Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1347: Dê núi (1)

Bởi vậy, mối quan hệ giữa nó và Hoenheim không phải là chủ tớ.
‘Thuật biến hình ác ý’Hoenheim đọc thần chú, tạm thời biến một con hổ sáu chân hung dữ thành một con mèo bốn chân màu cam nhỏ nhắn dễ thương.
Đồng thời, hắn còn âm thầm phóng ra thuật pháp ‘hóa đá thành bùn’, khiến nền đất dưới chân yêu tướng Nham Sơn và Ác Giao biến thành lớp cát bùn mềm xốp.
Ngay sau đó lại lập tức thi triển ‘màn chắn trừ tà Otiluke’ và ‘cát trói buộc đến chết’, biến cát bùn thành một sợi dây có thể chống lại dị năng của yêu ma, cố gắng siết chết Nham Sơn và Ác Giao.
Ngoài ra, hắn còn sử dụng ‘axit ăn mòn xương’, làm cho dung dịch axit màu lục tuôn ra từ khoảng không, đổ lên đỉnh đầu của đám yêu ma, khiến da đầu của yêu tướng bị ăn mòn đến mức vang lên tiếng xèo xèo.
Chân Lý Chi Trắc đang né tránh pháo ánh sáng ở phía xa, không chút do dự dịch chuyển tức thời tới đỉnh đầu Nham Sơn và Ác Giao.
Ngoại trừ bên trong cơn bão lửa ra, không gian xung quanh đó không hề bị cấm dịch chuyển.
Mỗi khi Chân Lý Chi Trắc dịch chuyển, hắn đều để lại trên không trung một vũng vật chất tinh giới màu đen, trong đó còn điểm xuyết ánh sao với đủ loại màu sắc.
Chân Lý Chi Trắc chắp tay thành hình chữ thập, lòng bàn tay hệt như hai cực của nam châm hút vào nhau, sau đó lại tách ra với tốc độ trông có vẻ chậm nhưng thực ra lại rất nhanh.
Lòng bàn tay phát ra tia sét màu xanh lam, bổ xuống hai yêu tướng ở bên dưới.
Cùng lúc đó, Thái Hạo cũng lặng lẽ tấn công, triệu hồi rồng khí, tấn công vào đỉnh đầu của Nham Sơn và Ác Giao từ phía dưới lên.
“Xì…”
Ác giao rít lên, chiếc sừng màu tím trên đỉnh đầu phát ra ánh sáng nhè nhẹ, làm tan rã tất cả đống cát bụi trói buộc trên người nó và Nham Sơn.
Sau khi giải trừ trói buộc, Nham Sơn giận dữ gầm lên, vươn tay lau dung dịch axit không ngừng chảy xuống trán.
Nó bước tới, mặt đất trước mặt lập tức vỡ đôi, hai cột đá hình nón dài gần một trăm mét đâm xiên lên, phóng thẳng về phía Thái Hạo và Chân Lý Chi Trắc.
Với thể chất của một yêu tướng, tuy rằng ‘axit ăn mòn xương’ do Hoenheim sử dụng ‘Cuốn Sách Cát’ để phóng ra không thể làm tan chảy lớp da bọc xương, thế nhưng khi nhỏ vào mắt vẫn khiến nó cảm thấy cực kỳ đau đớn.
“Dừng lại!”
Ác Giao quẫy đuôi, đột nhiên quật vào cổ Nham Sơn khiến nó loạng choạng, cột đá hình nó cũng không thể tiếp tục cao lên.
Nham Sơn phẫn nộ đứng vững lại, con mắt duy nhất sưng đỏ do bị axit kích thích quét qua chiến trường và Ác Giao.
Lúc này Nham Sơn mới phát hiện ra, hai cột đá hình nón mà nó phóng ra nhắm vào Thái Hạo và Chân Lý Chi Trắc không hề đâm về phía hay người bọn họ, mà là đâm về phía cơn bão lửa.
Chỉ còn cách chục mét nữa thôi là có thể xuyên qua đó, đâm trúng Hoang Sư.
“Tiếc thật…”
Chân Lý Chi Trắc thầm than một tiếng, hắn không ngừng dịch chuyển tức thời, để lại vật chất tinh giới trong không trung chính là vì giờ phút này - lợi dụng vật chất tinh giới rải rác ở khắp nơi để âm thầm bóp méo ánh sáng xung quanh, khiến Nham Sơn nhận định sai, dùng trụ đá thực thể của nó để phá vỡ cơn bão lửa yêu khí có thể cắn nuốt năng lượng.
Thời gian… sắp hết rồi.
Chân Lý Chi Trắc lại tiếp tục dịch chuyển, né tránh đòn công kích của Ác Giao.
Dường như đối phương đã nhìn ra được đám người bọn họ không có năng lực phá bỏ cơn bão lửa yêu khí, cho nên lúc này đây đã thay đổi kế hoạch, từ truy kích chuyển sang phòng thủ.
“Đã lâu như vậy rồi mà ta vẫn chưa nhận được bất kỳ tín hiệu nào từ Thụy Ma và Thiên Tinh Họa Thổ, bọn họ không phải bị giết thì cũng là đã thoát khỏi Thế Giới Thất Lạc.
Ta chỉ có thể sử dụng thứ đó thôi…”
Chân Lý Chi Trắc thở dài một tiếng, sau đó hét lớn với đồng đội: “Yểm hộ ta!”
Nói xong, hắn lấy một mặt dây chuyền bằng đá obsidian có hình dáng dao găm từ hư không, sau đó cầm nó trong tay rồi lẩm bẩm nói: “Cội nguồn của bóng tối, khởi nguồn của tội ác, dòng sông máu trong vực sâu, ta ra lệnh cho ngươi xuất hiện…”
Chân Lý Chi Trắc siết chặt mặt dây chuyền, cạnh sắc của nó cứa đứt lòng bàn tay hắn, máu tươi lặng lẽ thấm vào trong đá obsidian.
Rầm…Không gian xung quanh rung chuyển và chấn động một cách khó hiểu, hệt như có hàng ngàn âm thanh tà ma vẩn đục đang chồng lên nhau, lặng lẽ xuất hiện phía trước Chân Lý Chi Trắc.
Gợn sóng xuất hiện, thứ được dịch chuyển tới không gian trước mặt Chân Lý Chi Trắc là… một con dê núi.
Con dê núi màu trắng kia ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế gỗ sơn màu nâu, hai chân bắt chéo, một tay gác lên thành ghế, tay kia cầm cuốn sách màu đó, đôi mắt híp lại, khóe miệng cười mà như không cười, trên người không toát ra chút khí tức siêu phàm nào.
Nó chỉ là một con dê núi bình thường.
Thế nhưng, một con dê có bình thường hơn đi chăng nữa, nó cũng trở nên cực kỳ đặc biệt trong hoàn cảnh bị bao vây bởi đám yêu ma như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận