Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 689. ÂM DƯƠNG CÓ SỐ, LỜI RA QUẺ THÀNH

Chương 689. ÂM DƯƠNG CÓ SỐ, LỜI RA QUẺ THÀNH


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

“Lý Âm Dương là Ác thi vũ hóa, y tại sao có ngày hôm nay, ngươi đúng thật không biết?!”

“Đi sai một bước, bèn bước bước đều sai! Nếu không phải y vũ hóa thành ác, ta sao phải lấy xác!”

“Nếu không phải y cố chấp không tỉnh ngộ, cha mẹ ông nội ngươi, người của cả thôn này, sao lại phải chết?!”

“La Thập Lục! Tư chất ngươi tạm được, nhưng tâm tư ngu dốt! Không tỉnh lại còn đợi bao giờ?! Lý Âm Dương sắp tới, ta ngươi diệt hồn y, lấy xác y, mới là thay trời hành đạo!”

Giây phút dứt lời, đột nhiên những xác chết quỳ ở bên cạnh cái bàn vuông kia, lửa nến trên đỉnh đầu bùng cháy phừng phừng, nghiễm nhiên cả phần đỉnh đầu đều như đã thành bấc nến vậy.

Mặt mày Viên Hóa Thiệu nghiêm trang uy nghiêm đến cực điểm, đôi tay khoát sau lưng cũng giơ lên khép hờ bên sườn, cẳng tay hơi hơi cong lên, động tác đó giống như đang tiếp nhận!

Những lời đó tuy đã dứt, nhưng vẫn đang không ngừng vang ầm bên tai tôi, càng lả lướt vào trong tâm.

Viên Hóa Thiệu nói một cách hàm hồ, nhưng tôi rất rõ, chẳng phải chính là chuyện Lý Âm Dương vi phạm giáo huấn tổ tiên của Địa tướng Kham dư, truyền dạy Âm dương thuật cho vợ con sao? Còn muốn cho vợ con được sống tiếp?

Lý Âm Dương đích thực sai rồi, mệnh số Âm dương lúc đó bèn không tiếp tục bảo hộ cho ông ta nữa.

Nhưng ông ta sai, thì có thể chứng minh Viên Hóa Thiệu là đúng sao?

Quốc có Quốc pháp, Gia có Gia quy, thế tục có luật pháp, thiên hạ có đạo trời!

Lý Âm Dương có sai, thì trời sẽ trừng phạt, chẳng qua cũng là đi lại trên đường, ngã bịch một phát chết bất đắc kỳ tử thôi.

Lại giống như vợ con ông ta bệnh nặng chờ chết, ông ta đi khắp thiên hạ cầu y, đây bèn càng là thể hiện của việc trừng phạt này!

Viên Hóa Thiệu không phải là pháp luật, cũng chẳng phải là ý của ông trời, y vì ích kỷ hại người, đây bèn là tội nợ của y!

Tôi hai mắt đỏ ngầu, căn bản không ngừng lại, đã lao đến trước mặt Viên Hóa Thiệu.

Thậm chí tôi căn bản còn không biện bạch với Viên Hóa Thiệu, giơ tay, Bút Địa Chi liền chạm về phía đỉnh đầu của Viên Hóa Thiệu!

Thứ tôi vẽ là một đạo Trấn vật phù!

Động thủ với Viên Hóa Thiệu, không giảng đạo nghĩa quy tắc gì được hết, mà cần phải tiên hạ thủ vi cường!

Trong mắt Viên Hóa Thiệu lại lộ ra một vẻ tiếc nuối, còn cả thương xót.

Y đột nhiên nói: “Thứ ngươi cầm là nghiên mực của ta, không phải là Nghiên Thiên Can của Địa tướng Kham dư, ngươi làm sao cầm lên được?”

Giây phút lời này của y thốt ra, tôi liền cảm giác trên tay đột nhiên nặng trịch, đồng thời bèn trượt tay một cách kỳ dị, “Rầm!” một phát, nghiên mực trực tiếp rơi luôn xuống đất, lại còn vừa vặn đập lên trên mu bàn chân tôi, tôi hự lên một tiếng, có điều cánh tay cầm Bút Địa Chi vẫn không run.

Chỉ là còn chưa chạm tới mặt của Viên Hóa Thiệu, y liền lại thở dài một tiếng.

“Xì” một tiếng phun lưỡi truyền lại, từ ống tay áo của y, đột nhiên bắn ra một cái đầu rắn màu đen ánh ra tia sáng trắng, tôi thất kinh mặt biến sắc, Viên Hóa Thiệu lại còn bất cứ lúc nào cũng đều đem theo Liễu tiên trên người?

Cùng lúc tôi vụt lùi ra sau, bên tai vang lên tiếng chú pháp khắc nghiệt của Viên Hóa Thiệu: “Càn Cung Thập Lục, Thiên Phong Cấu!”

Vô cớ, gió trong sân đột nhiên mãnh liệt hơn không ít, trong thứ gió đó còn lẫn với không biết là thứ vụn gì, lập tức bay vào mắt, đau nhói bỏng rát!

Tôi căn bản không mở mắt ra được.

Cùng lúc hạ chân xuống, Viên Hóa Thiệu lại trầm giọng quát lên: “Cấn Chấn Sơn, Sơn Trạch tổn, ngón gãy, xương nứt, mũi loét, lưng còng!”

Dưới chân tôi lập tức trống không một phát, mặt đất trong sân hóa ra có một vết nứt ra, cả bàn chân đều kẹt vào trong.

Thậm chí tôi còn không biết, vết nứt này là đột ngột xuất hiện, hay là được Viên Hóa Thiệu chuẩn bị từ trước nữa.

Chỉ có điều tôi đã nghe hiểu nội dung mà y nói, rõ ràng là tướng quẻ và quẻ hiện trong Tiên Thiên thập lục quẻ!

Hai vị trí mà tôi dẫm lên, lại vừa vặn đều là hai phương vị tướng quẻ khác nhau ở trong sân này!

Cảm giác đau buốt trong mắt vừa miễn cưỡng dịu đi chút ít, tôi lại đau đến mức hự lên một tiếng, run lẩy bẩy giơ tay lên, đầu ngón tay nắm lấy Bút Địa Chi của tôi, thâm tím một mảng, giống như tôi vừa nãy dùng lực quá mức, tự mình nắm gãy ngón tay mình vậy...

Chân phải đạp vào trong vết nứt cũng đau buốt cực kỳ, tôi cố nhịn cơn đau, trên trán toàn là mồ hôi lạnh, còn vị trí mũi thì là từng cơn đau và ngứa ngáy, giống như mọc mụn lở vậy, trên lưng cũng giống như có thứ áp lực không đè nén nổi, khiến tôi còng lưng.

Lý Âm Dương nhập vong Trương Nhĩ, là lần đầu tiên tôi thấy ông ta sử dụng thủ đoạn Âm dương thuật của Địa tướng Kham dư, có thể thi triển phù, cùng với mệnh số bảo hộ ra.

Cú giáp mặt với Viên Hóa Thiệu này, tôi mới biết, hóa ra Âm dương thuật còn có một mặt đáng sợ thế này.

Đứng ở trên tướng quẻ gì, Âm dương tiên sinh hóa ra còn có thể chỉ hươu thành ngựa, trực tiếp khiến tướng quẻ hiển hiện?

Tôi dốc hết sức lực, hự lên một tiếng định rút chân ra ngoài, tôi đích thực đã rút được chân phải ra, loạng choạng lùi sau một bước, cùng lúc vốn chuẩn bị hạ chân, tôi mắt nhìn thấy Viên Hóa Thiệu lại định mở miệng, lập tức liền vô cùng kinh hãi.

Lẽ nào y đã tính sẵn, tôi sắp dẫm lên trên tướng quẻ nào?

Âm dương thuật tôi không bằng Viên Hóa Thiệu, Tiên Thiên thập lục quẻ bản thân đã là quẻ vô cùng phức tạp, tôi bói quẻ ít, một phát căn bản không nhìn ra được bản thân sẽ dẫm lên vị trí gì.

Tư duy trong nháy mắt, tôi cưỡng chế dừng động tác của mình lại, thành nhảy bật một phát ra sau, không rơi xuống chỗ mà bản thân tôi sắp rơi xuống nữa, ngược lại thành lùi ra sau thêm nửa mét.

Nhưng Viên Hóa Thiệu lại lắc lắc đầu, trầm giọng nói: “Khảm và Ly, băng huyết, rát tai, suy thận.”

Giây phút y dứt lời, sau lưng bèn truyền lại hai tiếng xé gió vù vù!

Tôi chỉ vừa nghe thấy âm thanh, bèn cảm giác thấy đau, hai tai giống như bị thứ gì đó đâm xuyên, vị trí thắt lưng cũng không ngừng đau quặn từng cơn!

Hự lên một tiếng, tôi suýt nữa thì quỳ sụp xuống đất, run rẩy đưa tay lên sờ tai, tai nóng bỏng đỏ bừng, máu đang không ngừng chảy ra, trên tai cắm thứ gì đó, tôi rút ra nhìn một phát, hóa ra la hai chiếc kim bạc...

Thứ đồng thời đập vào thắt lưng tôi ngược lại là một viên đá...

Tôi khó nhọc rồi theo bản năng nhìn vọng ra cánh cổng ở phía sau lưng một cái, loáng thoáng vừa nãy tôi còn nghe thấy tiếng Liễu Dục Chú thi triển chú pháp, chắc là dạng giống như chiêu thức lần trước đối phó với Liễu tiên...

Kim của gã bắn vào trong sân, lại còn đánh lên trên người tôi...

Viên đá này, chắc cũng là thứ bắn vào trong lúc đánh đấu.

Trên trán tôi mồ hôi lạnh liên tục túa ra, quay đầu, càng nghi ngờ kinh hãi nhìn Viên Hóa Thiệu.

Đây cũng là tính toán của y?

Tôi vừa nãy nếu như rơi vào chỗ cũ, ngược lại sẽ không nhận phải thương tích như thế này...

Viên Hóa Thiệu vẫn bình thản nhìn tôi, y lại nói một câu: “La Thập Lục, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Âm dương có thuật, đồng thời, Âm dương cũng có số, Lý Âm Dương đã đi sai đường, ngươi còn muốn đi sai sao?!”

“Một bước sai, bước bước sai, bây giờ đi đường chính đạo, vẫn còn kịp, ta thích sức sống mãnh liệt của người trẻ tuổi, ngươi vẫn là một viên ngọc thô chưa mài dũa. Cùng ta đối phó với Lý Âm Dương, Âm dương thuật của ta cũng sẽ truyền thụ cho ngươi, ngươi mới biết Âm dương tiên sinh, rốt cục đại biểu điều gì.”

“Xuất hắc không người dẫn dắt, bèn là đi trên một con đường tối đen vô cùng tận, bước sai rồi, hại chết bao nhiêu người, bèn không phải điều ngươi có thể khống chế được.”

Tôi cực lực bình ổn lại hơi thở, cố nhịn cơn đau trên người, khàn giọng hỏi ngược lại: “Vậy ông liền có thể giết người không chớp mắt, Âm dương có số, mệnh dĩ nhiên có số, Viên Hóa Thiệu, ông lẽ nào không hề đi ngược lại sao? Nếu ông không đi sai đường, vậy ông bây giờ lẽ ra đang nằm trong quan tài, chứ không phải đứng ở đây.”

“Ông rất già rồi, già đến mức lẽ ra đã sớm tiêu hao hết dương thọ từ lâu! Trên người ông, có bao nhiêu sinh mạng, sau lưng ông, lại có bao nhiêu oan hồn?!”

“Cái tâm độc của ông, phải bằng thứ quỷ ác nhất trên thế gian!”

Nói rồi, tôi bèn rút cái chai máu gà cất ở giữa ngực ra.

“Tiểu Hắc, giữ lấy y!” Tôi gầm nhỏ một tiếng, đồng thời cũng lao ra phía trước!

[Tác giả có lời muốn nói]

Chào buổi sáng mọi người.

Ngày của mẹ, lại là một chủ nhật nữa, hy vọng tất cả các bậc làm mẹ đều vui vẻ bình an, bậc làm con là nữ giới, thì cùng mẹ mình qua một ngày lễ nhỏ, các cụ sẽ rất vui đấy!

Chương mới hôm nay kết thúc, ngày mai tiếp tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận