Người Chơi Hung Mãnh

Chương 213: Công ty Thiên Bình

Lý Ngang gật đầu, cho họ thấy ID người chơi của mình, mở lời nói:
- Nên gọi hai người thế nào đây?
Người mặc đồ phòng hộ màu xanh đậm thẳng thắn đưa ID ra.
Kỵ Sĩ Hoàng Hôn không đốt củi mới Level 9.
Mà người chơi mặc bộ đồng bảo hộ phóng xạ kia sau khi do dự một lúc cũng công khai ID.
Trảm Lâu Lan Vạn Lý Phong Đao Level 8.
Ta sẽ dựa cả vào anh Đao ngươi!
Qua lớp che chắn của đồ bảo hộ hóa chất, Lý Ngang không nhịn được nhìn Vạn Lý Phong Đao một cái, hai bên ngầm hiểu sẽ không tiết lộ sự thật rằng họ đã quen biết nhau.
Nếu như không có Kỵ Sĩ Hoàng Hôn ở đây, Lý Ngang bây giờ chắc chắn đã cười lớn, chế giễu Vạn Lý Phong Đao. Đã lâu như vậy rồi mà trình độ của tên đó vẫn không cao bằng hắn.
Chuyện này cũng không có cách nào khác, lúc trước sau khi thực hiện nhiệm vụ ở chùa Cô Hàn, Vạn Lý Phong Đao vẫn đi làm thợ săn tiền thưởng, đi săn những cá thể đặc biệt.
Mới đây còn trở thành người viện trợ từ bên ngoài cho Lực lượng Đặc nhiệm Cơ động của Cục Đặc Sự, cùng Hình Hà Sầu chạy tới chạy lui khắp thế giới, phần lớn thời gian đều dùng để tham gia thu thập dấu vết trong sự kiện siêu phàm.
Không thể phát động nhiệm vụ cơ bản và tăng level lên được.
- Rất tốt, tất cả mọi người đều từ Level 8 đổ lên, tôi cũng sẽ không phải giới thiệu lại một số nội dung thông thường nữa.
Lý Ngang hắng giọng một cái rồi nói:
- Đầu tiên, chúng ta sẽ phân tích bối cảnh của nhiệm vụ lần này.
- Nhiệm vụ 1, 2, 3 theo thứ tự lần lượt là tiêu diệt tổng giám đốc của công ty Thiên Bình, tiêu diệt kẻ gây nhiễu sóng, phá hủy phòng thí nghiệm của công ty Thiên Bình.
Hắn đi đến trước cửa sổ sát đất, kéo cửa ra, nhìn quanh hai bên một lúc rồi quay đầu nói:
- Khu thương mại quanh khách sạn đã hoàn toàn bị bỏ hoang, trên đường phố không có bất kì người đi đường nào, trên đường đất xi măng đã mọc ra đủ loại thực vật lộn xộn.
- Kết hợp với các mục tiêu nhiệm vụ, chúng ta có thể tạm thời cho rằng đây là do một tai họa bất ngờ bộc phát, khiến cho nền văn minh của thế giới vô định này bị đình trệ.
- Xảy ra tai họa, có khi là liên quan đến công ty Thiên Bình kia.
Vạn Lý Phong Đao âm thầm liếc mắt qua Lý Ngang một cái, trầm giọng nói:
- Công ty Thiên Bình này có khả năng là mũi nhọn trong ngành khoa học kỹ thuật sinh học.
- Giống như nhiều phim điện ảnh và tác phẩm truyền hình đã miêu tả, nó là một tổ chức có sức mạnh độc quyền.
- Có thế lực khổng lồ, kỹ thuật tân tiến, đủ để gây ra tai họa mà cả các chính phủ quyền lực trên thế giới cũng không thể chống cự lại được.
- Giống như Resident Evil trong công ty Umbrella hay Dị Hình trong công ty Weyland - Yutani vậy.
- Hô mưa gọi gió, thậm chí thông qua mạng lưới các mối quan hệ của họ, ngay cả việc phóng một quả bom hạt nhân cũng có thể nhúng tay.
- Nếu đúng như vậy, chúng ta có khả năng sẽ phải đối mặt với đội quân chiến đấu hiện đại hóa, hoặc tệ hơn nữa là quân đoàn "Nhiễu sóng thể" trong phần sau của kịch bản.
Sau khi Vạn Lý Phong Đao nói xong, hắn cùng Lý Ngang, đưa mắt nhìn sang Kỵ Sĩ Hoàng Hôn.
Đối với loại nhiệm vụ này, việc phân tích nhiệm vụ trước khi thực hiện là vô cùng quan trọng.
Không chỉ có thể tự động não về nhiệm vụ, tra cứu và bổ sung thiếu sót, còn có thể nhanh chóng xác định trình độ tư duy và phong cách hành động của đồng đội, để người chơi có thể chuẩn bị kỹ càng trước.
Ví dụ như dùng những người chơi chỉ có cơ bắp không có đầu óc làm những tấm khiên thịt và tay chân tạm thời...
Sau một hồi suy nghĩ, vị Kỵ Sĩ Hoàng Hôn mặc bộ đồ căng phồng trông như quả cà rốt cuối cùng cũng đưa ra phán đoán của mình:
- Xét theo thời hạn nhiệm vụ bảy ngày, chúng ta chắc chắn không còn quá xa thành phố Boston của mục tiêu nhiệm vụ 3. Thậm chí, có thể chúng ta đang ở trên nơi trên cao của Boston.
- Tuy nhiên, tuyệt đối không được xem Boston ngoài đời thực hoàn toàn giống với bản sao ở đây.
- Bất luận động vật hay con người nào ở đây đều có khả năng đã bị nhiễu sóng...
Kỵ Sĩ Hoàng Hôn còn chưa nói xong, một giọng nam thảm thiết đầy sợ hãi đã vang lên ở ngay hành lang ngoài cửa khách sạn:
- Cứu mạng! Cứu mạng!
Nhanh vậy sao?
Lý Ngang hơi bất ngờ nhìn về phía cửa.
- Cứu mạng! Ai cứu tôi với!
Tiếng kêu thảm thiết từ xa vọng lại, càng ngày càng vang, theo hướng từ phải sang trái vọng qua phòng của đám người Lý Ngang.
Lý Ngang và hai tên đồng đội liếc nhìn nhau, im lặng không một tiếng động, lặng lẽ đi tới bên cạnh cửa.
Hắn đứng sát cửa, ánh mắt ra hiệu cho hai người đồng đội chuẩn bị sẵn sàng.
Tiếng kêu ngoài hành lang không phải là của người sống.
Bởi vì có thể tiếng kêu thảm thiết kia nhanh chóng gần lại, thế nhưng trong hành lang lại không có bất kì tiếng bước chân nào, chỉ có tiếng vù vù nhỏ không thể tra ra.
Tay trái Lý Ngang vặn chốt cửa, tay phải giơ khẩu súng trường SCAR-H lên.
Đồng thời, cơ thể hắn vụt ra khỏi cửa, ngay lập tức nâng họng súng.
Ở đầu kia của hành lang khách sạn nơi Lý Ngang chĩa súng vào, hắn đã phát hiện ra nguồn gốc của tiếng gào bi thảm kia.
Đúng là có một người đàn ông mặc chiếc áo chống đạn rách nát, tay chân của hắn đã không cánh mà bay.
Toàn bộ phần trên của cơ thể, giống như một ngọn nến, được dán chặt bằng những mảnh thịt và máu vào lưng của một con bướm có kích thước to như một con sư tử.
Vù vù.
Con bướm vẫy cánh, chậm rãi ung dung bay về phía cuối hành lang.
Mà cái người không rõ còn sống hay đã chết trên lưng nó vẫn la hét một cách máy móc:
- Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đó...
Tiếng kêu thảm thiết bỗng ngừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận