Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1044: Sao hỏa

Âm thầm thu thập những thông tin của người chơi.
Những bí mật của người chơi khác nó vừa nhìn là biết ngay, chỉ có những tình trạng đặc biệt như Hắc Thánh Tử, Bạch Hạo Chính và Omega, chỉ có một vài bí mật trôi nổi trên đỉnh đầu của bọn họ, nhìn qua nhìn lại cũng nhiêu đó mà thôi.
Kỹ năng tên [Người Đạo Bí Bật] vẫn hoạt động bình thường, cách giải thích duy nhất là ba người chơi này lúc nhận ra có người nhìn trộm tâm trí của họ và thực hiện các biện pháp ngăn chặn có đo lường từ sớm.
Thủ đoạn phàm tục, ví dụ trong "Không Gian Đạo Mộng", tuyến phòng thủ trong tiềm thức đề phòng những kẻ trộm tâm trí.
Nhưng nó không thể kháng cự hiệu ứng đặc biệt từ [Người Đạo Bí Mật].
Thần linh chỉ có thể khuất phục trước những thần linh có cấp cao hơn.
Trên người của Hắc Thánh Tử, Bạch Hạo Chính và Omega, dĩ nhiên là có các công cụ trang thiết bị kỹ năng, có độ ưu tiên cao hơn hoặc bằng với [Người Đạo Bí Mật], họ có thể chống lại các hiệu ứng đặc biệt của kẻ đọc trộm tâm trí.
Cho nên Lý Ngang trước mắt bây giờ nghi ngờ trên người Hắc Thánh Tử đang giữ đạo cụ trừ linh, nhưng chưa thể lập tức chắc chắn.
"Dù sao cũng nên có thủ đoạn phòng thủ."
Lý Ngang giả vờ tùy tiện thả lỏng đôi tay, khoé mắt liếc qua nhìn mặt long Hắc Thánh Tử, định phân tích hoạt động tâm lý của đối phương qua việc nhìn sự run rẩy tinh vi trên cơ mặt hắn ta.
Nhưng, Hắc Thánh Tử rất giỏi việc che giấu cảm xúc thật của mình, hắn nhìn qua nhìn lại không tìm thấy manh mối nào.
"Đóng cửa phòng lại trước vậy."
Lý Ngang không làm vấn đề này rối lên thêm, hắn dùng [Toái Vật Tán Xạ], đứng cách xa một khoảng cách, sau đó đóng cửa phòng 0408, mới xoay người lại cầm tờ giấy để trên bàn lên.
Trên giấy ghi lại những chuyện La Tử sẽ trải qua tối nay.
Những kinh nghiệm của các người chơi cho thấy, các sự kiện dị thường không gây chết người ngay lập tức, chỉ cần cố cầm cự tới sáng, khi thời gian giới nghiêm kết thúc thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Sau khi La Tử kích hoạt sự kiện dị thường, vì sự an toàn nên hắn ta hỏi một vài câu hỏi không đến đâu cả.
- Ví dụ như màu sắc của sofa trong phòng là gì, số lượng ghế là bao nhiêu, vân vân...
Hắn cố tình nói chuyện chậm lại, giữa hai câu hỏi cách nhau một khoảng thời gian dài, kiểu như giả vờ suy nghĩ, để kéo dài thời gian.
- "Đồ vật" này được mời đến, có thể giải đáp số lượng và màu sắc của sofa một cách cụ thể.
Lý Ngang trầm tư một lúc, hỏi chậm rãi:
- Nó có một vài khả năng, thứ nhất, nó có đôi mắt, có thể nhận biết thế giới bên ngoài.
- Thứ hai, nó từng là vị khách trong khách sạn này, hoặc bản thân nó là một phần của khách sạn.
- Thứ ba, nó có thể đọc được tâm trí.
- Thứ tư, lặp lại những nguyên nhân kể trên.
- Ừm… đúng rồi, cậu có bao giờ thử treo nó lên và không nói chuyện với nó không?
La Tử nghe xong đơ người:
- Treo lên?
- Đúng vậy.
Lý Ngang gật đầu và nói:
- Triệu hồi bút tiên không nhất thiết là phải dự đoán trước, cậu có thể gọi nó ra đây, sau đó nhìn cây bút máy không nói chuyện, mặt đối mặt với nó, để coi ai có thể chịu đựng lâu hơn.
- Dù sao ghi chú cũng chỉ bảo cậu chơi trò linh dị thôi mà.
- Đâu có yêu cầu cậu phải chiến thắng cuộc chơi, chỉ cần kéo dài thời gian đến lúc kết thúc giới nghiêm là được.
- Cái này…
La Tử do dự một lúc và nói:
- Tôi có thử nói chậm lại, nhưng nếu thời gian của hai câu hỏi cách nhau quá dài, thì bút máy sẽ run lên, tôi sợ nó sẽ vội vàng bất an.
- Ừ.
Lý Ngang gật đầu nói:
- Vậy là không thể kéo dài thời giờ sao…
Đột nhiên, cây bút máy vốn dĩ đang nằm yên thì nó run lên.
Cánh tay sợi mì trên sàn nhà lại một lần nữa xuất hiện vết nứt.
Nhưng cánh tay sợi mì rơi xuống sàn một đống rất dài, năng lượng dị thường truyền ra từ bút máy, nó căn bản không thể ảnh hưởng mạnh mẽ tới La Tử.
- Cẩn thận.
La Tử đứng kế bên nhắc nhở:
- Bề ngoài năng lượng dị thường của bút máy trở nên càng mạnh hơn.
- Nó có phải là đang hối cậu mau đặt câu hỏi không?
Đặt câu hỏi? Hỏi gì?
La Tử mở miệng do dự một lúc.
Vừa nãy hắn hỏi về thời gian, kết quả gây ra toàn thân chảy máu.
Nếu bây giờ hỏi những câu hỏi cấm kỵ, không biết đối phương có ngày một thậm tệ hơn không. La Tử sẽ không đưa tính mạng của bản thân hoàn toàn dựa dẫm vào kĩ năng trị liệu của Lý Ngang.
Trong lúc La Tử đang phân vân, Lý Ngang đứng bên cạnh sáng mắt ra, lấy bút máy của mình, viết ra dòng chữ [người chơi đừng sợ hãi khi gặp sự kiện dị thường] ở đằng sau tờ giấy.
Hắn cầm tờ giấy lên cho La Tử xem.
[Trong bồn cầu, có phân hay không?].
Trên tờ giấy ghi một dòng chữ ngôn ngữ sao hoả mang phong cách của Smart.
Phía trên của ngôn ngữ sao hoả, hắn tận tâm ghi ra phiên âm cho từng chữ.
Dịch ra là : trong bồn cầu có phân hay không.
Lúc trước Lý Ngang và La Tử tiếp xúc với nhau, biết rằng nó biết tiếng trung.
Nhìn phiên âm mà đọc thì không thành vấn đề.
La Tử nhìn thấy dòng chữ này, lúc đầu đơ người ra một hồi, sau đó rất nhanh phản ứng lại, đây là câu hỏi Lý Ngang muốn hắn ta đặt ra với bút máy.
Để vừa hoàn thành yêu cầu đặt câu hỏi cách nhau một khoảng thời gian, vừa có thể kiểm tra ngôn ngữ mà bút tiên sử dụng, xem bút tiên có phải thông qua cách đọc tâm trí người khác mà giải quyết vấn đề hay không.
La Tử gật đầu kiềm chế sự lúng túng, đọc hết câu ngôn ngữ sao hoả.
Một giây, hai giây.
Bút máy bị cánh tay sợi mì nắm chặt, giống như vừa mới tỉnh lại sau cú sốc, di chuyển vị trí cực kỳ chậm rãi, chỉ lên chữ "không" trên giấy.
- Nó cũng hiểu ngôn ngữ sao hoả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận