Người Chơi Hung Mãnh

Chương 431: Vị Dương phái

- Dị học hội hướng Thận Long đưa ra một loại giao dịch nào đó, để cho nó tự nguyện đóng quân trong Tù Ma Quật.
- Thực lực cường đại của Thận Long trưởng thành đủ để trấn áp yêu ma cường hãn trong tháp.
- Hơn nữa Thận Long phun ra sương mù, có thể phối hợp với kết cấu trận pháp của Tù Ma Quật, trong ngoài phối hợp, chế tạo ra sương cảnh tràn ngập ảo giác.
- Trong những năm tháng Dị học hội dần dần suy sụp, Thận Long giữ lời hứa, không ngừng phun ra sương mù, duy trì sương mù, làm cho các loại yêu ma trong tháp rơi vào ảo giác, hao mòn thành cặn bã.
Sơ Ấm chần chừ hỏi:
- Vậy bây giờ sương mù dị biến...
- Cũng là bởi vì Thận Long.
Tế Tửu chậm rãi nói:
- Thận Long là Chân long, trời sinh có được thần tính siêu phàm thoát tục.
- Ảo cảnh sương mù mà Nó tạo ra, hoang đường hư ảo, nhưng lại chân thật hợp lý, thậm chí có thể lừa gạt toàn bộ thế giới, tạo ra không gian độc lập hoàn toàn cách ly với trần thế.
- Triệt để vây khốn yêu ma, cũng dùng ảo cảnh vĩnh viễn vô tận, mài mòn tự ý thức của yêu ma, biến nó thành tử vật vô tri vô giác, cuối cùng bị trận pháp trong Tù Ma Quật mài mòn thành cặn bã, hóa thành nhiên liệu cùng chất dinh dưỡng của Tù Ma Quật.
- Trước mắt trong thế giới thực, sương mù dày đặc từ dưới lòng đất tuôn ra, vẻn vẹn chỉ là vùng ven không đáng kể nhất bên ngoài phạm vi của Ma quật mà thôi.
- Ừm?!
Hôi Tẫn sợ hãi cả kinh:
- Anh nói là, Tù Ma Quật đang kết hợp với thế giới thực Ân thị?
- Ha ha,
Tế Tửu có chút châm chọc nhìn Hôi Tẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Khi Dị học hội thiết lập Tù Ma Quật, nơi này căn bản là một mảnh bãi đầm lầy hoang vu, hoàn toàn không có người ở.
- Sau khi Tù Ma Quật được thiết lập xong, khí tức yêu ma không ngừng tản ra bên ngoài, càng triệt để phá hủy ảo cảnh sinh thái của khu vực đầm lầy này.
- Chỉ là bởi vì Thận Long tạo ra ảo cảnh sương mù, để cho Tù Ma Quật độc lập với trần thế, gọt trừ ảnh hưởng tiêu cực của ma khí, để người xưa có thể định cư xung quanh khu vực này,
- Từ đó mới có Tùng Giang phủ, có Ân thị hiện đại.
- Thay vì nói rằng Tù Ma Quật kết hợp với thế giới thực,
- Thì không bằng nói Tù Ma Quật đang một lần nữa trở lại vị trí vốn nó nên ở.
- ...
Hôi Tẫn sắc mặt tái mét hỏi:
- Tọa độ vật lý của Tù Ma Quật ở thế giới thực tương ứng ở nơi nào?
- A, không phải anh đã sớm biết rồi sao?
Tế Tửu lắc đầu:
- Ngay phía dưới đường Tiền Hoa. Mặc dù không biết hiện giờ bên trong Tù Ma Quật còn sống sót bao nhiêu yêu ma, nhưng so sánh với kỷ lục trên trúc giản ngàn năm trước, phỏng đoán bảo thủ thì ít nhất cũng có thể có đến mấy vạn con đi.
- Hô...
Hôi Tẫn phun ra một ngụm trọc khí, nhịn xuống xúc động chạy ra ngoài viên cầu thuật thức, đem tình báo này truyền cho đội đặc khiển cơ động, hắn cần từ trên người Tế Tửu thu được càng nhiều tình báo,
Hơn nữa hiện tại bình chướng đã co rút xong, chỉ sợ không đợi hắn chạy ra ngoài ngàn thước thì đã vì giá trị [trí lực] hao hết mà biến thành người điên.
Sơ Ấm đứng bên cạnh hắn, khẽ liếc mắt nhìn Hôi Tẫn một cái.
Ở góc độ này, Sơ Ấm có thể nhìn thấy quả bóng kim loại chuyên dùng để phát hiện nói dối trong tay Hôi Tẫn.
Kỳ thật từ lúc Tế Tửu bắt đầu tiết lộ tình báo, Sơ Ấm cũng đã lặng lẽ lấy ra máy bay không người lái nhỏ cỡ bàn tay từ trong cột ba lô, đồng thời bật chức năng ghi hình của máy bay không người lái, ghi lại lời Tế Tửu.
Là người địa phương ở Ân thị cộng thêm là cán bộ đội đặc nhiệm cơ động, cô cũng hiểu được mức độ quan trọng của tin tình báo này, trực tiếp dùng hai tay phụ ở phía sau, điều khiển máy bay không người lái siêu nhỏ, dọc theo mặt đất lặng yên bay ra ngoài.
Điều này là cần thiết để gửi máy bay không người lái ra cách đó hàng ngàn mét bên ngoài viên cầu thuật, để truyền đạt thông tin cho các đồng nghiệp trong Cục Đặc Sự.
Trong một mảnh trầm mặc, Lý Ngang mở miệng nói:
- Tù Ma Quật còn bao lâu nữa hoàn toàn giáng lâm? Vì sao phát sinh dị biến, giáng xuống Ân thị?
Tế Tửu lắc đầu:
- Cụ thể thời gian hàng lâm tôi cũng không rõ ràng lắm. Bất quá phỏng chừng ngay tối nay.
- Về phần nguyên nhân phát sinh dị biến dựa theo tình báo tôi nhận được từ tổ chức Hoa Quỳnh, tôi suy đoán rất có thể là ước định của tổ chức phương sĩ cổ đại với Thận Long đã đến kỳ hạn.
- Suy đoán?
Lý Ngang nheo mắt lại.
- Không sai.
Tế Tửu có chút bất đắc dĩ:
- Tôi tuy rằng là thành viên của tổ chức Hoa Quỳnh, nhưng thời gian gia nhập còn không có dài bằng đồng đội Chấp Tước của tôi, tin tức bọn họ tiết lộ cho tôi cũng rất hạn chế.
- Nếu không phải lúc trước người phụ trách Trang Bành Bành ở tổ chức Hoa Quỳnh trong nhiệm vụ kịch bản ly kỳ tử vong, tôi cũng sẽ không được giao trọng trách.
- Hơn nữa tôi hoài nghi, tổ chức Hoa Quỳnh tự mình thu được tình báo cũng không đầy đủ, hoặc là nói có điều giấu giếm.
- Anh biết thông tin này ở đâu?
Hôi Tẫn nhịn không được mở miệng hỏi.
Là thành viên của đội đặc nhiệm cơ động, hắn thật sự không cách nào lý giải, vì sao ngay cả chuyện Dị học hội hiện tại cũng không rõ ràng mà một thành viên cao cấp của tổ chức Hoa Quỳnh lại có thể biết rõ ràng như vậy.
Tế Tửu đạm mạc nhìn hắn một cái:
- Đặt ở trước kia, Dị học hội tự nhiên có được cơ sở dữ liệu của các sự kiện dị thường lớn nhất, toàn diện nhất thế gian, nhưng hiện tại lấy trình độ truyền thừa bị đoạn tuyệt của Dị học hội, thì việc nắm bắt này trở nên vô kế khả thi.
- Huống chi, tổ chức Hoa Quỳnh cũng không đơn giản như các ngươi tưởng tượng.
- Sự ra đời của nó có mối quan hệ chặt chẽ với một tổ chức phương sĩ khác.
- Tổ chức đó, được gọi là Vị Dương phái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận