Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 365. PHÁ BỐ CỤC

Chương 365. PHÁ BỐ CỤC


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Màn đêm buông xuống, tia sáng cuối cùng cũng chẳng còn tồn tại.

Dòng chảy Huyền Hà ở phía sau, bởi vì đội thuyền vớt xác mới lại gần mà trở nên cuộn sóng chảy xiết.

Tôi hoàn toàn không ngờ được, Cẩu Tam Đường lại tới đây!

Ông ta chẳng phải nên đợi chúng tôi đem quan tài đã vớt về sao?!

Trương Dương, và còn cả toán người vớt xác lúc trước cùng tôi xuất phát, cũng đều không ngăn được vẻ ngạc nhiên, rõ ràng bọn họ cũng không biết, sao Cẩu Tam Đường lại đột nhiên xuất hiện!

Nói cách khác, kiểu tình huống này chắc là lần đầu, vậy thì là trước kia vớt quan tài ông ta chưa từng đến đây.

Sau khoảng thời gian ngắn ngạc nhiên, Trương Dương hơi nheo mắt lại trừng mắt nhìn tôi một cái, nói một câu: “Bây giờ gia chủ bọn tôi tới rồi, tôi sẽ đem nguyên văn lời của cậu nói với gia chủ! Nhà họ Cẩu chi cho các người không ít, để xem gia chủ sẽ làm thế nào!”

Cái tiếng ‘làm thế nào’ này của hắn, rõ ràng không phải là không biết phải làm sao. Mà là nói xem Cẩu Tam Đường sẽ xử chúng tôi thế nào, sẽ đối đãi với chúng tôi ra sao!

Những thuyền vớt xác khác dừng ở phía sau chúng tôi, Trương Dương thì nhanh chân đi lên trước.

Tôi vốn dĩ cũng định lên trước, xem thái độ của Cẩu Tam Đường.

Nhưng Lưu Văn Tam lại gọi tôi một tiếng, bảo tôi đừng đi qua, còn nói một câu: “Lão Cẩu Tam Đường này tới rất đáng ngờ, không biết đang tính toán gì, không giống như là đến giúp chúng ta.” “Số thuyền này của bọn nó, kiểu gì lại còn chở theo một cỗ quan quách nữa?”

Theo lời nhắc của Lưu Văn Tam, tôi cũng nhìn qua phía sau.

Trên mấy chiếc thuyền vớt xác được ghép lại với nhau, đúng thật là còn có một cỗ quan quách.

Quan quách với quan tài không giống nhau, quan quách là một lớp ở phía ngoài quan tài, rất nhiều hộ đại gia đình thực sự, quan tài đặt nằm ở bên trong quan quách, vương hầu tướng soái từ cổ đến nay càng không một ngoại lệ.

Ông ta bảo chúng tôi vớt quan tài, nhưng lại đem tới một quan quách...

Tôi trầm ngâm lại, đột nhiên đoán ra một khả năng.

Lẽ nào là lão Cẩu Tam Đường này muốn vớt quan tài của tổ tiên lên, rồi lại dùng một cỗ quan tài lấp mộ?

Việc này đúng là hoang đường, hơn nữa cũng là đại bất kính đối với tổ tiên...

Nhưng việc này trên phương diện phong thủy, thì lại là phương pháp có thể dùng.

Tôi đột nhiên cảm thấy nhà họ Cẩu này càng không đơn giản, những năm nay bọn họ tìm người vớt quan tài, sợ rằng đã sớm có dự tính sẵn rồi, chắc chắn là có cao nhân chỉ đường dẫn lối.

Trong lúc suy nghĩ, tôi cũng chú ý đến việc Cẩu Tam Đường đang nhìn tôi.

Trương Dương đang nói gì đó, thần sắc tương đối kích động, Cẩu Tam Đường thì vẻ mặt thản nhiên, dường như đã tính kỹ từ trước.

“Chú không thích lão Cẩu Tam Đường này lắm, bụng dạ quá khó dò, Thập Lục mày có nhìn ra được gì chưa?” Giọng của Lưu Văn Tam thấp hơn không ít, hỏi.

Tôi ghé tai, khẽ đem suy đoán của mình nói cho Lưu Văn Tam.

Mặt Lưu Văn Tam càng là lộ ra vẻ kinh hãi, lão im lặng một lát, nói lại một câu: “Vớt quan tài ở trong mộ tổ tiên nhà lão, kiểu gì cũng đỡ hơn là bị ép đi đắc tội với một gia tộc lớn, có điều nhà họ Cẩu có con cháu như lão thế này, cũng chẳng biết lão tổ tông nhà họ Cẩu nằm trong cỗ quan tài tượng Ai Công kia, có tức đến nhảy dựng cả lên không.”

Tôi lắc lắc đầu nói: “Nơi long khí tụ hội chắc là chẳng có oán khí gì, khả năng cực lớn là một cái thiện thi, có thể là đã vũ hóa.”

Trong lúc chúng tôi nói chuyện, đột nhiên dưới đầm nước lại có sóng nước gợn lên, có mấy người vớt xác chiếu đèn pin qua, tôi cũng vì vậy mà bị thu hút ánh nhìn.

Nhưng lại nhìn thấy ngao sói đang dùng phương thức chó bới đất, hì hục bơi về hướng thuyền bên này.

Lòng tôi vui mừng, gọi một tiếng Tiểu Hắc.

Lúc trước đánh nhau sống chết với Tạ Minh, căn bản không có thời gian để ý đến ngao sói, tôi cũng vẫn liên tục lo lắng cho nó, nghĩ là còn phải qua đó một chuyến nữa.

Nhưng chẳng ngờ là nó lại tự bơi qua rồi!

Ngao sói lên thuyền, vẩy vẩy lông trên người, giọt nước bắn tung tóe.

Tôi lúc này mới nhìn thấy, trên mõm nó hóa ra còn đang ngậm cây gậy khóc tang mà tôi làm rớt lại kia.

Đi đến trước mặt tôi, ngao sói nhả cây gậy khóc tang ra.

Tôi xoa xoa cái đầu to đùng của nó, cũng cảm thấy vô cùng cảm động, nói một câu cảm ơn.

Ngao sói dùng vuốt cào cào tôi mấy cái, rồi mới tiếp tục qua bên cạnh vẩy bỏ nước dính trên lông.

Cẩu Tam Đường thì cùng Trương Dương bước đi về phía tôi.

Rất nhanh hai người đã đến trước mặt tôi, Trương Dương không nói lời nào.

Cẩu Tam Đường thì cười ha hả nói một câu: “Âm dương tiên sinh không hổ là Âm dương tiên sinh, bỉ nhân cũng không nhìn nhầm.”

Tôi nhíu mày, đang định mở miệng.

Thì Cẩu Tam Đường lại đột nhiên nói một câu: “La tiên sinh, việc này đích thực là giống như những gì cậu tính ra.”

“Việc này nhà họ Cẩu vốn không hề có ý định nói ra ngoài, nếu cậu đã biết rồi, cũng hết lời khuyên tôi.”

“Tôi biết cậu không vì chuyện của Mạnh Hân Thư mà chỉ trích toàn bộ nhà họ Cẩu, nếu không, căn bản có thể không quản.”

Lão Cẩu Tam Đường này đang tâng bốc tôi.

Loại người thành tinh giống như ông ta thế này, chắc chắn là có mưu tính gì đó.

Im lặng một lát, tôi mới trả lời: “Chú Văn Tam nhận cá vàng của nhà họ Cẩu, tôi cần thông tin, đây cũng là quy tắc.”

Cẩu Tam Đường lại cười ha hả một tiếng, nói: “Vậy tôi có thể nói thêm với La tiên sinh một câu. Đây cũng là quy tắc của nhà họ Cẩu chúng tôi, là giáo huấn của tổ tiên.”

Mặt tôi lại lần nữa biến sắc.

Giáo huấn của tổ tiên?

Bảo con cháu đời sau đem quan tài của mình vớt từ dưới nước lên, đây là cái kiểu giáo huấn tổ tiên gì vậy?

Có điều lấy nó làm lý do, thì đã đủ rồi.

Tôi không còn lý gì để hỏi thêm nữa.

Lưu Văn Tam thì mở miệng ra nói một câu, bọn họ lôi cỗ quan tài này đến đây, lại là ý gì?

Cẩu Tam Đường lại nói một câu, đây cũng là giáo huấn của tổ tiên, nên không tiện nói thêm nữa.

Ngừng lại một lát xong, ông ta hỏi chúng tôi dự định lúc nào bắt đầu nâng quan, những gì cần chuẩn bị, chắc đều đã hòm hòm rồi chứ.

Tôi nhìn Lưu Văn Tam một cái, lão im lặng một lát, gật gật đầu nói: “Thập Lục phá hỏng bố cục trên núi, chắc là sẽ không có vấn đề nữa.”

Cẩu Tam Đường gật gật đầu nói: “Vậy thì phiền các anh rồi, tôi sẽ thực hiện những điều kiện mà Tạ Minh đã nhận lời, vớt được lên xong, quay về sẽ đưa tượng Ai Công thật cho anh.”

Lưu Văn Tam ừ một tiếng, không nói thêm gì khác nữa.

Trương Dương thì bắt đầu sắp xếp chuyện người xuống nước.

Sau những tổn thất một qua hai lại thế này, tổng cộng đi sáu bảy mươi người, trên đường tới chết hai người, ban nãy lên núi chết ba người, còn rớt lại Khổng Bân và sáu người ở chân núi bên kia, nhân số chỉ còn lại năm sáu mươi người.

Rõ ràng đám người mà Cẩu Tam Đường đưa tới, bọn họ còn có việc phải làm, không hề tham gia vào.

Tôi còn có chút lo lắng cho tình trạng thân thể của Lưu Văn Tam.

Dù gì ban nãy lão cũng đã kiệt sức một lần, lần này không biết có thể trụ được hay không.

Trong lúc bọn Trương Dương đang chuẩn bị, Lưu Văn Tam lại ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc, uống không ít rượu, còn có người đem lương khô và thịt khô tới.

Tôi cũng ăn một tí đồ, hơi hồi phục một chút thể lực.

Cẩu Tam Đường ở đây, Trương Dương cũng không dám quá nghênh ngang, gần như mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi mà Lưu Văn Tam vẫn đang hút thuốc, hắn cũng chẳng dám giục.

Khoảng tầm nửa tiếng đồng hồ trôi qua xong, Lưu Văn Tam mới đứng dậy.

Lão giãn gân giãn cốt mấy phát.

Trương Dương giơ tay một phát, bèn là ba mươi người vớt xác đồng loạt xuống nước, trực tiếp áp sát trung tâm đầm nước.

Làm theo quá trình thao tác lần trước, đầu tiên là nhắm vào đám xác chết di động kia!

Lưu Văn Tam lại hút một điếu thuốc, khoảng tầm lúc vùng nước bên kia bắt đầu dao động kịch liệt, lão mới vụt một phát lao xuống dưới nước.

Sau khi Lưu Văn Tam biến mất khỏi tầm mắt tôi, chỉ trong khoảng thời gian một hai phút, cỗ quan tài sắt hình tượng Ai Công kia đã nổi cái đầu quan tài lên!

Giây tiếp theo lại là một đám người vớt xác xuống nước, đi giúp Lưu Văn Tam cùng đẩy quan tài.

Đây cũng là tác dụng của tay vớt chính, bắt buộc phải là Lưu Văn Tam nâng quan tài lên, mới có thể có người đi qua giúp, nếu không, chắc chắn sẽ không vớt được.

Khi xích sắt lại lần nữa lộ ra khỏi mặt nước, nữa cỗ quan tài cũng đã xuất hiện dưới ánh trăng.

Dưới làn ánh sáng lạnh lẽo, giống như ông già toàn thân đen xì đang trôi nổi trên mặt nước vậy.

Số người vớt xác tách ra đi cưa đứt xích sắt, ít hơn một chút so với lúc trước.

Do ánh sáng quá yếu, nên cũng chẳng nhìn thấy tình hình hiện tại, càng không biết bề mặt đầm nước có máu hay không.

Chỉ là dòng chảy ở chỗ lối vào đầm nước này, lại bắt đầu chảy xiết hơn không ít...

Rắc một tiếng vang lên, trên mặt nước dường như đã hình thành tiếng vang!

Đồng thời vang lên còn là tiếng ầm ầm, giống như thân núi cũng đang rung lên vài phần vậy...

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chẳng mấy chốc, đã sắp nửa tiếng đồng hồ rồi.

Đột nhiên tách một tiếng, một luồng sáng trắng chói mắt chiếu ra phía trung tâm đầm nước.

Hóa ra là trên thuyền của Cẩu Tam Đường, có đem theo đèn chiếu công nghiệp ánh sáng mạnh.

Tôi che mắt lại, suýt nữa thì quáng gà.

Đợi mấy giây sau mới miễn cưỡng nhìn rõ, tất cả xích sắt trên cỗ quan tài tượng Ai Công kia, đều đã bị cưa đứt rồi.

Một đám người vớt xác đang kéo cỗ quan tài sắt bơi quay về...

Người dẫn đầu, hóa ra chính là Lưu Văn Tam!

Cũng vào lúc này, ngao sói đột nhiên điên cuồng sủa ầm lên, vừa hung hãn vừa gấp rút.

Tôi thất kinh, lẽ nào lại có biến cố gì nữa?

Mà giây tiếp theo, tốc độ dòng nước càng trở nên chảy xiết hơn!

Giống như là lượng nước tăng thêm nhiều lần, cho người ta một thứ ảo giác, giống như có nước lũ sắp dội vào trong đầm nước vậy!

Đồng thời ngọn núi thấp ôm lấy hai bên đầm nước, cũng đang không ngừng nứt toác...

Mặt tôi biến sắc, đây là bởi vì động vào quan tài phá hoại long khí, nên đầm nước này sắp bị vỡ?!

Lập tức, tôi liền gân cổ lên gào lớn một câu: “Chú Văn Tam! Mau về nhanh! Chỗ này sợ là sắp không trụ được rồi!”

Trong quá trình này, tôi không tránh khỏi nhìn sang Cẩu Tam Đường một cái, ông ta thì như tính toán kỹ càng, vẫn không có bất cứ vẻ gì là lo lắng cả.

Giống như tất cả những việc này, đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta!

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương cuối cùng kết thúc, hôm nay cũng là bốn chương.

Mấy hôm trước bị lỡ thời gian, có điều sau khi hồi phục thì trong bốn ngày gần đây, có một ngày ba chương, ba ngày còn lại đều là bốn chương.

Cảm ơn sự lý giải và ủng hộ của mọi người, La mỗ vẫn sẽ dùng khả năng sáng tác tốt nhất để phản hồi lại cho sự yêu thích của mọi người.

Đồng thời cũng cảm tạ các mạnh thường quân vẫn tiếp tục donate ủng hộ tôi mấy ngày hôm nay.

La mỗ cùng Thập Lục xin bái tạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận