Người Chơi Hung Mãnh

Chương 830: Năm nghìn năm trăm ba mươi hai

Hắn thản nhiên nói, rồi đi ngang qua Aerith, lấy chìa khóa trong tay mở ra cửa phòng G.
Cửa mở.
Bên trong là phòng thí nghiệm, có đầy đủ tất cả mọi thứ thiết bị,
Chỉ có điều là ở trên bốn bức tường, trần nhà, thậm chí cả sàn nhà,
Đều ghi đầy những chữ viết bằng phấn, lít nha lít nhít gần như không nhìn rõ được.
Đó đều là, công thức hóa học.
Công thức lưu lại của vô số lần tuần hoàn.
- Đã đến rất gần đáp án rồi.
Lý Ngang nhìn xung quanh rồi bước lên lầu, sau khi đi qua phòng thí nghiệm, hắn đứng giữa hai bàn điều khiển rồi quay đầu lại nhìn Alice đang đứng cạnh cửa,
- Đây là lần tuần hoàn thứ mấy rồi?
- Lần thứ 5.532.
Aerith đặt hai tay trước chiếc váy đen giống như một con búp bê, nhẹ nhàng đáp:
- Thưa cha, đây là lần thứ 5.533 chúng ta lặp lại cuộc trò chuyện này.
Lý Ngang nói:
- Cô có thể giữ lại tất cả ký ức sao?
Aerith bình tĩnh gật đầu,
- Tôi là con búp bê do cha làm ra.
- Tôi sẽ không đói, sẽ không khát,
- Miễn là có đầy đủ năng lượng và công cụ sửa chữa, tôi sẽ luôn tồn tại.
- Mặc dù tôi có khả năng học hỏi, nhưng tôi không giống như một con người thực sự.
- Có khả năng đột phá bản thân và sáng tạo theo ý muốn của mình.
- Việc duy nhất mà tôi có thể giúp cha mình,
- Có lẽ chính là sử dụng thiết bị lưu trữ bộ nhớ để lưu trữ tất cả những ký ức về tư liệu tuần hoàn.
- Vất vả cho cô rồi.
- Không có gì.
Aerith lắc đầu nói:
- Bảo vệ gia đình này chính là ý nghĩa tồn tại của tôi.
- Vậy, thưa cha, cha có định bắt đầu thử nghiệm không?
- Không, không cần nữa.
Lý Ngang thả lỏng bàn tay, để mặc cho toàn bộ phong thư rơi tán loạn xuống đất.
Hắn sải bước ra khỏi phòng thí nghiệm, những dòng chữ trong suốt lơ lửng trong tầm mắt hiện ra vô cùng rõ ràng.
Mục tiêu nhiệm vụ ba giai đoạn đã hoàn thành.
[Hạn chế người chơi đã được dỡ bỏ].
Mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn bốn: kết thúc tuần hoàn.
Aerith nghiêng người tránh để cho Lý Ngang đi qua,
- Ngài muốn làm như thế nào?
Lý Ngang hỏi ngược lại:
- Bây giờ là mấy giờ?
Aerith trả lời:
- Bây giờ là ngày mùng 4 tháng 3, đã là 10 giờ 25 phút tối.
Lý Ngang đi ra khỏi tường đá, hỏi:
- Trong tuyến thời gian bình thường hai ngày trước, lúc này Ciri đang ở đâu?
- Trong phòng ngủ của em ấy, cũng chính là phía trên căn phòng E.
Aerith dường như đã nhận ra điều gì đó, liền đi theo Lý Ngang, nói thêm:
- Lúc đó tôi đang ngủ cùng em ấy, an ủi em ấy không có quái vật trong tủ.
Lý Ngang dùng chìa khóa mở phòng E, đẩy cửa đi vào, đứng ở phía dưới ngay giữa trần phòng E.
- Làm sao mở được cái cửa phía trên trần này?
Aerith do dự một chút,
- Dùng chìa khóa của phòng E, lại gần rồi tra vào.
- Ừm ... Nếu là ta của bình thường, lúc mất trí nhớ không thể sử dụng thuật giả kim, thì sẽ không có cách nào mở được cánh cửa này rồi.
Lý Ngang lắc đầu, tiện tay ném ra một mớ hạt giống.
Hạt giống đâm xuyên vào gạch lát nền, gặp gió liền dài, trong nháy mắt tạo thành một dãy bậc thang nối thẳng lên trần nhà.
Hắn đi từng bước lên rồi tra chìa khóa vào tấm kim loại vuông ở giữa trần nhà.
Ầm !
Tấm kim loại run lên một chút, sau đó rút sang một bên,
Lộ ra một khoảng không đen nhánh, bên trong có một cái thang kim loại nằm nghiêng.
Aerith ngẩng đầu nhìn Lý Ngang,
- Ngài định làm gì?
- Kết thúc tất cả.
Lý Ngang vươn tay vịn lấy thang kim loại, leo vào trong bóng tối.
Rầm.
Cửa tủ quần áo bật mở ra từ bên trong,
Nằm ở trên giường, dưới ánh đèn màu cam có một thiếu nữ búp bê đang đọc sách truyện cổ tích cho em gái mình nghe, ngay lập tức vứt quyển sách xuống bật dậy khỏi giường,
Rõ ràng là cô ấy vẫn đang mặc đồ ngủ, nhưng phía sau lưng lại có vô số cánh tay máy mọc ra. Mỗi cánh tay rô bốt đều được trang bị dao găm sắc bén và nòng súng mini.
- Là ta.
Lý Ngang từ trong tủ quần áo bước ra, nhìn về phía Ciri đang kinh hãi trên giường, và Aerith đang cảnh giác, cười nói:
- Xin lỗi, ta đã làm cho các con sợ rồi.
Hắn bước đến bên giường, cách lớp bao tay, sờ vào đầu tóc mềm mại của Ciri đang sợ hãi ở dưới chăn,
- Đã lâu không gặp.
Hắn mỉm cười với Ciri, vô số sợi vi thực vật xuyên qua bao tay, chứa một lượng cực nhỏ độc tố gây tê liệt đâm vào sau gáy của Ciri, thay máu cho cô, chữa trị bệnh giúp cô.
- Thưa cha...
Aerith bối rối thu lại những cánh tay người máy, đứng ở bên giường, giống như thiếu nữ bình thường,
- Tại sao ngài lại đi từ trong tủ quần áo ra, lại còn mặc bộ quần áo này...
- Bởi vì đây là nhà của Hailan, tủ quần áo của đàn ông, che giấu đàn ông không phải là việc rất bình thường sao?
Lý Ngang thản nhiên nói, thu hồi sợi thực vật, vung tay, coi như không có chuyện gì xảy ra đứng lên,
- Được rồi, như vậy chắc là được rồi.
Hắn mỉm cười với hai cô, quay người bước lại vào tủ, sau khi nói "Chúc ngủ ngon" xong thì đóng cửa tủ lại dưới ánh mắt nghi ngờ của hai cô con gái.
Rồi dọc theo lối đi bí mật, trượt xuống cầu thang quay trở về phòng.
- Bệnh của Ciri, ta đã chữa khỏi rồi.
Lý Ngang bình tĩnh nói:
- Nút bấm kết thúc vòng tuần hoàn, có phải ở cuối hành lang không?
- Để chúng ta kết thúc tất cả ở đây đi.
Aerith im lặng một lúc,
- Làm sao ngài biết...
- Bởi vì câu trả lời được viết ở trong lòng của cô.
Lý Ngang mỉm cười tắt hiệu ứng đặc biệt của Người khai quật , bước ra khỏi căn phòng E cùng Aerith đi đến cuối hành lang.
Ở phía sau nơi Aerith đang đứng, có một cái nút màu đỏ được giấu dưới một tấm bìa nhựa trong suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận