Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1248: Phúc lợi

Liễu Vô Đãi toàn thân đẫm máu quay người lại, thờ ơ nhìn Minh Hoàng Xích Nhãn trên mặt đất.
- Cô đã làm gì..
Hai mắt Minh Hoàng Xích Nhãn đầy tia máu, khuôn mặt yêu kiều đẹp đẽ trở nên méo mó vặn vẹo vì tức giận và sợ hãi.
Liễu Vô Đãi không trả lời, cô cũng không cần trả lời.
Cung tên được kéo căng, mũi tên lại bắn ra, xuyên qua dư ảnh của Minh Hoàng Xích Nhãn.
Tập đoàn công nghiệp nặng Châu Âu Thất Vũ Hải đã hoàn toàn từ bỏ hình tượng kiều diễm to lớn ở thế giới thực, da trên lưng nổ tung, mọc lên hai cặp cánh trong suốt, phía trên viền mắt mọc lên 3 con mắt phụ, đôi môi vốn được tô màu đỏ tươi, bị thay thế bởi hợp chất từ côn trùng. Phía sau phần eo mọc ra một cái đuôi có vòi độc.
Toàn thân biến thành hình dạng nửa người nửa ong, hai đôi cánh trong suốt vỗ đập, bay song song với mặt đất với tốc độ cực nhanh, lợi dụng sức mạnh cũ của Liễu Vô Đãi, và lực mới, đột ngột tăng tốc. Ôm Liễu Vô Đãi ngã ra đất, tạo ra một vệt dài trên đất.
Hai bên rất sát nhau, ma tượng máy móc không có cách nào khai hỏa dưới góc độ này, chỉ đành di chuyển vài bước, cử động cánh tay, vụng về kéo cơ thể to lớn, chạy như bay về trước.
Minh Hoàng Xích Nhãn ấn cổ tay Liễu Vô Đãi, cái đuôi kéo dài từ sống lưng linh hoạt cuộn lại, đầu kim độc nhọn hoắt đâm vào ngực người đằng sau, bên trong kim chích rỗng có thể nhìn thấy vài quả trứng trùng.
Ầm.
Cái đầu nửa ong của Minh Hoàng Xích Nhãn nổ tung, cơ thể sáng bừng ngắc ngoải vài lần, ngã về phía trước, chỉ còn nửa đầu còn lại, dính sát bên vành tai Liễu Vô Đại.
Bộp bộp bộp.
Tiếng bước chân vang lên trong thành phố trống trải, Lý Ngang với chiếc súng lục đầu súng vẫn còn khói chầm chậm bước đến, ngẩng đầu, qua chiếc mũ bảo hiểm chống rồng, đối mặt với máy do thám của bên trên, hắn đã điều chỉnh màu tròng mắt nên không lo lắng bị lộ thân phận.
- Có sao không.
Lý Ngang nhẹ giọng hỏi, đồng thời lật tay, ở góc mà máy do thám không nhìn thấy, đặt huy chương của Công hội Hàn nha vào tay Liễu Vô Đại. Đồng thời kích hoạt hệ thống mê hoặc cấp độ 0 Tâm linh tin vắn phát tin tức cho người phía sau, làm rõ thân phận.
Liễu Vô Đại thả lỏng, đẩy cơ thể đang dần mờ đi của Minh Hoàng Xích Nhãn ra, nhặt cung tên rơi ở vũng máu bên cạnh, bò dậy.
- Ừm.
Cô đặt cung tên phía sau lưng, lấy ra trong túi ra một bình thuốc ma uống lấy uống để, lau lau vành miệng, bình tĩnh nói:
- Cảm ơn nhiều.
- Khách khí rồi.
Lý Ngang nhìn ngón áp út bên tay phải của Liễu Vô Đại, chiếc nhẫn ngọc lục bảo dần chuyển sang màu tối.
- Tôi không đến có khi cô cũng có thể giải quyết.
Liễu Vô Đại lắc đầu, không giải thích tiếp, lại lấy ra từ trong túi một bình nước khoáng, đổ xuống đầu. Lượng nước trong bình nhìn có vẻ nhiều hơn nhiều so với thể tích bình, trong chốc làm trôi sạch sẽ những vết máu còn lại trên người. Liễu Vô Đại đóng nắp bình, cất đi, quét qua 4 chiếc thắt lưng rơi trên mặt đất, vừa muốn mở miệng nói, liền bị Lý Ngang chặn lại.
Hai người ngẩng đầu, nhìn lên máy thăm dò trên không trung đang không ngừng hạ độ cao đến khi cách họ 3 mét thì dừng lại.
1 phút.
2 phút.
Máy thăm dò vẫn hiện trên bầu trời, không biến mất cũng không thay đổi vị trí.
- Có ba khả năng, một, máy thăm dò cho rằng chúng ta sẽ tiếp tục đánh. Hai, trong khu vực này vẫn còn ẩn giấu người chơi đối thủ, đang chuẩn bị công kích chúng ta, dẫn đến việc máy thăm dò không rời đi. Ba, ít nhất 10 trận đã thất lạc trong nội bộ thế giới, máy thăm dò đang ngẫu nhiên quay chúng ta.
Lý Ngang giơ ba ngón tay, khàn giọng nói:
- Tôi không cảm nhận được có sự tồn tại của người khác trong khu vực này, vậy nên khả năng thứ ba là khả quan nhất. Úi.
- Sao thế?
Liễu Vô Đại lấy một mũi tên nguyên tố lửa từ túi đựng mũi tên, truyền lực vào trong, làm cho mũi tên bùng lên ngọn lửa lớn, làm bay hơi những giọt nước còn lại trên cơ thể.
- Nếu như chỉ là ngẫu nhiên, thì hiện tại chúng ta là 1 trong 10 đội trong ống kính. Suy xét đến năng lực huy động của liên minh siêu nhiên toàn cầu ở hiện thực….
Lý Ngang nghiêng đầu:
- Có thể đã vượt qua con số 1 trăm triệu người xem của trận bóng bầu dục siêu cấp, 600 triệu người xem Xuân Vãn, và nhiều kỳ World Cup. Hằng trăm triệu khán giả đang theo dõi từng lời nói hành động của chúng ta.
Liễu Vô Đại nhíu mày.
- Vậy nên?
Lý Ngang mỉm cười, ngẩng đầu nói:
- Sảng khoái nhân đôi, bắt đầu khoảnh khắc đặc sắc này. Pepsi, started the year strong. Tâm huyết đột kích, tốc độ cạnh tranh, Mercedes - Benz bản mới nhất cùng bạn đi đến cùng. Kuaishou bản premium, mỗi ngày lướt video thì có thể kiếm chút tiền tiêu vặt, tôi đã kiếm được 100 triệu. Tích Tích gọi người, chỉ một lần nhấp, một chiếc xe đậu ngay trước cửa nhà bạn..
Lý Ngang nói với ống kính trước mặt, như nghệ sĩ đọc lời thoại, một hơi đọc hết các lời thoại quảng cáo của mấy chục công ty lớn nhỏ, khán giả và Liễu Vô Đại ở bên cạnh nghe đến mức ngơ cả người.
- Cậu đang…
Liễu Vô Đại do dự một hồi, cuối cùng mở miệng hỏi:
- Làm quảng cáo à.
Lý Ngang nói như thể là chuyện dĩ nhiên:
- Số người đang xem chúng ta hiện giờ tối thiểu phải có mấy trăm triệu, giá trị quảng cáo này còn hơn cả chung kết World Cup. Tôi tùy ý giúp mấy công ty này quảng cáo, nhận mấy triệu quảng cáo cũng không quá đáng.
Liễu Vô Đại nheo mắt.
- Cậu nghĩ mấy công ty đấy sẽ trả tiền cho cậu?
- Để họ chuyển khoản vào tài khoản của hội thương nhân tình báo đi, đến lúc tôi sẽ đến rút.
Lý Ngang thờ ơ nói:
- Lúc tôi dùng một phát bắn nổ đầu người của Thất Vũ Hải, lại không chút lo lắng chuyện sau này sẽ bị tập đoàn công nghiệp nặng Châu Âu báo thù, tôi không cảm thấy mấy công ty bình thường kia dám khất tiền quảng cáo của tôi.
Liễu Vô Đại nghe đến buồn nôn nói:
- Cậu là đang ép mua ép bán.
- Đúng vậy.
Lý Ngang gật đầu nói:
- Phú nhị đại như cậu không thể hiểu được nỗi khổ của những người đi lên từ hai bàn tay trắng như tôi đâu. Một người phi thường vô cùng nổi tiếng, thậm trí có thể mặc trang phục cosplay chật ních, tự chụp hình bán cho người khác để kiếm sống.
- Ừm.
Liễu Vô Đãi sửng sốt, người phi thường vô cùng nổi tiếng, trang phục cosplay, tự bán ảnh tự sướng?
- Ai cơ? Phúc lợi?
- Không, Peter Parker?
Bạn cần đăng nhập để bình luận