Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1003: Tranh sơn dầu

Có trời mới biết vị tác giả phổ cập khoa học và nhà xuất bản phụ trách nghĩ gì.
Bạn nhỏ năm, bảy tuổi làm sao có thể hiểu được cơ học ma trận chứ?
Cơ học ma trận là công thức đầu tiên về mặt tự động và thống nhất về mặt logic của cơ học lượng tử.
Ít nhất cũng phải tám tuổi mới làm được.
Lý Ngang hơi hoài niệm mà lắc đầu, ném biểu hiện của giáo viên và các bạn học ngớ ra khi chia sẻ cuốn sách này ra khỏi đầu.
Ngoại trừ tranh sơn dầu phu nhân già đọc sách, nội dung của mấy tấm tranh sơn dầu khác, theo thứ tự là một chiếc thuyền buồm lạc trong bão táp, một nhóm quý tộc Anh ngồi trên lưng ngựa, dẫn chó săn đi săn thú giữa khu rừng, một thiếu nữ mặt váy dài ngồi trên ghế, cô lấy quạt che mặt, không nhìn rõ mặt, nhưng căn cứ vào làn da trắng nõn cùng đôi mắt linh động, hẳn khá là xinh đẹp.
Lý Ngang lấy mấy bức tranh sơn dầu xuống, sau khi xác nhận phía sau tranh sơn dầu không có ám đạo hoặc cơ quan nào đó, lại treo lên lại.
Mỗi góc phòng 508 đều có một cái đèn vàng nhạt dựng thẳng đứng đặt dưới đất.
Trên chiếc bàn gỗ giữa phòng khách chỉ có một cái gạt tàn thuốc trong suốt. Cái gạt tàn này sạch sẽ dị thường, đưa tay miết lên cũng không sờ thấy vết bẩn, kề mũi lại gần gửi cũng không ngửi được bất cứ mùi khói nào lưu lại…
Bàn trà và và lò sưởi trong tường đối diện cũng sạch sẽ giống vậy.
Bên trái phòng khác là toilet, rộng rãi, sáng sủa, sạch sẽ, có bồn tắm lớn cùng với màn che nhà tắm.
Lý Ngang thử một chút, trong vòi nước có thể xả ra nước nóng, nắp thoát nước của bồn tắm không có tóc.
Trước toilet chính là phòng ngủ chính, giường chiếu sạch sẽ, gối mềm, trên chiếc tủ đầu giường đặt đồng hồ báo thức hơi dẹt.
Thời gian hiển thị giống với đồng hồ trong phòng, hành lang, cũng là mười một giờ ba mươi tư.
Một góc chân tường trong phòng ngủ đặt một cái bàn gỗ, trên mặt bàn để một cái ti vi Mỹ kiểu cũ. Ti vi của khách sạn có kênh có thể xem miễn phí hoặc kênh thu phí, trong đó bao gồm cả một vài tiết mục khá là “Trưởng thành”.
Lý Ngang cầm lấy điều khiển từ xa ấn nút, ti vi đã cắm nguồn điện không lên.
Được rồi, quả nhiên không nên ôm hy vọng.
Lý Ngang để điều khiển từ xa của cái ti vi lên giường, đi đến bên cửa sổ, hơi ngồi xuống.
Cửa sổ mờ mờ, giống như nhiễm phải một tầng tro bụi dày đặc, hoàn toàn không nhìn thấy quang cảnh bên ngoài.
Dùng sức đập, cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng vang “Tùng tùng”.
- Cửa sổ không mở được, tiếng vang cũng rất nhỏ, không thể dùng cửa sổ để giao lưu tin tức với lầu trên.
Lý Ngang tự mình lẩm bẩm, đứng dậy, bước trở lại phòng khách, kéo cánh cửa tủ lạnh ra.
Trong tủ lạnh để mười mấy chai bia mang nhãn hiệu khác nhau.
Trên chai thủy tinh đựng bia còn có rất nhiều giọt nước, nhìn nhẹ nhàng khoan khoái mê người.
Được xem như là một người chơi hợp cách, tất nhiên Lý Ngang sẽ không ăn thức ăn trong thế giới kịch bản, đặc biệt là đồ vật trong cái khách sạn kỳ dị này…
Trong thùng vật phẩm của nhóm người chơi ít nhất cũng sẽ để thực phẩm và nước sạch đủ để chèo chống hai tuần đến một tháng, mà Lý Ngang đã đến mức không cần ăn đồ ăn, dùng thần lực là có thể duy trì cơ năng của cơ thể.
Tuy nói thế, nhưng Lý Ngang vẫn mở nắp mấy chai bia, để lên mũi, quạt nhẹ nhẹ, sau đó cho dây leo vươn vào trong, kiểm tra bia một chút.
- Ngày sản xuất chai là tháng sáu năm 2007, thời hạn sử dụng là một năm. Rượu không bị biến đổi chất, mùi vị bình thường.
Lý Ngang tự nhủ:
- Nếu như bia và tủ lạnh bình thường, thì bây giờ hẳn là đã ba năm sau năm lẻ bảy. Cuối cùng cũng biết được thời gian chính xác, tuy không biết tin tức này có tác dụng gì.
Sau khi thăm dò một vòng, thời gian đã đến mười một giờ bốn lăm.
Mắt tấy giờ giới nghiêm ban đêm 0 giờ 11 phút sắp đến, Lý Ngang trở về phòng khác, đóng cửa chính căn phòng lại, lấy ra ba bao bùn đầy từ trong thanh balo, dùng bùn luyện chế ra mười mấy ống sắt rỗng, ghép lại với nhau, tạo thành giá đỡ, vững vàng ngăn chặn cửa chính.
Đáng tiếc, chiều dài dây điện thoại cố định ở cửa ra vào thang máy có hạn, hơn nữa thuật luyện kim cũng không có hiệu quả với nó.
Nếu không thì có thể cố định dây điện thoại trên sàn, đem điện thoại ở hành lang vào trong phòng, liên lạc với tầng trên và tầng dưới.
Trước mắt, cũng chỉ có thể yên tĩnh chờ đội.
Lý Ngang dời đến ghế ngồi, ngồi ngay ngắn ở phòng khác, yên lạng nhìn cửa lớn được ống sắt gia cố qua.
- Từ thời hạn sử dụng và phẩm chất của rượu, trước mắt có thể là sau năm 2007… Thời gian này có thể không có ý nghĩa gì, cả tòa khách sạn Cá Heo này chỗ nào cũng lộ ra khí tức quỷ dị, nơi đây có khi là căn cứ nghiên cứu của người ngoài hành tinh cũng nên.
Phòng 1408 tầng mười bốn, Bạch Hạo Chính mặc tây trang đang tự mình lẩm bẩm, thuận tay mở nắp chai bia rồi lại để lại vào tủ lạnh.
Phòng của hắn là phòng ở cao cấp, rộng rãi xa hoa hơn mấy căn phòng tầng dưới rất nhiều.
Lúc trước các người chơi thảo luận qua sách lược đêm nay, buổi tối đầu tiên yêu cầu tất cả mọi người không được ngủ, trước tiên tìm tòi căn phòng một vòng, nhìn xem có xuất hiện lời ghi chú như trong hướng dẫn nghỉ lại hay không.
Nếu không có lời ghi chú, thì cầm ghế ra ngồi trong phòng khách, nhìn cửa, chờ đến giờ giới nghiêm ban đêm.
Nếu như trong thời gian giới nghiêm ban đêm không có dị biến, lại lần nữa lục soát căn phòng, tìm kiếm lời ghi chú.
Các người chơi ngoại trừ nén đồ ăn, cũng có thể còn mang một vài loại thuốc có chức năng khác nhau, ví dụ như thuốc gây tê giảm đau, thuốc cứu trái tim đột nhiên ngừng đập, thuốc trị dị ứng, cùng với thuốc phấn phấn tinh thần, dù mấy ngày mấy đêm cũng sẽ không mệt mỏi.
Ban đêm khách sạn Cá Heo có thể sẽ phát sinh dị biến, không có người chơi muốn lúc đang ngủ, đột nhiên lại phát hiện một đứa bé đang ngồi xổm trước đầu giường mình, hai mắt đen như mực, kêu meo meo cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận