Tôi đáp lại ông ta bằng một ánh nhìn lạnh lẽo, ông ta thấy vậy mới không dám nhìn thêm.

Đám thợ khiêng quan gần như đồng loạt buông tay, rầm một tiếng, xác nữ liền ngã thẳng lại vào trong quan tài.

“Đóng quan!”

Cố Thiên Lương lại quát một tiếng.

Mấy người thợ khiêng quan kia mới bê nắp quan tài đổ trên mặt đất lại, đậy chắc lên trên.

“Không ngờ sát khí của con đàn bà này không nhỏ, có điều Sài gia chủ có thể yên tâm, tôi đã trấn áp nó rồi, bây giờ nó không chỉ không cách nào bật xác, mà sau khi hạ táng xong cũng sẽ hoàn toàn chỉ có tác dụng thêm đinh tấn tài cho nhà họ Sài.” Cố thiên Lương giải thích với Sài Dục.

Sài Dục lúc này mới lau bỏ mồ hôi trên trán, nói: “Toàn bộ đều phải nhờ tiểu Lý tiên sinh rồi.”

Nhưng lòng tôi thì càng lạnh hơn.

Quyết thứ nhất của Đóng quan phong đinh, tổng cộng bốn đinh đều đóng lên trên người xác chết, 99% là hồn phi phách tán.

Kể cả có hạ táng xuống thật, thì cũng tuyệt đối không có tác dụng thêm đinh tấn tài, mà ngược lại sẽ khiến xác nam cũng trở nên hung dữ hơn.

Điểm âm hôn mà điểm một xác chết hồn phi phách tán, thì giống như người sống kết hôn với người chết vậy.

Nếu không phải Sài Dục tìm tới chúng tôi, thì nhà họ Sài nhất định sẽ người chết nhà tan.

Ngọn lửa u ám lúc này đã về lại màu cam đỏ.

Cố Thiên Lương cũng quay đầu nhìn bốn xung quanh gian sảnh, mặt cười kêu mọi người không cần sợ, hắn đã trấn xác rồi, chuẩn bị xuất tang ngay.

Mọi người ai về vị trí người đó, ánh nhìn của Cố Thiên Lương cũng lướt qua người tôi, có điều hắn chẳng nhìn thêm tôi chút nào.

Rất nhanh, cảnh hỗn loạn ban nãy đã ổn định lại, Cố Thiên Lương cũng niệm xuất tang biểu.

Nội dung đại khái cũng na ná như trước đây Trần mù từng dùng, nhu nhật xuất tang, đại cát đại lợi, cùng với một số câu từ ngoài mặt dễ nghe.

Chỉ có điều cái xác nữ đã bị đánh thành thế này, xuất tang biểu đã hoàn toàn vô dụng rồi.

Cuối cùng Cố Thiên Lương đem xuất tang biểu vỗ lên trên đỉnh quan tài, dùng một tệp tiền âm phủ đè lên.

Hắn lại lớn giọng hô một câu, Bát tiên đều tự khiêng quan, nữ quyến lên trước dẫn đường.

Kết quả tệp tiền âm phủ kia đột nhiên một phát liền rơi thẳng xuống chậu đốt tiền âm phủ ở phía trước, ngọn lửa phụt một phát liền bùng lên.

Kéo theo cả xuất tang biểu cũng bị đốt cháy sạch sẽ.

Rõ ràng, Cố Thiên Lương ngẩn luôn người ra.

Tôi cũng không khống chế được mà mí mắt hơi giật mấy phát.

Cái xác nữ này, không bị hồn phi phách tán...

Xuất tang biểu rơi, đại biểu cho quỷ quái kinh hồn! Cô ta sợ đã phá xác rồi!

[Giải thích từ dịch giả]

Sơn căn: Tức chỗ gốc mũi

Tam Nguyên: Chỉ người đỗ đầu của 3 kỳ thi Hương, thi Hội và thi Điện thời phong kiến
Bạn cần đăng nhập để bình luận