Người Chơi Hung Mãnh

Chương 353: Bùn lầy

Cô ta không dám trực tiếp chụp ảnh quả cầu vì máy ảnh chắc chắn sẽ không chịu tải được thần tính trực diện, nếu trực tiếp quay chụp thì chính là tự thiêu hủy máy ảnh.
Ảnh chụp rất nhanh đã được rửa sạch rồi cho ra, Mèo Rừng nhìn qua, bỗng biến sắc.
Trên những ảnh chụp hơi mờ, cây cỏ cứ tùy ý sinh trưởng vô tận khắp ảnh, cây cỏ tươi tối lộn xộn có khi phải chiếm chật cả đại sảnh.
Mèo Rừng mơ hồ có dự cảm không rõ ràng, [Máy chụp ảnh bói toán] sẽ dùng hình thức tiên đoán để chuyển hóa những sự kiện khác thường trong mười phút tiếp theo thành hình ảnh.
Trên hình ảnh nếu như không có bóng dáng của người chơi nào thì bất luận ra sao cũng không phải là tin tức tốt lành gì.
Không cần nhiều lời, sắc mặt âm u của cô cũng đã đủ để nói rõ vấn đề.
Những người chơi cảm thấy sự uy hiếp mạnh mẽ nên đã im lặng lấy ra các trang bị tấn công cực mạnh.
Lý Ngang thu hồi cánh tay đá, một tay nắm Tam Lăng Cốt Tiêm Thương, một tay cầm súng bắn tỉa Barrett.
Mèo Rừng lấy ra thước bản.
Dấu ấn Griffin trên mu bàn tay của Ác Vô Niệm tỏa ra ánh sáng đỏ lấp lánh.
Đông Phong Phá cũng lặng lẽ lấy ra một bình rượu thủy tinh màu xanh lục.
Bình rượu này cũng là một loại trang bị tấn công cấp hiếm, có tác dụng đặc biệt là khi uống vào nước rượu có nồng độ cồn cao ở trong bình thì có thể phụt lên ngọn lửa cực nóng.
Chỉ là tác dụng phụ hơi lớn, có thể sẽ bị cay đầu lưỡi, bốc hỏa liên tục vài ngày, bị loét miệng và đau răng.
Còn Thợ Đá, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, cũng im lặng lấy ra từ trong cột ba lô một khẩu súng phóng tên lửa Gustave M3 kiểu 84 li.
Là thành viên của một tổ chức bí ẩn, hắn ta đương nhiên biết những suy đoán của một số người chơi về các quy tắc ẩn trong trò chơi chết chóc, chính là khi mang theo vũ khí hiện đại hạng nặng sẽ có khả năng bị hệ thống áp đặt các hình phạt ẩn và tăng độ khó trong nhiệm vụ.
Súng phóng tên lửa này cũng không phải là hắn tận dụng quan hệ trong tổ chức mà có được.
Mà là hắn nhờ thành viên khác trong tổ chức, sử dụng các kĩ năng tổng hợp để làm thủ công. Vậy nên cho dù nó có là trang bị siêu phàm thì cũng sẽ không bị hệ thống trừng phạt.
Thợ Đá gật đầu với các đồng đội khác, khiêng ống phóng tên lửa lên, dùng tia hồng ngoại nhắm thẳng vào quả cầu khổng lồ kia, ngón tay nhẹ nhàng bóp cò súng.
Một ánh lửa lóe lên, kèm theo tiếng nổ vang trời, hỏa tiễn xuyên giáp tầm xa có đường kính siêu lớn bay ra ngoài, phút chốc vượt qua cả nửa đại sảnh, trực tiếp trúng đích đến quả cầu được trói buộc chặt trên xích sắt.
Ầm.
Tiếng nổ kinh thiên động địa, khuấy động toàn bộ không gian bên trong, ánh lửa phóng lên cao, bằng mắt thường có thể thấy được làn sóng xung kích làm đứt gãy tất cả xiềng xích, cũng làm cho đống sâu bọ nhúc nhích trên trần nhà bay tứ tung.
Trong khói bụi mù mịt.
Vút.
Tiếng xé gió khẽ vang lên.
Lý Ngang nheo mắt, bỗng nhiên quát lớn một tiếng:
- Tản ra!
Mũi chân hắn chĩa xuống đất, cơ thể như điện nhảy bắn sang bên trái.
Nhóm đồng đội cũng rất tỉnh táo đã sớm tách ra bốn phía, bọn họ nhìn về chỗ mình vừa đứng.
Chỗ kia không biết từ khi nào đã bắn đến một cái cây, từ những dây leo trên cây kết thành cái nỏ thương nhọn hoắt đục xuyên ra.
Cây nỏ thương dài hơn ba mét, giống như có sự sống chậm rãi rung rung.
Phía trên có dây leo rậm rạp như rắn độc, không ngừng vung vẩy đuôi, phát ra âm thanh lách tách, những giọt chất lỏng trong suốt cũng liên tục ùn ùn chảy ra, nó rơi ra ở đâu là nền nhà bằng đá sẽ bị ăn mòn thành một lỗ thủng sâu.
Nếu vừa rồi người chơi mà do dự không quyết, bây giờ sợ là đã bị dây nỏ thương đâm xuyên, chết ngay tại chỗ.
Trong làn khói, tiếng xé gió thứ hai tiếp tục truyền đến, Lý Ngang động tác nhanh chóng, tránh được dây nỏ thương nguy hiểm, qua khóe mắt thoáng nhìn thấy những đồng đội khác cũng bị nỏ thương đuổi giết, chỉ có thể tiếp tục tản ra chạy trốn, tránh bị đuổi kịp.
Bọn họ điên cuồng chạy đi, nhưng những chỗ đi qua cũng tạo thành hình chữ Z, rất ăn ý đi về phía quả cầu kia.
Bụi mù đã tan đi, vài tên người chơi đang làm mấy động tác giả cũng đều đã nhìn ra cảnh tượng ở phía trước.
Dây xích sắt bị vụ nổ mạnh phá hủy, rơi lả tả ở xung quanh đầm lầy.
Quả cầu kia đã vỡ tan, tấm màng giống như cái thảm trải trên đầm lầy, dòng nước xám trắng trào ra từ bên trong quả cầu tích lũy lại trong mảnh đất trũng.
Và ở phía trên tấm màng, có một sinh vật hình người đang nằm sấp.
Làn da nó trắng bệch, gầy trơ cả xương, hai tay giống những đóa hoa có cuống, đan xen nhau quấn mấy vòng quanh người.
Hai chân nó gập về phía trước giống như hươu, lưng cong lên thật cao, hai vai cũng cao vút, đầu thì co rúm lại.
Chỗ khủng bố nhất, chính là khuôn mặt của nó.
Trên cái xương sọ tròn tròn, không có tóc và lông mày, không có hai mắt, cũng không có hai tai, chỉ có cái miệng to đến kinh dị đang hé ra, cùng với cái mũi ở phía trên hai bên miệng bỗng mở ra.
Tạo hình rất kỳ dị, giống như những bức tranh trừu tượng của Picasso vậy.
Bạn nhỏ à, bộ dạng của ngươi cũng độc đáo thật đấy.
- Đây là, phôi thai sao?
Trong lòng Lý Ngang trầm xuống.
Chỉ thấy con quái vật kia dường như không thể tự mình động đậy, mới nhẹ nhàng lung lay cơ thể, những dây leo cây cỏ xung quanh đầm lầy đã tự động tập hợp lại, nhanh chóng kết thành một đoàn, hình thành nỏ thương, mạnh mẽ bắn về phía đám người chơi.
Lý Ngang tránh được một dây nỏ thương bay nhanh đến, đảo qua Tam Lăng Cốt Tiêm Thương đã quét sạch một mũi nỏ khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận