Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1482: Mua sắm (2)

“Không có chuyện gì nên ngồi nói chuyện với nó một chút cho đỡ buồn, cuối cùng hình như nó trầm cảm luôn rồi.”
Lý Ngang thản nhiên nói, vừa nãy hắn nói chuyện câu được câu không với giọng nói trong chiếc mặt nạ. Dần dần, nó chẳng còn muốn mê hoặc hắn giết người. Tất cả các giọng nói đều dần im lặng, đúng là chán chết.
“Đã lâu không gặp. “.
Lý Ngang cất mặt nạ cười điên cuồng có mùi giày, rồi rửa tay trên quầy thu ngân, sau đó rót một chén trà cho Mule, tiện thể hỏi nàng:
“Dạo này thế nào rồi?”
“Vẫn ổn.”
Mule cầm chén trà nhưng không uống, nàng kéo ghế, ngồi đối diện Lý Ngang, sau đó thở dài. Thật ra gần đây nàng cũng gặp khó khăn, lúc trận chiến đoạt cửa diễn ra, nàng thấy hầu hết các người chơi mạnh đều đã vào Thế Giới Thất Lạc để tranh tài. Đó cũng là lúc thế giới thực không còn ai, cơ hội lý tưởng để truy sát kẻ thù. Sự thật cũng giống như nàng nghĩ, đơn vị Sự cố Bất thường trực thuộc FBI thiếu người, nên lực lượng bảo vệ những người quyền quý ít hơn trước rất nhiều. Cuối cùng họ chẳng kịp ngăn cản kế hoạch tấn công được sắp xếp tỉ mỉ của Mule, chỉ trong một ngày nàng đã giết chết mấy nhân vật lớn ở Mỹ, trong đó có cả người làm việc ở cơ quan tình báo Lầu Năm Góc. Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. FBI phản ứng rất nhanh, họ tăng cường phòng ngự, sau khi trận chiến đoạt cửa kết thúc, đám người David cũng quay về ngăn cản kế hoạch Mule, bởi vậy kế hoạch của nàng đành phải tạm dừng. Thế nhưng trong danh sách những kẻ thù đã ám hại gia đình Mule, nàng đã kịp giết chết mấy kẻ đầu sỏ, điều đó khiến cho thế giới thực dấy lên sóng to gió lớn. Nhưng Mule cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó, nàng bị FBI đuổi giết điên cuồng, đành phải đưa em gái mình là Laura chật vật chạy trốn khắp nơi trên thế giới, dốc hết sức để lẩn trốn, không dám liên lạc với bất cứ ai. Mấy ngày nay, Mule chạy trốn đến đảo Nhật, nơi mà trước đó nàng đã bố trí an toàn, đợi yên ổn nàng mới dám liên lạc với bên ngoài. Tất cả có đáng hay không? Nàng tốn thời gian nửa đời mình để ngập chìm trong báo thù không thấy hy vọng, khiến mình và Laura đều rơi vào nguy hiểm. Mấy tên đầu sỏ mà nàng giết không hề oan uổng, tuy nhiên còn rất nhiều kẻ đồng phạm, tòng phạm góp phần quan trọng lại chưa nhận trừng phạt. Trước đó còn có cả vụ án giết người liên hoàn, cho nên những người này còn được bảo vệ chặt chẽ hơn, muốn giết họ, khó càng thêm khó. Hơn nữa, nếu nàng ra tay thêm lần nữa, rất có thể đối phương sẽ lần theo mối liên hệ giữa người chết trong danh sách để tìm ra kẻ thù chung, thậm chí phát hiện ra thân phận thực sự của Mule. Nếu thân phận bị bại lộ, chỉ có thay đổi khuôn mặt mới có thể tiếp tục che giấu được. Mà nghe nói, bên phía Cục Đặc Sự cũng sáng tạo một hệ thống mới chuyên dùng cho lĩnh vực trinh sát, nó có thể căn cứ vào tiêu bản sinh học để nhìn thấy ký ức lúc còn sống của nạn nhân. Sau khi có hệ thống đó, tỷ lệ phá giải các vụ án tăng lên, không những thế còn có thể điều tra rõ chân tướng của các vụ án năm xưa chưa thể giải quyết. Mặc dù Cục Đặc Sự và FBI không ưa gì nhau, thế nhưng lần này Mule gây ra sóng gió quá lớn, dưới áp lực của cấp trên, chỉ cần là một cơ hội nhỏ bé, chắc chắn FBI sẽ cúi đầu, xin mượn hệ thống trinh sát hình sự của Cục Đặc Sự.
Chẳng lẽ nàng phải lẩn trốn cả đời hay sao... Trong mặt nạ con la, đôi mắt trống rỗng của Mule nhìn chằm chằm lá trà chìm nổi trong ly trà giấy, mãi cho đến khi nghe thấy giọng nói của Lý Ngang:
“... Ngươi nghĩ sao?”
“Hả? Gì cơ?”
Mule bừng tỉnh, nàng đặt chén trà xuống, áy náy nói:
“Không có gì, ban nãy ta không để ý, ngươi có thể nhắc lại được không?”
“Ta hỏi, ngươi có thể kiếm được vật phẩm cấp hoàn mỹ giá càng rẻ càng tốt hay không? Ta cần hai món trở lên, không có yên cầu gì với tác dụng hay điều kiện sử dụng, chỉ cần mua càng nhanh càng tốt là được.”
“Hai vật phẩm cấp hoàn mỹ sao? Chỉ cần giá rẻ và trong thời gian ngắn?”
Mule nhướng mày, nhanh chóng suy nghĩ. Yêu cầu này của Lý Nhật Thăng vô cùng kỳ lạ, vật phẩm cấp hoàn mỹ trên thị trường, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít. Người chơi bình thường, nếu cần gấp, đều cố gắng cẩn thận chọn trang bị tốt nhất trong khả năng chi trả của mình, tận dụng tối đa từng g-coin, chứ chưa từng có kiểu thừa còn hơn thiếu. Khả năng lớn nhất là hắn dùng để hiến tế, hoặc mở khóa thứ gì đó... Chẳng lẽ hắn có sách kỹ năng phẩm chất cực cao? Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Mule nảy ra suy nghĩ đó, dù trong lòng nàng đã chấn động đến gió bụi mịt mù, thế nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi. Nàng bình tĩnh, gật đầu nói:
“Đúng là ta có cách kiếm được. Bao giờ ngươi cần?”
“Càng nhanh càng tốt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận