Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 583. CÁO GIÀ XẢO QUYỆT

Chương 583. CÁO GIÀ XẢO QUYỆT


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Ông ta nghi hoặc nhìn tôi một cái, có điều cũng thân thiện gật đầu, tiếp đấy ông ta liền nhìn sang cửa căn gác và những người khác.

Ông ta trước tiên trả lời Thích Lan Tâm, nói cơ thể ông ta đỡ nhiều rồi, những người khác trong gia tộc cũng hồi phục không ít, ông ta nghe nói rồi, là cô ta mời Tiên sinh qua mộ tổ xử lý phong thủy.

Ngay sau đó ông ta lại tiếp tục trầm giọng nói: “Còn nữa Lan Tâm, mấy đứa tiểu bối các cháu đừng khiến ông cụ giận nữa, ông cụ tuổi cũng cao rồi, sức khỏe không tốt, dạo gần đây chuyện của gia tộc, ông cụ còn lao tâm khổ tứ hơn chúng ta.” Nghe lời này của ông ta, tôi liền biết quyết định đóng cửa lúc trước của Thích Lan Tâm là vô cùng chính xác.

Thích Lan Tâm gật gật đầu, rồi lại nói: “Thế chú Hai, chúng ta xuống dưới tầng trước, có một số chuyện cháu cần nói rõ với chú, là việc có liên quan đến ông cụ, cũng liên quan đến nhà họ Thích chúng ta.” Lông mày Thích Lan Tâm hơi nhăn, trong mắt cũng có vài phần lo ngại.

Ông ta lại nhìn cửa phòng một cái, tiếp đấy hướng về phía tôi làm một động tác mời, đồng thời cũng nói: “Có liên quan đến phong thủy? Vị tiên sinh này cũng mời đi, chú cũng muốn biết, mộ tổ của nhà họ Thích có phải có vấn đề không, hay là bị người ta động chân động tay vào.”

Tôi vốn không định xuống tầng, Thích Lan Tâm đưa người xuống dưới nói rõ tình hình, thì tôi cũng có thể đi xem xét xác chết của Thích lão gia và những bố trí khác trong căn gác này, tôi cảm giác ở đây chắc chắn có vấn đề lớn.

Hơn nữa tôi cũng cảm thấy, biểu hiện vừa nãy của Thích lão gia không bình thường.

Không có cái kiểu kinh hoàng thất sắc sau khi bị vạch trần bí mật, thậm chí có thể nói là, một người định trộm thọ mệnh của con cái, mà lại đi tự sát một cách nhanh chóng gọn lẹ?! Trong việc này nhất định có kỳ quái.

Chỉ có điều động tác mời của Thích Mâu, lại khiến tôi không tiện từ chối.

Tôi đang định đưa mắt ra hiệu cho Thích Lan Tâm.

Kết quả mấy người trẻ tuổi phía sau lưng cô ta kia, trong đó có một người nhỏ giọng nói: “La tiên sinh, vẫn phải phiền anh giải thích một thể luôn, nếu không chị Lan Tâm nói không rõ được.” Giọng nói này của cậu ta tuy nhỏ, nhưng cũng khiến mắt Thích Mâu ánh lên chút vẻ nghi hoặc.

Thích Lan Tâm gật gật đầu, cô ta cũng nhìn tôi một cái, khẽ nói: “La tiên sinh, vậy phiền cậu ở cạnh nghe xem, nếu như tôi nói có chỗ không đúng, thì cậu chỉ bảo thêm, rồi nói với chú Hai tôi, những người khác trong tộc cũng phải nghe hiểu mới được.”

Ở sau lưng Thích Mâu, ít nhất còn có hai ba mươi người nhà họ Thích, người rõ ràng còn chưa tới hết toàn bộ.

Tôi nhìn lướt qua một phát, sắc mặt của những người này vẫn còn toát lên chút yếu ớt, nhưng tướng mệnh mỏng thì đã hoàn toàn tiêu tan rồi.

Phù hộ của phong thủy đã có tác dụng, chẳng bao lâu nữa, bọn họ cũng sẽ hồi phục bình thường.

Gần như trên mặt của tất cả bọn họ đều là vẻ nghi hoặc thắc mắc, đồng thời cũng toát lên chút vẻ ác liệt.

Phàm là người đều sẽ nghĩ tới, nhà họ Thích đang yên đang lành, không thể nào toàn bộ đều vô duyên vô cớ mắc một thứ bệnh lạ, chắc chắn là có người giở trò.

Tôi hơi bình ổn tư duy lại một chút, lại ngoảnh đầu nhìn cửa căn gác một cái, rồi gật đầu nói một chữ được.

Phùng Bảo theo tôi cũng được một thời gian không ngắn rồi, hắn chắc cũng biết nặng nhẹ. Một khi xảy ra vấn đề gì, hắn nhất định sẽ có phản ứng, tôi lại ở lối ra dưới tầng, chắc cũng kịp xử lý.

Điều then chốt nhất là, nếu như ở đây nói thẳng chuyện Thích lão gia có vấn đề ra luôn, thì nhà họ Thích sẽ phải loạn lên.

Từ tầng đỉnh xuống dưới, đến sảnh chính tầng một.

Thích Lan Tâm mời tôi ngồi lên sôpha, nhà họ Thích có thể ngồi xuống cũng đều là người có tuổi tác và thứ bậc giống như Thích Mâu.

Đến cả Thích Lan Tâm cũng là đứng ở bên cạnh.

Lúc Thích Mâu lại nhìn sang tôi, thần sắc rõ ràng có chút căng thẳng, những người khác của nhà họ Thích cũng đều như vậy.

Tôi không mở lời trước, người lên tiếng trước là Thích Lan Tâm.

Cô ta bắt đầu kể từ lần tìm đến nhà họ Phùng, mãi cho đến khi gặp tôi, chúng tôi tới nhà họ Thích, rồi lên trên núi.

Về chuyện liên quan đến Thích lão gia và lão già kia, tôi đều kể rõ với Thích Lan Tâm rồi, cô ta trần thuật lại cũng tương đối có trình tự.

Sắc mặt của rất nhiều người nhà họ Thích đều là kinh sợ bất an, rồi lại chuyển thành mưa nắng thất thường.

Đặc biệt là sau khi Thích Lâm Viễn chết xong thành xác sống, rồi được táng vào huyệt nguồn phong thủy, càng khiến trong mắt đám đông người nhà họ Thích lờ mờ xuất hiện vẻ đau thương.

Trong thời gian này thần thái của Thích Mâu thì lại khác, ông ta liên tục nhíu đầu mày, vẻ mặt tối sầm.

Mãi cho đến lúc Thích Lan Tâm kể đến chỗ sáng nay chúng tôi tới nhà họ Thích, Thích Mâu liền đập bàn luôn, cắt lời của Thích Lan Tâm.

“Lan Tâm, ý tứ câu này của mày, chính là ông cụ đang hại gia tộc?”

“Gia tộc là do người thời của ông cụ gây dựng nên, ông cụ không thể nào hại gia tộc, mày cũng không thể toàn nghe lời nói một phía của người ngoài được.” Ánh mắt của Thích Mâu nhìn sang tôi đã trở nên không mấy thân thiện.

Ông ta trực tiếp đứng thẳng dậy luôn, rồi nheo mắt lại nói một câu: “Tao phải đích thân đi tìm ông cụ hỏi xem, tao không tin, mọi người cũng không thể nào tin được!” Đám đông tại hiện trường, rõ ràng cũng có một bộ phận tương đối nghi hoặc bất an.

Đương nhiên, phần nhiều thì đều tin Thích Lan Tâm, từ thần sắc là có thể nhìn rõ ra được.

Thích Lan Tâm hít sâu một hơi, nói một câu: “Chú Hai, chú không cần hỏi nữa, chuyện này đã xác thực không còn nghi ngờ, ông cụ ăn bao nhiêu gạo thọ như thế, đây đều là mạng sống của người nhà họ Thích! Bố cháu đã bị ông ấy ăn cho lên đường trước rồi.”

“Hỗn láo!” Ánh mắt của Thích Mâu có vài phần ác liệt, ông ta quát lên một câu: “Tạm thời không nói việc mày tin tưởng một tên người ngoài, ông cụ một mình gây dựng bao nhiêu gia nghiệp cho nhà họ Thích, nhà họ Thích đều là của ông cụ, kể cả là ông cụ muốn mạng người, thì những mạng sống đấy đều phải là của ông cụ!”

Đồng tử mắt tôi co mạnh lại một phát, lão Thích Mâu này đúng thật là được Thích lão gia yêu thích, lời này của ông ta, hóa ra lại giống hệt cái tư duy đang sợ đó của Thích lão gia!

Rõ ràng, những lời này của ông ta cũng khiến mặt những người khác của nhà họ Thích biến sắc.

Đương nhiên cũng có một bộ phận người ủng hộ ông ta.

Thích Lan Tâm lắc lắc đầu, ánh mắt cô ta rất thất vọng, nói: “Chú Hai, chú phải nói là không nói đạo lý giống hệt ông cụ, nhưng trên đời này tự có công lý, ông cụ đã tự sát rồi, vừa nãy bọn cháu vạch trần bí mật của ông cụ xong, ông cụ liền tự sát luôn.”

Giây phút Thích Lan Tâm dứt lời, mặt Thích Mâu càng biến sắc mạnh.

Ông ta vụt một phát đạp đổ bàn trà, chỉ vào Thích Lan Tâm, thân người không ngừng run rẩy, trong mắt càng đầy vẻ kinh hãi.

“Tự sát?! Ông cụ lại đi tự sát?! Thích Lan Tâm, mày phải nói là mưu sát! Tuyệt đối là mày vẽ ra một thằng Phong thủy sư, gài bẫy gia chủ! Mày muốn đoạt quyền của nhà họ Thích, nên mới bày ra màn kịch này?”

“Người đâu, bắt Thích Lan Tâm lại! Lập tức báo cảnh sát, những người khác theo tao lên trên gặp ông cụ!” Mặt tôi cũng hơi biến sắc, tôi không muốn nhìn thấy nhất chính là cảnh thượng này, lão Thích Mâu này căn bản không nghe mà cũng không chịu nói chuyện đạo lý.

Việc này đúng thật là một phiền phức không nhỏ!

Hai con mắt hạnh của Thích Lan Tâm không chút nhún nhường, cô ta trực tiếp đáp luôn: “Chú Hai, chú thân cận với ông cụ, nhưng ông cụ đích thực muốn hại chết tất cả mọi người, bố cháu đã bị hại chết, nếu không phải La tiên sinh ra tay, cả cái nhà họ Thích sợ rằng đều không trụ qua nổi ngày mai. Sự thật chiến thắng hùng biện!”

Thích Mâu trực tiếp vung tay lên, một cái bạt tai tát về phía mặt Thích Lan Tâm.

Thích Lan Tâm cũng không lùi bước, không tránh né.

Tôi đứng dậy, một phát kéo lấy bả vai Thích Lan Tâm, giật cô ta ra sau một phát, tránh luôn khỏi cái bạt tai của Thích Mâu.

Nhíu mày nhìn Thích Mâu, tôi đang định nói.

Thì điện thoại lại rung lên bần bật.

Tôi lập tức lấy điện thoại ra nhận cuộc gọi, đầu bên kia truyền lại giọng nói gấp rút của Phùng Bảo: “La tiên sinh, mắc lừa rồi, cái lão cà bông đấy chưa chết, dao có thể linh động, lão chạy mất rồi!”

“Trong phòng này nhiều hình nhân quá, bọn tôi không ra ngoài được! Cậu mau tới xem xem!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận