Người Chơi Hung Mãnh

Chương 512: Bảo vệ môi trường

Bầu trời đang dần về tối, mặt trời lặn chiếu nghiêng, những ngọn núi giống như một con thú đang yên lặng ngủ say, được bao phủ bởi ánh sáng mặt trời.
Giữa rừng đường đi gập ghềnh, có lẽ là vì buổi sáng vừa mưa nên đường đất có khá lầy lội với nhiều vũng nước nhỏ.
Có tiếng vó ngựa, bánh xe chạy qua vũng nước đọng, một chiếc xe ngựa rộng rãi sang trọng đang chạy trên con đường núi, bên trong xe có một chiếc bàn gỗ dài, đặt nhiều loại sách và một xấp báo chí dày cộp.
- Vương quốc Fermat giới thiệu củ hoa tulip vào, giá cả tăng chóng mặt.
- Công ty East Lane đang triển khai nghiệp vụ thực dân, giá cổ phiếu đã tăng gấp 40 lần giá phát hành, người đầu tư vô cùng tin tưởng với công ty.
- Thủ tướng mới thành lập nội các, thuê một nữ thạc sĩ có trình độ Goblin làm thư ký của thủ tướng.
Lý Ngang nhanh chóng lật xem nội dung bài báo, các tờ báo ở thế giới này có chất lượng giấy kém, chữ viết tay khó đọc, chất lượng in ấn kém, việc sắp chữ bên trong cũng rất có vấn đề.
Các trang lớn đều là những tiêu đề giật gân và kỳ quái.
Cái gì mà “một bà lão độc thân tám mươi tuổi bị người trong nhà kéo đi nuôi nhốt trong lồng.”
“Tử tước phu nhân Walpole cùng đàn ông ở trong rạp ôm ấp, Tử tước đứng bên cạnh lạnh nhạt mỉm cười.”
“Một người đàn ông ở quận Norfolk sau khi nhuộm tóc thì bất ngờ mang thai.”
Ngược lại một số tin thức chính thống nghiêm túc thì chỉ chiếm vài trang nhỏ, nhét vào các góc báo như những viên đậu phụ.
Và ở khoảng trống giữa hai tờ báo cũng có một số quảng cáo nội y vẽ tay với người mẫu.
Nói bà lão tám mươi tuổi bị nuôi nhốt nhưng thực chất là một con thú hình rùa tám mươi tuổi được tổ chức bảo vệ động vật của công quốc thu nhận.
Người đàn ông vô danh được Tử tước phu nhân Walpole ôm thực ra chính là con trai hai tuổi của bà ấy.
Người đàn ông sau khi nhuộm tóc không phải là mang thai mà chỉ là ăn một loại tái cây nào đó dẫn đến trưởng bụng cả tuần không đi ngoài được..
Không thể không nói, dù cho thế giới truyện cổ tích đã được sửa đổi một cách kỳ diệu thì cũng đã bị PC chiếm cứ rồi.
Nhưng ngành công nghiệp báo chí vẫn giống như các tờ báo lá cải hiện đại của Anh trong thế giới thực.
Thích soi mói các vụ bê bối, thích dùng những tiêu đề nhảm nhí, nội dung bịa đặt vô cớ, khác xa so với những thể UC kiểu “không xem nhất định sẽ hội hận”, “bức ảnh chấn động nhân loại”, càng không có tiết tháo càng không có giới hạn.
Trong xe ngựa, không chỉ có mình Lý Ngang đọc báo mà những người khác cũng đang đọc sách và những tài liệu liên quan.
Các diễn đàn về người chơi trong thế giới thực từ lâu đã đi đến thống nhất chia thế giới kịch bản thành hai loại.
Một loại là bịt kín tức là người chơi bị đặt vào một không gian khép kín và biệt lập, không thể tùy ý ra ngoài khám phá, ví dụ như Lý Ngang đã từng trải nghiệm kịch bản vườn trường ở Nhật Đảo trước đây.
Một loại là mở ra, người chơi có thể ở trong thế giới kịch bản tự do khám phá, ví dụ như trong thế giới cổ tích hiện đại.
Các kịch bản phong bế thường có quá trình hơi ngắn, người chơi có thể thu hoạch được ít tin tức, nó giống như một căn phòng thoát hiểm.
Mà kịch bản mở ra thì có quá trình dài hơn, người chơi có nhiều phương thức thông quan đa dạng hơn, thậm chí có thể khám phá theo ý muốn trong thời hạn của nhiệm vụ.
Tài nguyên quan tọng nhất trong thế giới kịch bản không phải là nhận phần thưởng, không phải là thi thể của Boss trong nhiệm vụ kịch bản mà là hệ thống sức mạnh phi thường và hệ thống kiến thức chưa đựng trong thế giới này.
Những thứ này hoàn toàn là vô giá.
Dưới sự thúc đẩy của lợi ích, thái độ của những người chơi khác khi xem tài liệu cũng cực kỳ tích đực, Julia còn câu được câu không hỏi thăm thợ đốn củi Frederic, hỏi thăm hắn ta một chút về lực lượng siêu phàm của Vương quốc Đan Mạch năm đó.
Câu trả lời của Frederic cũng không khiến người khác hài lòng lắm, theo hắn ta nói thì tất cả các vương quốc mười mấy năm trước trong Vương quốc Đan Mạch, chỉ có các loại quân đoàn chính quy như hiệp sĩ Griffin, Kỵ binh thiết giáp hạng nặng, Kỵ binh Wolverine, số lượng người thi pháp cũng rất thưa thớt, hơn nữa việc truyền bá cũng rất khan hiếm và khó hiểu.
Những năm gần đây, hắn ta ở trong rừng núi sâu thẳm, dường như không biết sức mạnh siêu phàm ở thế giới bên ngoài làm sao có thể lớn mạnh phát triển vượt bậc như vậy.
Được rồi, vị hoàng tử râu quai nón khuôn mặt bụ bẫm gặp nạn trước mặt này xem ra thực sự là một phế vật không có bất kì giá trị lợi dụng nào.
Những người chơi ngồi trong xe ngựa tiếp tục độc sách, tài liệu, đột nhiên phía trước, giữa rừng đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, trong tiếng ồn ào ầm ĩ đó còn có tiếng người kêu khóc, tiếng quát mắng, cũng có tiếng đao kiếm chém nhau và tiếng nổ mạnh.
Phía trước có một trận chiến quy mô nhỏ.
Người đánh xe thuê từ của hàng xe ngựa hoảng sợ phất roi da, giữ chặt dây cương, dừng xe ngựa, quay đầu nhẹ giọng hô lên:
- Tăng lữ lão gia, phía trước hình như có đánh nhau, chúng ta quay đầu lại đi!
- Không vội.
Giọng nói bình tĩnh của Lý Ngang từ trong xe ngựa truyền ra, hắn liếc nhìn đồng đội gật gật đầu, đẩy cửa xe bước xuống.
Người đánh xe ngựa sợ hãi đổ mồ hôi hột:
- Tăng lữ lão gia, ngài đây là?
- Là một tăng lữ Phương Đông đề cao chủ nghĩa hòa bình ta không thể đứng nhìn có người ở ngay trước mắt ta chém chém giết giết.
Lý Ngang bình tĩnh nói:
- Ta đi trước thăm dò đường, ông quay đầu xe ngựa lại, dừng ở khoảng một nghìn bước, đợi lát nữa chúng ta sẽ trở về tìm ông, nếu không ai quay lại thì tự mình trở về trấn Hamenlin đi.
Người đánh xe ngựa không hiểu rõ về những người này nhìn nhóm khách từ trong xe ngựa đi ra không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Người này hoàn toàn không sợ chết sao?
Âm thanh của cuộc giao chiến phía trước càng ngày càng lớn, mà mấy vị khách này lại hoàn toàn không có ý định rời đi, người đánh xe ngựa cắn răng quay đầu xe, tự mình rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận