Người Chơi Hung Mãnh

Chương 179: Thương nặng

- Đường sống của kịch bản này có lẽ là để một người chơi vào phòng mỹ thuật, không chớp mắt ôm bức tượng lên rồi chống xuống dưới nhà.
Để ba người lần lượt nhìn chằm chằm vào cô ta, chia nhau chớp mắt và nhìn cố định bức tượng không cho cô ta di chuyển hoặc tách ra.
Cuối cùng để ba người cùng suy nghĩ và tìm cách trực tiếp phá hủy cô ta.
Hắc Sắc Mộc Mã đứng ở một đầu hành lang, nhìn mười sáu pho tượng đã được cố định tại chỗ ban đầu, vội vàng nghĩ.
- Khi chỉ có một bức tượng, có thể giải quyết dễ dàng, nhưng khi số lượng bức tượng tăng lên hai con số, độ khó của nhiệm vụ sẽ tăng lên cao ...
Rốt cuộc, làm thế nào mới có thể giải quyết chúng ...
Bề mặt nhãn cầu của Hắc Sắc Mộc Mã bị cơn cuồng phong thổi nhiều cát mịn vào, cơn ngứa dữ dội xuyên qua trán khiến hắn rùng mình, toàn thân run rẩy.
Hắn thở ra một hơi hôi và nhìn chằm chằm vào mười sáu bức tượng, do dự một lúc, hắn chớp mắt trái.
Mắt trái của Hắc Sắc Mộc Mã chớp chớp, khi nó mở lại, các bức tượng không hề di chuyển hay tách ra nữa.
- Hừ, tốt quá rồi.
Hắn thở phào nhẹ nhõm và chớp mắt phải khô khốc.
Chỉ cần hai mắt chớp luân phiên, "công tắc" của những bức tượng này sẽ không được kích hoạt.
Vậy câu hỏi đặt ra là hắn ta phải làm gì để thoát khỏi những bức tượng đánh không chết tiêu không hủy này.
Hắc Sắc Mộc Mã đã kiểm tra thanh ba lô một lượt, nhưng không tìm thấy bất kỳ đạo cụ hoặc thiết bị thích hợp nào trong đó.
Tệ hơn nữa là hắn phát hiện ra chiếc máy bộ đàm mà hắn dùng để liên lạc với hai đồng đội đã rơi dưới chân một bức tượng và gãy thành hai nửa,
Ước chừng nó đã vỡ khi tên lửa được phóng lên và bị kẻ thù tấn công hỏng mất.
[Mục tiêu nhiệm vụ: Giải quyết bảy sự kiện siêu nhiên, hiện đã hoàn thành 5 phần 7].
Tiếng cảnh báo của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai, Hắc Sắc Mộc Mã lập tức nhận ra có lẽ chính là đồng đội của hắn Lý Nhật Thăng đã giải quyết xong sự cố siêu nhiên ở bể bơi.
Hắc Sắc Mộc Mã vui mừng khôn xiết, ngay lập tức rơi vào tuyệt vọng.
Hay suy nghĩ theo cách khác, rằng Lý Nhật Thăng có thể đang quay bộ đàm để cố gắng liên lạc với đồng đội của mình.
Sau khi phát hiện không thể liên lạc được với Hắc Sắc Mộc Mã, Lý Nhật Thăng rất có thể sẽ không đến tòa nhà nghệ thuật để giải cứu mà sẽ đến tòa nhà hoạt động câu lạc bộ cuối cùng ở trường trung học Tỳ Mộc chưa được lục soát.
Bởi vì chỉ còn mười phút nữa là mặt trời lặn, và vẫn còn một khoảng cách giữa tòa nhà nghệ thuật và hồ bơi.
Thay vì dành thời gian quý báu để đến giải cứu, tốt hơn hết nên tin tưởng vào Hắc Sắc Mộc Mã một mình có khả năng giải quyết được sự cố siêu nhiên thứ sáu, rồi đi đến địa điểm xảy ra sự cố siêu nhiên thứ bảy và để Dịch Y qua hỗ trợ.
Như vậy, đội đặc nhiệm mới có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hiệu quả nhất, việc này đồng nghĩa là phương thức thông quan an toàn và hiệu quả nhất.
Đây là dự đoán của Hắc Sắc Mộc Mã về hành động của Lý Nhật Thăng,
Về phần Dịch Y ... hắn ta đã bị thương nặng trong bệnh viện của trường, dù là miễn cưỡng đến, cũng không có cách nào bò lên tường tòa nhà để mà chi viện.
Không có phương tiện để liên lạc với đồng đội, mà bản thân cũng không thể rời khỏi hành lang này, nhìn mặt trời sắp lặn, Hắc Sắc Mộc Mã chỉ cảm thấy mình chìm trong tuyệt vọng sâu thẳm.
Hắn ta đã không còn kế sách gì để thực hiện.
Ở đầu kia của trường trung học Tỳ Mộc, Lý Ngang chạy ra khỏi bể bơi, vừa chạy vừa dập máy bộ đàm.
Chỉ mất chưa đầy mười phút để mặt trời lặn hẳn xuống đường chân trời, đây có lẽ là giới hạn thời gian ẩn do hệ thống cài đặt.
Đúng như dự đoán của Hắc Sắc Mộc Mã, sau khi phát hiện chỉ có mình và Dịch Y là trong kênh liên lạc, Lý Ngang quyết định nhờ Dịch Y qua giúp đỡ.
Sau đó bản thân hắn ta tiếp tục đi thực hiện nhiệm vụ, gấp rút giải quyết sự kiện siêu nhiên thứ bảy trước khi thời hạn đến.
Hắn ta sẵn sàng tin vào Hắc Sắc Mộc Mã và Dịch Y ở một mức độ nhất định,
Nếu Hắc Sắc Mộc Mã vẫn không hoàn thành nhiệm vụ sau khi sự cố siêu nhiên thứ bảy đã được giải quyết, thì hắn ta sẽ quay trở lại và đến tòa nhà nghệ thuật để hỗ trợ ... hoặc kết thúc nhiệm vụ.
Lý Ngang đối mặt với cơn gió dữ dội và lao về phía tòa nhà hoạt động của câu lạc bộ.
Khi hắn ta xuống cầu thang, Lý Ngang đạp một cước vào cửa văng miếng giấy dán niêm phong, và dây xích khóa cửa, rồi cầm thanh sắt lao vào trong tòa nhà.
Tòa nhà hai tầng dành cho sinh hoạt cộng đồng này có thể nói là tòa nhà cũ kỹ và đổ nát nhất trong toàn bộ trường trung học Tỳ Mộc, được xây dựng lại từ tòa nhà dạy học cũ cách đây hàng chục năm.
Theo bản đồ ở cổng trường, trong tương lai trường sẽ xây dựng lại khu nhà mới ở góc đông bắc của trường để làm trung tâm hoạt động câu lạc bộ mới,
Tòa nhà câu lạc bộ cũ kỹ này, e rằng không bao lâu sẽ sớm bị phá bỏ.
Kít.
Âm thanh của thanh sắt kéo trên sàn gỗ vô cùng chói tai, Lý Ngang đang đi trên hành lang dựa vào tám cái xương sống phía trong mà móng vuốt nhện kéo dài ra.
- Có ai không?
Giọng nói thân thiện của Lý Ngang vang lên trong tòa nhà câu lạc bộ, hắn dùng thanh thép đập vỡ từng cánh cửa gỗ, từng mảnh gỗ bay trên sàn nhà và từng mặt vách tường cũng bị đập vỡ.
Ôn hòa hô lớn:
- Ra đây chúng ta nói chuyện vui vẻ với nhau?
Ngoại hình hiện tại của hắn có thể so sánh với quái vật kỳ quái trong phim kinh dị cấp B, với cây gậy thép dày như miệng bát trên tay, trông hắn không có vẻ gì là sẽ "nói chuyện vui vẻ với người khác".
Bạn cần đăng nhập để bình luận