Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 591. TIN TỨC TỐT

Chương 591. TIN TỨC TỐT


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Những lời này của Từ Thi Vũ, khiến toàn thân tôi lạnh ngắt.

Lý Đức Hiền... Bị giết rồi? Còn bị bật bỏ nắp hộp sọ?

Bất thình lình, cái câu nói trong mảnh giấy ấy lởn vởn trong đầu óc tôi.

“Thành phố Nội Dương cũng là một nơi chốn tốt, có yêu ma quỷ quái, cũng có Âm dương tiên sinh, lấy mạng mày không dễ, cần một chiếc bát thọ đặc thù, tao đặc biệt làm cho mày.”

Siết thật chặt điện thoại, khớp ngón tay trắng cả ra, tay tôi cũng không không chế được mà hơi hơi run rẩy.

Nếu như không có mảnh giấy đó, Lý Đức Hiền chết bất đắc kỳ tử thế này, tôi chắc chắn không đoán ra được là ai.

Lão già trộm thọ đó và Lý Đức Hiền, quan hệ chắc là bắn mấy lần đại bác cũng không tới.

Nhưng bây giờ tôi lại có thể khẳng định, chính là do lão già trộm thọ đó làm đấy!

Bát thọ đặc thù, hay cho cái câu đặc biệt làm riêng, lão muốn dùng bát thọ làm từ nắp xương sọ của Lý Đức Hiền, để lấy thọ mệnh của tôi!

“Thập Lục? Anh làm sao thế? Anh có đang nghe không?” Giọng điệu của Từ Thi Vũ vẫn rất dồn dập bất an.

“Tôi đây.” Giọng tôi cuối cùng vẫn khàn hơn không ít.

“Bên trên suy đoán khả năng là giết người báo thù, dù gì Lý Đức Hiền cũng tội ác chồng chất, trong đêm camera giám sát mất tác dụng mất một thời gian, nhân viên kỹ thuật vẫn đang sửa chữa, bên trên cũng đang sắp xếp người điều tra, bây giờ nguyên nhân chết của ông ta chưa rõ, anh cũng cần chú ý an toàn.” Giọng của Từ Thi Vũ cũng lo âu hơn nhiều.

Hít sâu một hơi, tôi nói: “Yên Tâm đi Thi Thi, bên cạnh tôi có chú Trương Nhĩ, còn có tất cả người trong giới phong thủy của thành phố Nội Dương, chuyện này xử lý xong tôi sẽ qua phố cổ, tới lúc đó căn nhà xây dựng chắc đã hòm hòm rồi, cô với chú Văn Tam cũng thận trọng hơn chút, mấy ngày tới đây ngàn vạn lần đừng để xảy ra sơ suất và việc ngoài ý muốn.”

Dặn dò hết xong, tôi hơi trầm ngâm, cũng không bảo Thích Lan Tâm báo cảnh sát nữa, mà thông báo trước với Từ Thi Vũ một tiếng, bảo cô ta đi gọi điện cho cấp trên của cô ta, sắp xếp một nhóm người tới nhà họ Thích.

Tôi không nói chi tiết cụ thể, chỉ nói nhà họ Thích chết rất nhiều người, cái chết của những người này có liên quan đến cái chết của Lý Đức Hiền, tôi cũng nói với cô ta, bảo cô ta nói vói cấp trên của cô ta một chút, đêm nay tôi còn có việc cần làm, đợi ngày mai tôi sẽ kể rõ tình hình với bọn họ, cũng cần bọn họ ra tay điều tra.

Từ Thi Vũ thận trọng hơn nhiều, bảo với tôi cô ta sẽ lập tức đi làm ngay.

Sau khi cúp điện thoại xong, Thích Lan Tâm vẫn bất an nhìn sang tôi.

Vẻ mặt của Trương Nhĩ được cái chẳng thay đổi gì mấy, Mao Nguyên Dương đã lên ghế lái phụ ngồi trước thì nhíu mày nói: “Cậu đem chuyện thọc cho Dương sai biết rồi?” Đôi ba câu vừa nãy, tuy không tiết lộ bao nhiêu sự tình, nhưng mấy chữ như ăn cơm nhà nước này cũng nói đến không ít, bao gồm cả cần phái người tới, Mao Nguyên Dương cũng không đần, đương nhiên là nghe hiểu rõ.

Tôi gật gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Thích chết bao nhiêu người như thế, chắc chắn không giấu được, cũng không thể nào không có người quản, những người làm này chỉ là làm việc tại nhà họ Thích, người nhà của bọn họ chắc chắn cũng sẽ báo cánh sát, đợi tới lúc đó Dương sai tìm tới chúng ta, chẳng bằng bây giờ thông báo cho bọn họ biết luôn.”

“Hơn nữa, còn xảy ra một việc.” Giọng điệu của tôi nghiêm trọng hơn không ít, chằm chằm nhìn Mao Nguyên Dương.

Đồng thời, tôi cũng nhìn Trương Nhĩ một cái.

Một số Phong thủy sư khác còn chưa lên xe cũng vây lại, nghi hoặc nhìn tôi.

Nhắm mắt lại một phát, tôi nén tư duy xuống, cố hết sức bình tĩnh nói: “Trước đây Dương sai bắt được một phong thủy sư tội ác chất chồng, tên là Lý Đức Hiền, tôi và lão có không ít thù oán, lão hại người không ít, chắc là sẽ bị trừng phạt, vừa nãy lão chết rồi, nắp hộp sọ mất rồi.”

“Bát của lão già đó, hoặc giả đã sắp chuẩn bị xong rồi.”

Đồng tử mắt Trương Nhĩ co mạnh lại một phát, mặt Mao Nguyên Dương cũng biến sắc, khuỷu tay dựa trên thành cửa sổ của lão, nắm đấm trong nháy mắt nắm chặt lại, phát ra tiếng rắc rắc.

“Lý Đức Hiền tôi có biết, chuyện hay ho mà y làm, tôi cũng nghe qua một số, rơi vào kết cục này, cũng coi như là chết đáng kiếp.”

“Có điều dùng đầu của y làm bát, muốn lấy thọ của chúng ta, không chỉ là ác độc, mà cũng là ngông cuồng!”

“La Thập Lục, cậu vẫn không nên dây dưa kéo dài thời gian, bây giờ mà đi tìm Dương sai luôn, thì chúng tôi muốn lên núi lại phải tiếp tục đợi nữa.” Mao Nguyên Dương nheo mắt lại nói tiếp một câu.

Tôi vừa kéo cửa xe, vừa giải thích rằng ban ngày tôi sẽ tới giải thích, bây giờ chúng tôi không cần đợi ở đây.

Sắc mặt của Mao Nguyên Dương lúc này mới dịu đi chút ít, có điều vẫn toát đầy vẻ lạnh lẽo.

Tôi lên xe, những phong thủy sư còn lại cũng đi lên xe, Thích Lan Tâm sau khi ngồi lên ghế lái xong, cô ta vô cùng mất tự nhiên nhìn tôi qua kính chiếu hậu, hỏi tôi trong nhà họ Thích rốt cục làm sao thế? Chết rất nhiều người à?

Tôi đơn giản giải thích mấy câu rằng toàn bộ người của nhà họ Thích đều mất tích, người làm tất cả đều bị giết, rồi bảo Thích Lan Tâm lái xe, đi qua núi Hành Long chỗ mộ tổ nhà họ, những chuyện khác thì tạm thời đừng hỏi nhiều.

Núi Hành long ở ngoại thành, ra khỏi thành phố cũng phải mất chút thời gian.

Tôi nhắm hai mắt lại, bình ổn lại tư duy hỗn loạn của mình.

Lý Đức Hiền đúng thật là chết đáng kiếp, có điều lão chết thế này, chỉ là bản thân được giải thoát, nhưng không giao phó được gì cho những người bị lão hại kia.

Tôi lờ mờ lại có chút cảm giác, sợ rằng lão đến giải thoát cũng chẳng có được?

Bát thọ của bức phù điêu trên tường đó, đều đã ảnh hưởng đến người như thế, thì cái bát thọ này tuyệt đối không đơn giản chỉ là nắp hộp sọ đơn thuần.

Kết cục này của lão đúng là cũng rất thảm, nhưng lại vừa hay ứng với một câu nói, thiện ác đến cùng đều có báo, một phát đạn, còn lâu mới giày vò bằng cái chết hiện giờ, ông trời vẫn không cho lão giải thoát...

Vì đề phòng ngộ nhỡ, tôi vẫn gửi một tin nhắn wechat cho Từ Thi Vũ, bảo cô ta dặn dò mấy người trong Cục cô ta một chút, xác chết của Lý Đức Hiền phải đối đãi thận trọng, tốt nhất là cứ để ở trong phòng pháp y của bọn họ, Cục Công an thuộc nơi có Dương sát nằm ở chỗ Cực Dương, sẽ không xác biến, cũng sẽ không hóa sát. Bản thân Lý Đức Hiền có bản lĩnh mạnh như thế, bây giờ chết thảm như vậy, tôi sợ lão mà hóa sát, thì khó có người có thể chống đỡ được.

Từ Thi Vũ trong nháy mắt trả lời một câu sẽ lập tức đi làm ngay.

Ngừng lại đôi giây, tôi lại bấm gọi một số điện thoại, số này là của Thương Tượng.

Chuông reo hơn nửa phút vẫn chẳng có người nghe, nửa đêm nửa hôm thế này, Thương Tượng quá bán là đã ngủ rồi.

Tôi cúp máy xong dự định ngày mai gọi lại, đã được một thời gian rồi, không biết mấy món đồ đồng Thương Tượng làm đến đâu rồi.

Tình hình này bây giờ, đã không cho phép tôi đi tay không nữa, trong tay không có đồ nghề, thì chẳng khác gì với chân trần đi trên đường đá dăm cả.

Kết quả vừa cất điện thoại chưa được mấy giây, tiếng rung bần bật đã từ trong túi vọng ra.

Tôi nhận cuộc gọi, đầu bên kia truyền lại tiếng thở hồng hộc của Thương Tượng: “La tiên sinh, cậu tìm tôi?”

“Vẫn chưa ngủ?” Tôi ngạc nhiên, kiểu thở hồng hộc này của anh ta, giống như vừa làm việc cật lực xong vậy.

“Chưa, dạo gần đây ngủ ít, không dám dừng, phải nhanh chóng làm xong mấy món đồ mà cậu cần.” Thương Tượng nói đúng sự thật.

“Đánh ra món gì rồi à? Tôi có chuyện, cần dùng gấp.” Lúc nói câu này, tôi vẫn hơi có chút mong đợi, đồng thời cũng có chút hồi hộp.

“Đao tương đối khó đánh, chỉ xong một thanh trảm quỷ đao, một thanh mã tấu, gần đây tôi không có thời gian khắc la bàn nhái, miễn cưỡng hoàn thành được một chiếc, có điều có bốn tầng Phong thủy bàn, cây gậy đồng mà cậu cần tương đối đơn giản, phiền phức là ở chỗ khắc phù, mấy hôm trước tôi đều chỉ chú ý lo khắc phù lên trên thôi, cũng là ngày hôm nay vừa mới hoàn thành xong, tôi định là đợi trảm quỷ đao với mã tấu cũng đều khắc phù lên xong, thì mới thông báo cho cậu tới lấy.” Lời nói của Thương Tương có chút rời rạc.

Nhưng lòng tôi thì mừng rơn, nói: “Chuẩn bị sẵn gậy khóc tang! La bàn nhái cũng chuẩn bị sẵn, trời sáng là tôi tới lấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận