Người Chơi Hung Mãnh

Chương 610: Vạn Lý Phong Đao

Cuối cùng, dưới ánh mắt khiếp sợ của Lý Ngang, hộp kim loại được che phủ bởi hoa văn Phượng Hoàng biến thành…
Một cái xe đạp.
Khung xe rỉ sét giản dị không màu mè, đường gờ bánh xe giao nhau, khung tay cầm kéo dài hướng về sau, đệm ngồi lủng một lỗ, cái rổ nhỏ trước đầu khung xe thả vài vật phẩm.
Không sai, đây chính là một chiếc xe đạp Phượng Hoàng kiểu cũ có từ thế kỷ trước.
So sánh với chiếc xe đạp mà hắn để dưới tầng gửi xe, thường dùng để di chuyển thì chỉ khác ở kiểu dáng mà thôi.
Dù là đem lên chợ đồ cũ bán cũng chưa chắc kiếm về được mấy đồng.
Lý Ngang ngẩn người, theo bản năng phun tào:
- Thứ đồ chơi này là phương tiện di chuyển cá nhân của cô?
- Ừm.
Không biết có phải là do ảo giác hay không mà gương mặt của Liễu Vô Đãi bị ánh đèn đường chiếu rọi hiện ra một chút ửng hồng:
- Xe này…thật ra vẫn chạy khá nhanh.
[Tên: Xe đạp Phượng Hoàng cũ].
[Thuộc tính: Phương tiện giao thông].
[Phẩm chất: Hoàn mỹ].
[Kỹ năng đặc biệt: Lái tự động, Ngoại trừ thủ công đạp bàn đạp, xe đạp Phượng Hoàng cũ còn có thể chuyển đổi sang cơ chế lái tự động. Cơ chế này sẽ tiêu hao một phần năng lượng tinh thần. Đưa vào càng nhiều năng lượng tinh thần thì tốc độ xe càng nhanh.].
[Chú thích: Một đường đồng hành, cả đời làm bạn, Lão Phượng Hoàng là lựa chọn tốt nhất của bạn].
[Chú thích: Nắm chặt tay lái, tăng tốc nào!].
Chiếc xe đạp giản dị mộc mạc này mặc dù nhìn sơ qua thì rất muốn phun tào nhưng thật ra vẫn là một phương tiện giao thông khá tốt.
Mỗi lần chỉ cần đưa vào 50 điểm năng lượng tinh thần là có thể chạy với vận tốc 100ki lô mét một giờ trong suốt 40 phút. Nếu đưa vào càng nhiều năng lượng tinh thần thì có thể phi vèo vèo, trực tiếp nghiền ép xe đua chuyên nghiệp.
Chỉ cần tốc độ phản xạ của người lái đủ nhạy thì hoàn toàn có thể lái con xe này vượt nóc băng tường, làm ra đủ loại thao tác kỹ xảo, đi ngang qua mưa bom bão đạn.
Trên thực tế, các nhân viên chuyên nghiệp trong Cục Đặc Sự đã dựa vào chiếc xe này lập ra một loại phương thức chiến đấu đo ni đóng dày dành cho Liễu Vô Đãi. Đó chính là vừa mở cơ chế lái tự động chạy tốc độ cao vừa lợi dụng kỹ năng đặc biệt Tất trúng của cung Giác Lương, tạo thành hình thức tấn công chơi diều với kẻ địch từ xa.
Địch tiến ta lùi, địch lui ta tiến.
Nhờ tính cơ động siêu cao của xe đạp Phượng Hoàng mà có thể nằm ở thế bất bại mãi mãi.
Chỉ là cách chiến đấu như vậy có hơi khó coi. Dù sao thì cưỡi xe đạp đi chiến đấu, không hợp lắm với một mĩ nhân có tính cách thiết lập băng sơn như Liễu Vô Đãi.
- Tôi lái chiếc này.
Nhờ vào khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng, mặc dù hai má hơi đỏ, Liễu Vô Đãi cũng không lộ ra vẻ bối rối gì cho lắm:
- Anh muốn ngồi cùng không?
Trong mộng cảnh Sinh Nam Vương không thể dùng thiết bị điện tử, chiếc xe đạp cũ hoạt động nhờ vào năng lượng tinh thần này chính là một phương tiện di chuyển không thể thích hợp hơn.
- Thôi không cần đâu…
Lý Ngang liếc nhìn chiếc xe đạp mộc mạc không có yên sau này, cũng không thể ngồi trên xà ngang hoặc trong cái giỏ nhỏ ở đầu khung xe chứ?
Mặc dù làm như vậy còn có thể tạo ra hiệu ứng tương phản manh gì gì đó… Sài đại tiểu thư vừa mới nghĩ đến cảnh tượng đó, suýt chút nữa cười ra tiếng heo.
- Giải thích câu "Tương phản manh" là thuật ngữ mạng Trung Quốc, ý chỉ hai hay nhiều sự vật có tính mâu thuẫn kết hợp với nhau tạo thành sự tương phản thú vị, gây ra cảm giác dễ thương, buồn cười. Hết giải thích.
Lý Ngang chỉ con xe tải cách đó không xa, nói:
- Tôi lái chiếc đó là tốt rồi.
Liễu Vô Đãi liếc nhìn phế tích căn phòng Thật Thà toàn là đá vụn, gỗ mục, mảnh ngói vỡ:
- Đường bị chặn, không đi được mà?
- Không sao.
Lý Ngang lắc đầu, đi đến trước chiếc xa tải, quan sát một hồi lâu, khom lưng cúi xuống, hai tay đưa vào gầm xe.
Cùng lúc đó, hắn khởi động Sóng gợn Overdrive, mở khóa ấn ký, hơi giải trừ một phần hạn chế, giơ lên toàn bộ chiếc xe tải, chậm rãi thong thả dẫm lên đá vụn, bước qua phế tích.
Liễu Vô Đãi nhìn thấy Lý Ngang dùng phương thức bạo lực như thế để vận xe tải, yên lặng thu hồi con xế Phượng Hoàng cũ của mình.
Vẫn là ngồi xe của anh ta đi…ban đêm đi xe đạp dù sao cũng hơi lạnh.
Trong rừng mưa u ám, mưa to như trút nước dường như muốn bao trùm cả thế gian.
Hộc hộc.
Vạn Lý Phong Đao chạy như bay ở trong rừng cây, tiếng thở gấp rút xen lẫn tiếng gió xẹt qua tai.
Vào giờ phút này, hắn vẫn còn mặc chiếc áo sơ mi trắng đặc trưng, quần đi biển màu vàng và dép lào, bên hông dắt một thanh trường kiếm, chẳng qua là lúc này còn mặc thêm một bộ âu phục màu xám đậm.
Bộ vest này hẳn là may thủ công, chất vải đắt tiền, chế tạo tinh tế, nhìn qua rất cao cấp, nhưng kích thước của nó không vừa với thân hình Vạn Lý Phong Đao, mặc ở trên người hắn có chút giống như râu ông này chắp cằm bà kia.
Trốn, phải mau trốn đi.
Toàn thân Vạn Lý Phong Đao đều bị nước mưa xối ướt.
Từng giọt mưa to như hạt đậu đánh vào mặt, thấm ướt hai chòm râu. Trên gương mặt trung niên thô tục hơi béo viết đầy hai chữ khẩn trương.
Đằng xa phía trước có một dòng suối, giờ phút này mưa to như trút nước khiến mực nước trong dòng suối nhỏ tăng lên, giữa tiếng sét đánh vang rền trên bầu trời, âm thanh nước chảy siết vẫn không hề bị che khuất.
Vạn Lý Phong Đao không dám quay đầu nhìn lại. Hắn nghiến răng nghiến lợi, vung lên cánh tay, phóng ra một sợi dây thừng có móc từ trong tay áo.
Mũi móc câu sắc bén như đinh, găm sâu vào thân cây to cao ở phía trước. Dây thừng tự động rút ngắn, mang theo cả người Vạn Lý Phong Đao đu qua dòng suối, hệt như Tarzan.
Lạch cạch.
Hắn nhẹ nhàng khéo léo rơi xuống trên một cành cây nào đó ở bờ bên kia dòng suối, vỏ kiếm dắt ở trên eo hơi sượt qua vỏ cây, dính phải vết bẩn.
Lép nhép! Lép nhép!
Từ phía sau truyền đến tiếng bước chân nặng nề. Ẩn ẩn giữa những bóng cây đen thùi dường như có thứ đồ gì đang phi tới cực kỳ nhanh. Nó đánh nát màn mưa dày đặc, cuốn lên lá rụng trên đất, bẻ gãy những cành cây chặn đường.
Đáng chết!
Vạn Lý Phong Đao đạp nhẹ trên cành cây, trốn lui phía sau thân cây, thu mình nín thở.
Sắc mặt của hắn trắng như tờ giấy hàng mã, bàn tay vô thức nắm chặt chuôi kiếm, trong lòng dâng lên sợ hãi cùng cực.
Bùm!
Tiếng bước chân nặng nề nện vào mặt suối, bọt nước văng lên tung tóe, một giây sau, bóng dáng kia đã nhảy vụt lên, rớt xuống bờ suối bên rìa khu rừng gần chỗ Vạn Lý Phong Đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận