Người Chơi Hung Mãnh

Chương 598: Phản Xã Hội

- Chỉ có thể đi vào xem một chút.
Lý Ngang lắc đầu, cầm liêm đao lên, đi về phía biệt thự.
Cửa lớn biệt thự không bị khóa lại, dễ dàng bị Lý Ngang dùng lưỡi đao đẩy ra.
Hiện ra trước mắt Lý Ngang là một đại sảnh đổ nát tan hoang.
Chiếc thảm đỏ sậm phủ kín bụi, đèn thủy tinh vỡ vụn trên nền gạch đó, xung quanh toàn là mảnh vỡ.
Vách tường, bức họa, lò sưởi trong tưởng, tất cả đều bám đầy bụi bặm.
Trên bậc thang hình chữ “y” mạng nhện bám đầy, không biết đã bao năm không được dọn dẹp rồi.
- Hello? Có ai không?
Lý Ngang đứng ở cửa ra vào gọi một lúc:
- Không có ai thì tôi vào đây?
Sau khi đứng im, chờ đợi trong chốc lát, hắn lại lần nữa lấy ra tổ ong từ trong ba lô, chuẩn bị dùng ong lính thăm dò kết cấu bên trong biệt thự.
Nhưng mà, một loạt tiếng bước chân như là giày sũng nước đạp trên mặt đất truyền tới từ trên tầng.
Một tên quái vật có hình dạng kỳ quái, nhảy xuống dọc theo cầu thang hình chữ “y”.
Toàn thân nó có màu nâu đen, có hình dạng tứ chi của nhân loại, nhưng lại không có đầu.
Bàn tay cực lớn, chỉ có bốn ngón tay, trong đó ba ngón nằm ở phía trước bàn tay, một ngón nằm ở phía cuối, kéo về phía sau, giống như chân gà.
Hai chân của nó cũng kì lạ như thế. Bàn chân vừa dày vừa rộng, giống như chân gấu, nơi vốn phải là đầu gối, lại bị thay thế bởi một vật có hình dạng giống lò xo màu vàng.
Mỗi khi nó đi về phía trước, cơ thể không tự chủ được, toàn thân lung lay.
Trên ngực của nó in một đôi mắt hẹp dài hơi xếch. Đôi mắt đó đỏ thẫm, không có tròng trắng mắt. Dưới hai mắt là một cái miệng rộng tựa như kéo ngang hết cả bộ ngực, hàm răng xuất hiện trong đó.
Quái vật không mặc quần áo, nhưng buộc một dải dài mảnh màu đen giữa eo, tựa như đóng vai trò cho một chiếc cà-vạt.
Hình Thiên ư?
Hay là Hitmonlee trong Pokemon phiên bản ma quỷ?
Quái vật nhảy xuống bậc thang, cầm tổ ong đến trước mặt Lý Ngang, xoay người cúi đầu, giống như một người quản gia hào hoa phong nhã, nói:
- Khách quý tôn kính đến từ dị giới, căn phòng Thật Thà, chào mừng ngài đã tới.
- Khách đến từ dị giới?
Sài đại tiểu thư vô thức kêu lên,
- Này này, quái vật kia đã biết chúng ta là người chơi rồi kìa.
- Ừm.
Lý Ngang bảo Sài đại tiểu thư an tâm chớ vội, mặt không biểu cảm ngồi trên ghế lái, bình tĩnh nói với Hitmonlee phiên bản ma quỷ:
- Ngươi là ai?
- Tôi là quản gia của căn phòng Thật Thà, ngài có thể gọi tôi là ngài Nelson.
Quái vật không đầu tự xưng Nelson vừa cười vừa nói:
- Căn phòng Thật Thà có ma lực đặc thù. Nàng thông hiểu tất cả, thấy rõ tất cả, bất luận là bí mật gì đều không thể che giấu trước mặt căn phòng Thật Thà.
- Thật ư?
Lý Ngang cười cười:
- Vậy ngươi có biết mật khẩu thẻ ngân hàng của người giàu nhất thế giới không?
- Hả?
Nelson hơi sửng sốt:
- Cái gì cơ?
- Ngươi biết số xổ số trúng thưởng vào lần tiếp theo không? Ngươi có biết thành tích tiếp đó của đội tuyển bóng đá quốc gia không? Ngươi có biết tình hình thị trường chứng khoán ngày mai như thế nào không? Ngươi biết xu thế giá vàng mấy tháng tiếp theo như thế nào chứ?
Lý Ngang nói như bắn súng liên thanh, còn lấy giấy bút, tinh quang lóe lên trong mắt, tùy thời ghi chép câu trả lời của đối phương.
- Đợi một chút!
Nelson giơ hai tay lên, vội vàng nói:
- Tôi nói là, căn phòng Thật Thà có thể khám phá bí mật, chứ không nói là nàng có thể tiên đoán tương lai.
- Hả?
Lý Ngang thất vọng “xì” một tiếng, vứt giấy bút, khinh thường nói:
- Ta còn tưởng căn phòng này lợi hại thế nào, thì ra chỉ có vậy sao?
- Không phải như vậy.
Hitmonlee phiên bản ma quỷ cảm thấy mình bị xem thường, hơi tức giận giải thích:
- Căn phòng Thật Thà có thể khám phá ra những bí mật bị che giấu cực, cực kỳ sâu. Cho dù là thần, cũng không thể che giấu nội tâm trước mặt nàng.
- Ồ.
Lý Ngang lạnh nhạt lên tiếng:
- Bao nhiêu tiền, có đắt bằng Tomson Riviera không?
Đây không phải vấn đề đắt hay không đắt…
Nelson lắc đầu, chợt nhận ra bản thân đang bị đối phương dắt mũi.
Lúc này nó mới hít sâu một hơi, kéo cà-vạt, khôi phục lại thần thái mà nó cố làm ra ban đầu.
- Ha ha, ta biết ngươi đang nghĩ gì, cố ý dùng hành động và lời nói nói với ý coi thường, logic hoang đường để dẫn dụ người khác, từ đó che giấu suy nghĩ thật trong lòng mình. Ngươi chính là người như vậy, không phải sao? Bóc ra những lời nói ngọt xớt, nhìn vẻ ngoài trông có vẻ bình thường, nhưng giấu trong đó, chẳng qua là một tên điên ngạo mạn, quái gở, lạnh nhạt, tàn bạo, có nhân cách phản xã hội mà thôi.

- Giải thích, Hình Thiên là một đại thần dưới trướng Viêm Đế. Về sau Viêm Đế bị Hoàng Đế lật đổ, khuất đến phương nam làm một Thiên Đế. Mặc dù nén giận, không chống lại Hoàng Đế, nhưng con của ngài và thủ hạ lại không phục. Đương lúc Xi Vưu cử binh phản kháng Hoàng Đế, Hình Thiên muốn đến tham gia trận chiến này, nhưng Viêm Đế kiên quyết ngăn cản. Cuối cùng ngài cản không thành. Lúc Xi Vưu thất bại dưới tay Hoàng Đế, Xi Vưu bị giết chết, Hình Thiên rốt cuộc không kìm nén được, thế là len lén rời đi, trực tiếp chạy về phía trung tâm, phân tranh với Hoàng Đế, vũ khí Hình Thiên sử dụng là một cây búa lớn, còn có một cái khiên lớn, cổ đại gọi là Thuẫn. Theo ghi chép trong Sơn Hải Kinh: “Hình Thiên cùng Đế tranh thần, bị Đế chặt đầu, táng tại núi Thường Dương. Hắn lấy nhũ làm mắt, lấy rốn làm miệng, cầm búa bay múa.” Mặc dù bị Hoàng Đế chặt đầu, nhưng Hình Thiên vẫn hiên ngang như cũ, tiếp tục chém giết, về sau Cửu Thiên Huyền Nữ phải Huyền Thiên Ngọc Nữ ban cho Hình Thiên một câu: “Không có đầu ngươi cũng có thể giết Thiên Đế”, hắn mới ngã xuống. Vì thế, người đời sau ca ngợi Hình Thiên là một biểu tượng của một vị anh hùng bất khuất. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận