Người Chơi Hung Mãnh

Chương 279: Con dơi hình người

Người tên Paul mặc âu phục có khuôn mặt hẹp dài giống như ngựa, trên tay cầm hai con dao bầu dài có rãnh máu sâu.
Nghe thấy Alex hỏi, hắn đang đứng ở cạnh tường, để lưỡi dao chống ở tường quay đầu về phía Alex, ảm đạm lắc đầu:
- Thiếu gia, người chi viện đang ở dọc đường rồi, các ngài hãy trốn trước đi ạ.
- Ừm.
Alex không nói nhiều, chỉ gật đầu.
Tuy rằng tên Paul này là một bậc cha chú đã tận mắt chứng kiến Alex trưởng thành, nhưng suy cho cùng nô lệ máu vẫn là nô lệ máu, có một ranh giới không thể vượt qua giữ hắn và chủ nhân của mình, hắn chỉ là loại vật phẩm có thể tùy ý vứt bỏ mà thôi.
Dưới sự vây kín của các vệ sĩ xung quanh, Alex đi vào trong nhà vệ sinh của phòng, nhẹ nhàng quẹt ngón tay dưới gương kính để mở ra cửa ngầm.
Sau khi cửa mở, hắn để cho vài tên vệ sĩ vào trong trước, còn mình thì theo vào sau.
Huyết tộc trường sinh bất lão chứ không phải là không thể chết. Có thể sống lâu nhưng họ cũng không xem thường trần thế, ngược lại còn sợ chết hơn nữa, cho dù quán bar và các câu lạc bộ đêm đều là của họ, nhưng vẫn muốn xây dựng cửa ngầm để tạo ra con đường có thể bí mật chạy trốn.
Paul nhìn thấy bóng dáng Alex đã đi khuất, lắc đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bức tường.
Năng lực của Huyết tộc giúp hắn có thể xuyên qua rất nhiều lớp cách âm, cảm nhận được rõ ràng có tiếng bước chân nặng nề từ phía xa hành lang đang tiến lại gần, càng chạy càng nhanh, muốn tập kích bất ngờ đến căn phòng này!
Chính là lúc này!
Cơ thể của Paul đột nhiên phình to ra, khuôn mặt vốn hẹp dài trở nên xấu xí dữ tợn, mũi nhô và cong lên, hai tai kéo dài về phía sau, trên da hiện ra một lớp lông ngắn nhợt nhạt màu đen.
Không đến nửa giây, hắn đã biến thành nửa người nửa dơi cao hơn hai mét, thân hình vạm vỡ trực tiếp làm nổ tung âu phục của hắn.
Con dao bầu dài và hẹp, ban đầu vốn hơi cồng kềnh, giờ đã trở nên nhẹ nhàng và linh hoạt trong tay hắn.
Chỉ nghe thấy một tiếng "Cạch", lưỡi dao đã dễ dàng xuyên thủng vách tường, cắt ngang đường tập kích của đối phương, nhờ lực của quái vật nửa người nửa dơi, con dao mạnh mẽ kéo về phía trước.
Tư thế giống như sắp chặt đầu kẻ thù!
Dưới đường vung của quái vật nửa người nửa dơi, hai con dao bầu đã xé toạc bức tường xi măng một cách dã man, đá vụn bắn tung tóe, bụi bay mù mịt, hai vòng cung sắc lạnh lao về phía trước.
Keng.
Tiếng kim loại va vào nhau vang vọng khắp hành lang, Tam Lăng Cốt Tiêm Thương chặn lại lưỡi dao từ trên xuống dưới, khiến cho lưỡi dao nứt ra một miếng bằng hạt gạo có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cùng với vết rạn như mạng nhện.
Lý Ngang nắm lấy cán thương rồi kéo về sau, phần lưỡi thương lởm chởm cứa ngang lưỡi dao bầu như một cái cưa.
Từ miếng vỡ hình hạt gạo, xé ngang thân dao, cả lưỡi dao bị nứt ra, vỡ thành hai đoạn và rơi xuống đất.
Hai con dao bị gãy, Paul đang ở trong tường buông chuôi dao ra, bắp đùi cơ bắp và mạnh mẽ đá văng cửa lớn, dùng cánh cửa cách âm đề phòng bạo loạn làm tấm chắn, che ở phía trước, nhảy vào hành lang chật hẹp.
Paul cúi đầu, nín lặng trầm ngâm, thân hình khổng lồ co rúm lại ở phía sau tấm cửa, hai chân bỗng nhiên đạp vào mặt đất, bắt đầu tấn công dữ dội.
Cả người Lý Ngang đột ngột lùi lại, sau khi bị đẩy một đoạn, hắn đâm mạnh Tam Lăng Cốt Tiêm Thương ra.
Cây thương dài dễ dàng xuyên thủng qua cửa lớn nặng nề, tiếp tục mạnh mẽ đánh thẳng vào tim của Paul ở phía sau cửa.
Quái vật nửa người nửa dơi chỉ có thể vội vàng nghiêng người, tránh một nhát xuyên tâm này.
Nhưng mà Tam Lăng Cốt Tiêm Thương vẫn đâm xuyên qua bả vai trái của hắn, khi đâm thêm lần nữa, đã xé nát toàn bộ cánh tay của hắn ta.
Máu tuôn ra như đài phun nước, bắn nham nhở trên bức tường xanh vàng rực rỡ của câu lạc bộ đêm.
Dưới cơn đau, Paul tuy vốn là huyết nô cũng phải mềm nhũn hai chân, thân hình run rẩy, động lực tấn công lập tức bị ngưng lại.
Hắn thu Tam Lăng Cốt Tiêm Thương về, rồi lại đâm tiếp, trúng ngay cánh tay phải của tên kia, xé cả hai cánh tay xuống.
Lần này, quái vật nửa người nửa dơi đã không còn giữ được tấm chắn là ván cửa, hai đầu gối như nhũn ra quỳ rạp xuống đất, khuôn mặt xấu xí dữ tợn đã mất đi sức sống, hoàn toàn bị choáng váng.
Lý Ngang rút cây thương dài về, đạp tấm cửa đi “Rầm” một cái, vụt qua đỉnh đầu của Paul, lao về phía cuối hành lang.
- Hình thể rất lớn, nhưng tiếc là sức lực lại không được như vậy.
Lý Ngang đưa mắt nhìn tên Paul đang quỳ trên mặt đất, đã mờ ảo sắp hôn mê, cây thương trong tay rung lên, phi ngang thẳng đến phần đầu của Paul, khiến cổ hắn gãy 90 độ.
Quái vật nửa người nửa dơi ngã vật ra đất, cả cái hành lang vì thế mà thoáng chốc rung chuyển.
Lý Ngang đi tới phía trước, một thương chặt đứt xương sống của cái xác chết, lấy thi thể và hai cánh tay cất vào trong cột ba lô.
Con quái vật này có huyết thống của Huyết tộc, mặc dù ở trước mặt một người chơi như Lý Ngang thì không chịu nổi một kích, nhưng đối với người thường mà nói thì vẫn là một thứ mạnh mẽ phi thường.
Thân hình cường tráng khổng lồ còn mạnh xa so với quán quân đô vật Mỹ, làn da với bộ lông đen dài có thể chịu được đạn súng lục cỡ nhỏ, cùng với sinh mệnh có thể bền bỉ như Tiểu Cường nữa.
Đủ để cho những huyết nô cấp thấp nhất, ở địa hình phức tạp có thể chống lại một đội tay súng không chuyên nghiệp.
- Vấn đề duy nhất, chính là trông xấu quá.
Lý Ngang thầm nói:
- Lẽ ra Huyết tộc thì phải toàn mỹ nam mỹ nữ, nhan sắc phải hơn hẳn ngôi sao giải trí chứ? Sao lại có dáng vẻ của một con dơi hình người vậy?
- Chẳng lẽ chỉ có huyết nô mới thành như vậy? Còn Huyết tộc cấp cao thì cho dù biến thân cũng vẫn giữ được hình dạng người?
Suy nghĩ của hắn ngày càng dâng lên, cũng có thể là tất cả Huyết tộc khi tìm đối tượng đều kiếm những nam thanh nữ tú còn đang trong tuổi xuân thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận